
yệt, Duyệt Duyệt, con đang ở đâu? !” Lúc này có thanh âm người lớn lo lắng từ xa truyền đến.
“Công chúa, tôi phải đi, hi vọng lần sau còn có thể gặp lại được bạn!!” Bé trai do dự, đứng dậy, vỗ vỗ quần áo định đi.
Mới kết giao bạn bè, vừa mới nói mấy câu, đối phương đã muốn đi, Lạc Thiếu Thừa không khỏi quýnh lên, đưa tay nắm lấy cánh tay phải bé trai này.
Chưa từng thấy công chúa cao quý xinh đẹp ngây thơ lại luyến không rời lôi kéo cô không cho phép cô đi như vậy, mặc dù sức lực công chúa hơi lớn, làm cho cánh tay của cô có chút đau. . . . . . Chỉ là cô cũng là đứa bé, biết đứa bé không ai làm bạn tâm tình sẽ cô độc sợ hãi. . . . . . Trong phim hoạt hình hoàng đều an ủi công chúa như thế nào đây?
Nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nhớ lại cái gì , mỉm cười, tới gần phía trước. . . . . .
Đại não Lạc Thiếu Thừa chết rồi, khi cậu ý thức được đối phương đã làm gì, đối phương đã đi rất xa! Lạc Thiếu Thừa lấy tay che môi, đầu óc tiếp tục hỗn loạn: mới vừa rồi. . . . . . Cậu bị bé trai hôn! Mẹ từng nói bé trai không thể hôn bé trai!! Nhưng mà cậu lại cảm thấy, thế nhưng lại cảm thấy đôi môi của bé trai kia rất mềm rất thơm!! Này, đây rốt cuộc. . . . . .
“Tìm em rất lâu, thế nhưng lại trốn ở chỗ này! Thiệt là, tiểu Thừa, các chị đều đợi em về chụp hình lưu niệm cùng!” Lúc này Chị hai Lạc gia rốt cuộc đã tìm được tiểu Thừa đang ngồi bên cột.
“Ah, cái đứa bé này, che miệng làm cái gì?” Chị cả cũng nhìn thấy em trai, đồng thời chú ý tới khác thường, em trai của cô giờ phút này khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng, mất tự nhiên che môi, tầm mắt buông xuống không dám nhìn người. . . . . .
Các chị gái trực giác phản ứng: có người “khi dễ” em trai mỹ nam gian trá của các cô!!
“Thừa Thừa, vừa mới xảy ra chuyện gì? Có phải hay không có người xấu đối với em. . . . . .” Chị ba có chút nói không được nữa, ánh mắt trách cứ hướng về phía chị cả, ai bảo chị làm cho em trai giả trang quá đẹp!!
“Cậu ấy không phải người xấu, là bạn mới kết giao với em!” Lạc Thiếu Thừa vừa rồi đều không nói chuyện, nghe được có người nói xấu bé trai kia, lại lập tức biện hộ thay người ta.
“Vậy son môi trên miệng em sao lại mất hết là thế nào? Người bạn mới kia đã làm cái gì đối với em!!” Chị cả kéo tay đang che của cậu, tức giận chất vấn. Ghê tởm, tiểu Thừa nhà các cô bị người khác chiếm tiện nghi rồi, sớm biết như vậy nên canh chừng thật kĩ, người đẹp chính là gây tai họa ah!
“Em trai không có làm cái gì với em. . . . . . Son bôi trên miệng, em cảm thấy rất chán ghét, nên tự mình ăn hết. . . . . .” mặt của Lạc Thiếu Thừa hồng thành một mảnh, cực kỳ giống quả táo chín.
“Em trai? Tiểu Thừa, là em trai nhà nào vậy?” Đến đây, giọng điệu các chị hơi lỏng, may mắn không phải quái đại thúc, đứa bé còn nhỏ hơn tiểu Thừa, vậy thì không có vấn đề gì lớn rồi, đứa bé chứ sao. . . . . .
“Không biết. . . . . .” Lạc Thiếu Thừa lắc đầu một cái, đột nhiên cảm thấy rất tiếc nuối, thế nhưng mình quên hỏi họ tên cậu ta là gì. . . . . .
“Ai, Thiếu Thừa, về sau đừng cho người lạ hôn em!” Chị cả cảm thấy cần thiết phải tiến hành giáo dục trinh tiết!”Chỉ có các chị mới có thể hôn em!”
“Chị cả nói đúng, muốn hôn cũng phải là em hôn cậu ta mới đúng!! Không thể để cho người khác hôn em, biết không?” Nói giỡn, em trai cô bị người đè lên, vậy không phải là thụ sao? Chị hai cảm thấy cần thiết tiến hành bổ túc về công thụ học.
“Tiểu Thừa em thích em trai đó sao?” Hạ Lâm ở bên cạnh nghe được cái hiểu cái không, vì vậy quyết định hỏi rõ cho mình hiểu.
“Thích. . . . . .” Cảm thấy cậu ấy thật ấm áp. . . . . .
“Xong rồi, tiểu Thừa nhà chúng ta xong rồi!! Em ấy tại sao có thể. . . . . .” Chị ba hỏi xong như nghe tin dữ.
“Các con đang nói cái gì?” Lúc này mẹ Lạc Thiếu Thừa đã đi tới.
Vì vậy các chị gái ác ma bắt đầu tố cáo tập thể:
“Dì nhỏ, Thừa Thừa em ấy nói thích bé trai hôn miệng em ấy!!”
“Dì nhỏ, em trai nói em ấy thích mặc váy công chúa, cảm thấy rất ngoan!!”
“Dì nhỏ, cháu cảm thấy cần thiết phải giáo dục tiểu Thừa lại một lần!!”
“Phạt không cho phép em ấy ăn kẹo que!!”
“Phạt em ấy vẽ 50 tờ tranh!!”
“Phạt em ấy mỗi ngày dậy sớm nhất đi mua bữa sáng!!”
“Còn nữa, phạt em ấy mát xa cho các chị!!”
Vì vậy Lạc Thiếu Thừa lần nữa sinh lòng uất ức:
Cậu rõ ràng phải nhịn ghê tởm và không thoải mái, đồng ý với các chị gái ngoan ngoãn giả trang thành công chúa, không nói cho người khác mình là bé trai, tại sao các chị còn nói xấu cậu với mẹ, phạt cậu làm việc. . . . . . Còn có trước kia cũng thế, rất nhiều chuyện cũng. . . . . .Tại sao các chị muốn lừa gạt cậu khi dễ cậu. . . . . . Tại sao. . . . . .
Lúc này hôn lễ tiến hành xong, trong phòng chung ti vi đang mở cho các vị gia tân giải trí tiêu khiển đang diễn 《 Ỷ Thiên Đồ Long ký 》, tiểu Trương Vô Kỵ nhỏ hơn tiểu Thừa hai ba tuổi đang nước mắt nước mũi rơi xuống, lắng nghe mẹ cậu dặn dò lời cuối:
“Vô Kỵ, con ngàn vạn phải nhớ kỹ, nữ nhân càng đẹp lòng dạ càng sắc bén. . . . . . Không tin được. . . . . .”
Mà bạn học tiểu Thừa đang bị mẹ để trên bắp đùi mình đánh tiểu PP (mông nhỏ) của cậu cũng là mắt chứa nước mắt kh