XtGem Forum catalog
Gặp lại để yêu em…

Gặp lại để yêu em…

Tác giả: darkangel_1010

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322325

Bình chọn: 7.5.00/10/232 lượt.

tha thứ cho cô. Nhưng để được nhìn thấy con bé bước ra khỏi thế giới chật hẹp, ảm đạm mà nó đã tự tạo nên thì cô buộc phải làm vậy. Cô bước tới chỗ phòng bảo vệ, cúi đầu qua ô cửa nhỏ, mỉm cười.

-Cô hỏi ai?- anh chàng bảo vệ cao lớn ngó ra hỏi.

-Tôi là Dương Ngọc Linh, tôi muốn gặp tổng giám đốc của các anh.- cô nói, hơi ngượng miệng khi nói dối về mục đích đến đây, lại còn lấy công việc của mình ra làm bình phong nữa chứ. Nhưng thôi đi, cố gạt bỏ cảm giác tội lỗi sang một bên, cô đang giúp em gái mình cơ mà.

-Cô có hẹn trước không?- anh bảo vệ lại hỏi.

-Không. Nhưng phiền anh gọi điện lên thông báo, tôi là Dương Ngọc Linh, luật sư của tập đoàn LaVender.- trời đất, cô muốn tự đập vào đầu mình, LaVender thì có liên quan gì đến một nhà xuất bản chứ, nhưng lời nói đã nói ra rồi nên đành ngậm bồ hòn làm ngọt vậy. Điên mất, cuống hết cả lên rồi, chuyện này mà để chồng cô biết được chắc anh sẽ cười cô chết mất. Cũng may mà anh bảo vệ tốt bụng cũng nhấc điện thoại lên gọi vào trong giúp cô.

-Mời cô vào trong đợi, tầng 4, phòng cuối cùng, sẽ có người tiếp cô ở đó.- anh bảo vệ nói.

-Cảm ơn anh.- cô mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm bước vào trong. Đột nhiên có điện thoại gọi đến. Hai chữ ‘Chồng yêu’ nhảy nhót trên màn hình thêm cái mặt cười ‘ngố nhất quả đất’ của anh nữa khiến cô giật thót, vừa mới nghĩ đến lúc trước, lúc sau đã gọi đến rồi.

-Em nghe!- cô nói.

-Cưng, mọi chuyện thế nào rồi, gặp được anh chàng đó chưa?- Bình hỏi.

-Bây giờ em mới được cho vào đây này. Còn chưa nhìn thấy mặt mũi anh ta thế nào, yên tâm đi, lúc nào em gặp sẽ về kể cho anh.- cô cười nói, chân bước vào thang máy, nhấn nút lên tầng 4.

-Em đoán xem anh chàng khiến Phương khổ sở như vậy là ai nào?- Bình nói đầy bí mật.

-Ai cơ? Đã gặp đâu làm sao em biết được?- cô nhíu mày nói.

-Gặp rồi đó!

-Gặp rồi? Ai vậy?- cô nhíu mày.

-Tự đoán đi, hoặc lát nữa gặp anh ta thì em biết. Thôi nha, bây giờ anh phải đi cho con ăn đây. Bye cưng.- Bình nói nhanh rồi cúp máy làm cô tức điên, nhất định anh sẽ biết tay cô.

-Anh có phải cho ai ăn đâu, là Phương cho ăn mà.- cô bực bội nói với cái điện thoại, chồng đáng ghét.

Thang máy dừng lại ở tầng 4, cô bước ra, đi đến phòng cuối cùng của dãy. Là phòng họp. Cô đang định gõ cửa thì cánh cửa tự động mở ra, theo sau là một người đàn ông. Ánh mắt cô đưa đến khuôn mặt anh ta, vẻ ngạc nhiên biểu hiện rõ trên khuôn mặt cô khiến anh ta khá thích thú.

-Phu nhân, không ngờ lại được gặp cô ở đây, lúc nghe dưới phòng bảo vệ thông báo tôi đã rất ngạc nhiên.- Kiệt cười nói, mở rộng cửa cho cô vào trong.

-Trợ lý Trần?- cô ngạc nhiên nhìn Kiệt.- Chẳng lẽ tổng giám đốc là tổng giám đốc Trần?- cô hỏi, vẫn không thể nào hết kinh ngạc. Trần Bảo Vương, một trong số ít những doanh nhân mà chồng cô nể trọng, trong trí nhớ của cô thì anh luôn là người đàn ông chín chắn, lãnh đạm và có phần trầm u, nhưng cũng phải khẳng định những điều đó không thể làm mất đi nét quyến rũ của anh. Tuy nhiên cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp lại anh trong tình huống này, đúng là trái đất tròn.

-Phu nhân, phu nhân.- tiếng gọi của Kiệt kéo cô trở lại với thực tại, quay sang mỉm cười với anh chàng trợ lý, mà theo cô còn được biết thì anh ta là em trai của tổng giám đốc.

-Trợ lý Trần, anh cứ gọi tôi là Linh là được rồi, gọi là phu nhân nghe khách sáo quá, người quen cả mà.- cô mỉm cười nói.

-Gọi thế được sao!- Kiệt cười nói.- À mà hôm nay cô tới tìm tổng giám đốc có chuyện gì vậy?

-Xin lỗi, tôi tới tìm tổng giám đốc có chút việc riêng, nhưng không nghĩ ra cách nào để hẹn gặp đành dùng danh nghĩa công ty.- cô ái ngại nói.

-Không sao, nhưng mà tổng giám đốc đang có chút chuyện, tôi sợ anh ấy không tiện tiếp cô.

-Tổng giám đốc bận sao?

-Không phải, cũng là chút việc riêng thôi.

-Có liên quan đến Phương phải không?- cô hỏi thẳng vào vấn đề.

-Cô biết Phương?- Kiệt ngạc nhiên.

-Rất rõ là đằng khác, hôm nay tôi đến đây cũng vì việc đó. Nếu đúng vậy thì phiền anh…

-Được được, cô chờ chút, tôi sẽ đi tìm tổng giám đốc đến.- Kiệt nói nhanh rồi lập tức bước ra khỏi phòng, chuyện gì thì anh không dám chắc chứ riêng chuyện liên quan đến Phương thì dù có đang ngủ anh trai anh nhất định cũng sẽ bật dậy ngay.

Năm phút sau cánh cử phòng họp mở ra và lần này người cô đang chờ đợi bước vào. Vương nhìn cô như thể một vị cứu tinh. Anh bước nhanh đến và câu đầu tiên vào ngay chủ đề.

-Phương thế nào rồi?

Cô mỉm cười nhìn anh. Người đàn ông này yêu Phương điên cuồng, cô nhận thấy điều đó trong ánh mắt anh và sự lo lắng đong đầy trong giọng nói khi anh hỏi cô câu hỏi vừa rồi. Cô không trả lời câu hỏi đó, gợi ý anh ra một quán cà phê gần công ty để nói chuyện. Không ngoài dự đoán của cô, Vương lập tức đồng ý. Hai người đi đến một quán cà phê đối diện nhà xuất bản, không gian thoáng đãng khiến cô cảm thấy thoải mái và dễ nói chuyện hơn.

-Hôm nay chắc anh cũng hiểu tôi đến đây vì lý do gì chứ?

-Tôi…biết.- anh khó nhọc đáp. Cô phục vụ bước đến đặt lên bàn ly cà phê đen của anh và nước cam của cô. Ánh mắt anh nhìn xoáy vào thứ chất lỏng màu đen trong ly, tối tăm nh