The Soda Pop
Giang hồ biến địa thị kì ba – Phần 2

Giang hồ biến địa thị kì ba – Phần 2

Tác giả: Ngữ Tiếu Lan San

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326403

Bình chọn: 9.00/10/640 lượt.

hẩm Thiên Phong.

Thẩm đại hiệp: …

Ngươi làm ra vẻ mặt gì thế này?

“Thật ra khinh công cũng rất oai phong”.Diệp Cẩn ôm đứa trẻ sai khiến Thẩm Thiên Phong. “Ngươi biểu diễn một chút cho hắn xem đi!”

Thẩm Thiên Phong đỡ trán. “Ta không phải làm xiếc”

Đứa trẻ cười khanh khách.

“Mau lên!”. Diệp Cẩn nhướn mày.

Thẩm Thiên Phong không thể làm gì khác ngoài cam chịu thoả hiệp.

Cực kì thê nô!

Thẩm Thiên Lăng đang khe khẽ thì thầm với Tần Thiếu Vũ ở bên cạnh, không chú ý tới những người còn lại đang nói gì, bỗng dưng thấy đại ca hắn bay vèo lên cây, vì vậy giật mình. “Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đừng để ý tới hắn”. Tần Thiếu Vũ nắm tay Thẩm Thiên Lăng lên hôn nhẹ. “Đợi ngươi gả tới Truy Ảnh cung rồi, chúng ta sẽ nhanh chóng cắt đứt quan hệ với hắn”

“Chíp!”. Cục Bông cũng hất đầu tỏ ra tán thành.

Thẩm Thiên Lăng: …

Đứa trẻ mở to hai mắt ra sức tìm trên cây, muốn xem Thẩm Thiên Phong rốt cuộc trốn tới nơi nào rồi, phía sau lại truyền đến giọng nói quen thuộc. “Ở đây”

Quay đầu lại bỗng nhiên thấy người, đứa trẻ cực kì giật mình. “Ngươi xuống lúc nào thế?”

“Có học không?”. Thẩm Thiên Phong nhướn mi.

“Học!”. Lần này đứa trẻ rất sảng khoái.

“Quyết định vậy đi”. Chân nhân ôm đứa trẻ trở về. “Chúng ta tìm binh khí cho ngươi trước”

“Được!”. Mắt đứa trẻ sáng long lanh, khuôn mặt cũng hưng phấn đỏ bừng.

“Ngươi thấy hắn có thích hợp luyện võ không?”. Diệp Cẩn nhìn theo bóng lưng hai người hỏi.

“Tuy hơi lớn tuổi nhưng khung xương không tệ, nếu có thể chịu khó thì cũng luyện thành tài”. Thẩm Thiên Phong nói. “Tạm thời thử xem sao”

Diệp Cẩn gật đầu, cũng không nhiều lời nữa, cùng mọi người đỡ Tần Thiếu Vũ về lầu trúc.

Buổi trưa, Diệp Cẩn đang sắc thuốc trong bếp, Thẩm Thiên Phong ở bên cạnh hắn, Thẩm Hàm và chân nhân đang ở trong phòng mài kiếm. Cục Bông đi một vòng cũng không tìm được ai chơi với mình, vì vậy không thể làm gì khác ngoài lắc lư chạy về phòng, nằm sấp trong ổ ngủ trưa.

“Lại mập lên nữa rồi”. Tần Thiếu Vũ ngồi trên giường cảm thán.

“Phải không?”. Thẩm Thiên Lăng buồn bực bóp bóp khuôn mặt mình.

Tần Thiếu Vũ bật cười. “Ta đang nói con trai”

“Gần đây nó ngày càng ăn nhiều”. Thẩm Thiên Lăng phàn nàn. “Lại bắt đầu kén ăn!”. Thật khó nuôi!

“Nó béo lên, còn ngươi trên mặt chẳng còn chút máu nào”. Tần Thiếu Vũ ôm Thẩm Thiên Lăng vào lòng. “Mấy ngày nay bị doạ phải không?”

