
an hệ gì? Hắn gọi cậu là Bạch Bạch, lại gửi tớ chăm sóc cậu như mẹ gả con gái đi, thật không bình thường chút nào.
-AAAAAAAAAAAAA PHÁC XÁC LIỆT TẤT CẢ ĐỀU LÀ TẠI TÊN CHÓ CHẾT NHÀ NGƯƠI!!!!!
Tiếng hét của Bạch Hiền làm cả khu kí túc vốn vắng người dậy hết. Nội công của một nghệ sĩ nhạc kịch thật thâm hậu a.
.
.
Tra tra hỏi hỏi, rốt cuộc Tử Thao mém ngất xỉu khi biết Phác Xán Liệt chính là hôn phu đã đính ước với Bạch Hiền. Nga, là hôn phu đó, tức chính là người yêu của Tiểu Bạch nhà nó.
-Tiểu Bạch, tớ hiểu nỗi lòng cha mẹ cậu.-Tử Thao vờ lấy tay dịu mắt như đang khóc.
-Ta thao, ngươi hiểu cái con khỉ.
Thế đấy, một buổi sáng với cái tin…động trời đánh này (Động trời – trời đánh), Tử Thao đầu óc on gong, ngồi suy diễn về mối quan hệ đặc biệt kia, họ quen nhau khi nào, sao lại đính hôn được, bla bla bla.
.
.
Hai ngày sau, trường đại học A dán thông báo, sắp đến lễ hội kỉ niệm ngày thành lập trường, sẽ tổ chức nhiều hoạt động gì gì đấy. Tử Thao chỉ đi ngang vô tình nhìn thấy, lòng cũng có chút hào hứng. Nói nó lạnh lung, thờ ơ nhưng thực chất, cũng chỉ là đứa trẻ trong bộ dạng đầu gấu hung tợn thôi a.
Tối về, Bạch Hiền hôm nay đột nhiên có mặt ở kí túc từ sớm, trước mặt là dĩa bánh đào thơm phức cùng gà rán, khoai tây chiên, nở nụ cười toe toét với Tử Thao.
-Ách, trời hôm nay sắp bão a? Đừng nha, sắp có hội đó.-Tử Thao vừa về phòng, chân run rẩy nhìn tên đang nhăn răng hù mình.
-Giè? Ta có lòng tốt mua cho ngươi mà…-Bạch Hiền vui vẻ nhào tới cửa lôi nó vào trong, tay xoa xoa vuốt vuốt.
-Buông buông, ngươi làm ta nổi hết da gà rồi.
-Tử Thao, ngươi mau ăn, ăn nhanh cho nóng, ta phải chờ rất lâu mới có thể mua được bánh đào của Lục Bảo quán nha.
-Bánh của Lục Bảo quán? Là hảo hạng nha.-Tử Thao nhanh chóng cho miếng bánh có sắc hồng vào miệng. Thích thú cắn cả miếng lớn nhai ngồm ngoàm.
-Chậc, Tử Thao, cậu bị đói ăn hả?-Bạch Hiền nhìn đứa trẻ chỉ lớn thể xác kia ăn uống mất trật tự khẽ nhăn mặt.
-Kệ tớ, cơ mà, vì lí do gì lại mua đồ ăn? Biện Bạch Hiền, cậu có âm mưu gì?
-Thông minh thông minh- Bạch Hiền cười gian xảo- Chả là khoa nhạc kịch tổ chức một vở kịch “Công chúa ngủ trong rừng”, dàn nhân vật phụ còn thiếu người nên….
-Khoa cậu thiếu người sao?-Tử Thao trừng mắt.
-Ách ách, nô nô, chả là mọi người họ đều có việc khác để làm, dàn nhân vật phụ là dành cho những người khoa khác tham gia cho vui.
-Tại sao lại là tớ?
-Chẳng phải ở trung học, lúc nào cậu cũng diễn kịch cùng tớ ?
-Cậu đang dùng đồ ăn mua chuộc hả ?
-Tiểu Thaoooo aaaaa, vì tình bạn của chúng ta, vì đồ ăn tớ mua cho cậu, vì sự tin tưởng của tớ đã kể về chuyện kia cho cậu, nhận lời đi Tử Thao !!!!!!
Tử Thao kinh dị nhìn Bạch Hiền trợn mắt chớp chớp năn nỉ mình, đành phải gật đầu.
-Yeah Tiểu Thao, cậu là nhất, tớ đi bốc thăm vai diễn cho cậu đây, chốc nữa sẽ báo cho cậu.
Thế là Bạch Bạch le te chạy ra khỏi phòng. Mặt Tử Thao ngờ nghệch vô cùng, tự nghĩ, có khi nào Bạch Hiền sẽ vớ phải cá vai diễn vô cùng kinh dị cho mình không ?
.
.
.
1 tiếng sau…
Điện thoại rung nhẹ, Tử Thao đang ngồi học bài liền mở ra xem, a, là tin của Bạch Hiền.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG
Ngoài trời sét đánh thật a, mưa rồi kìa.
Mặt Tử Thao đen thui, cầm điện thoại mà tay run run, cử điệu như sắp giết người.
‘’Biện Bạch Hiền, lần này cậu chết chắc rồi !!’’
End chap 7
CHAP 8 XIN CHàO, PHàM CA
Chap mới đây <3 Au xin cáo lỗi trước với mọi người - au sắp chuyển nhà - nhà mới chưa có mạng mẽo gì hết :( nên fic thì au vẫn chăm chỉ viết - nhưng post thì chưa biết khi nào, nếu thời gian post qá lâu thì au sẽ post nhiêu chap luôn - Yêu ảo với cả History nữa
Chap 8 Xin chào, Phàm ca.
Chắc có lẽ, toàn đại học A đang vô cùng … kinh ngạc khi đi ngang qua bảng thông báo của khoa nhạc kịch.
Vở kịch công chúa ngủ trong rừng
Với sự tham gia của
Ngô Diệc Phàm
Lộc Hàm
Biện Bạch Hiền
Hoàng Tử Thao
Hoắc Kiến Nhi
Thôi Tú Nghiêng
.
.
.
Dù không công bố vai diễn của từng người nhưng bốn cái tên đầu tiên cộng với hiệu ứng mỹ nhân Thôi Tú Nghiêng đã làm cho vở kịch chưa ra mắt đã vô cùng nổi tiếng.
Quay lại vấn đề, tại sao Biện Bạch Hiền lại “may mắn” bóc được cái lá thăm vai hoàng hậu cho Tử Thao? Ồ nố nô nồ, tất cả không chỉ đơn thuần là may mắn đâu, đều có chủ ý hết a. Là do chính Phác Xán Liệt một tay dựng nên, có ai tìm hiểu về những người tổ chức lễ hội chưa? Tên đội trưởng đội bóng rổ kia vinh dự là phó chủ tịch hội học sinh cai quản lễ hội đấy. Ban đầu Beakhyun bốc phải lá thăm quân linh cho Tử Thao, Xán Liệt một mực bảo không được, đành bốc lại thăm khác, bốc đến gần mười cái thăm mà chẳng có cái nào Xán Liệt chịu, hắn bèn thò đầu vào thùng thăm, lôi ra một phiếu ghi hai chữ “hoàng hậu’’ rõ to đưa Bạch Hiền.
-What? Tử Thaoooo? –Bạch Hiện trợn con mắt vốn một mí của mình Xán Liệt.
-Chả là do anh vô tình bốc được phiếu hoàng đế cho Ngô Phàm sư hyunh.
Bạch Hiền mắt càng lúc càng lồi ra, tên bạn trai này, t