Đâu chỉ có bị doạ… Thẩm Thiên Lăng rầu rĩ. “Lần sau ngươi đừng vì ta…”

“Lần sau ta sẽ bảo vệ tốt ngươi”. Tần Thiếu Vũ cắt ngang hắn. “Chuyện này sẽ không phát sinh lần thứ hai”

Lời này thật cực kì khí phách và cực kì cảm động! Cho nên thời điểm này nhất định phải có hôn môi triền miên!

Hai đôi môi quấn lấy nhau, Cục Bông quyết đoán vùi đầu dưới cánh – vì theo kinh nghiệm trong quá khứ, kế tiếp sẽ có tiếng giường kẽo kẹt và âm thanh ưm ưm a a! Cơ bản không thể ngủ được! Nếu không may, không chừng còn bị ném ra ngoài trùm quần áo vào đầu.

Thật đáng ghét! Cuộc đời làm chim thật tối tăm!

“Chíp!”. Cục Bông giận dữ bày tỏ một chút kháng nghị!

“Tới đây!”. Tần Thiếu Vũ vươn tay với nó.

Cục Bông đứng trên bàn, bình tĩnh cân nhắc xem nếu lát nữa hai người bọn họ lăn qua lăn lại trên giường, mình có thể bị đè chết hay không.

Vấn đề này rất nghiêm trọng!

“Mấy hôm ta hôn mê, nó ăn nhiều quá nên phát ngốc sao?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Thẩm Thiên Lăng dở khóc dở cười, đứng dây cởi áo ngoài – vì hắn thấy trong phòng hơi nóng.

Cục Bông lập tức xoay người chạy ra ngoài – quả nhiên lại sắp bắt đầu!

Thẩm Thiên Lăng: …

“Kệ nó đi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Kể chuyện đứa trẻ kia xem”

“Hắn bị phượng hoàng mang lên núi, chân nhân chỉ nói chúng ta phải đối xử tốt với nó, không cho hỏi thân thế và lai lịch”. Thẩm Thiên Lăng nói. “Có điều nhờ hắn mang độc dược tới mà Diệp đại ca mới nghiên cứu được giải dược cho ngươi, xem như thiếu hắn một ân huệ”

“Không cho hỏi ư?”. Tần Thiếu Vũ dường như suy nghĩ điều gì đó.

“Ừ”. Thẩm Thiên Lăng gật đầu. “Ngươi có ý tưởng gì sao?”

“Có, nhưng phải xác định rõ rồi mới nói cho ngươi biết”. Tần Thiếu Vũ nhéo mũi hắn.

“Đừng có lấp lửng thế chứ!”. Thẩm Thiên Lăng bất mãn. “Mau nói đi”

“Lấy hôn để đổi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Hôn mười cái”

Thẩm Thiên Lăng: …

Có chừng mực chút đi!

“Không hôn thì không nói”. Tần Thiếu Vũ cực kì đê tiện.

“Thành thật chút đi!”. Thẩm Thiên Lăng phàn nàn.

Tần Thiếu Vũ cười ra tiếng. “Có hôn hay không?”

“Mới hôn xong rồi!”. Thẩm tiểu thụ nhắc nhở.

“Đó là ta hôn ngươi, khác nhau!”. Tần Thiếu Vũ cách một lớp áp bóp bóp cái bụng mềm.

“Vậy ngươi đừng nói, để ta đoán!”. Cực kì khí phách.

“Thật ư?”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng.

Ngươi đừng dùng ánh mắt “Biết ngay là ngươi không đoán được” này nhìn ta chứ! Thẩm Thiên Lăng bực tức nói. “Dù gì ngươi cũng không quan tâm đến ta!”

“Ta không quan tâm ngươi ư?”. Tần Thiếu Vũ buồn cười, nhẹ nhàng bóp mặt hắn. “Lặp lại lần nữa thử xem”

Thẩm Thiên Lăng nghiêm túc nói. “Ta định ngày mai không ăn cơm, sau đó sẽ đánh cho chân nhân một trận”

Tần Thiếu Vũ cau mày. “Tại sao phải đánh sư phụ một trận?”

Thẩm tiểu thụ sắc bén nói. “Ngươi xem, ngươi qu