Old school Swatch Watches
Hẹn yêu – Danielle Steel

Hẹn yêu – Danielle Steel

Tác giả: Danielle Steel

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322464

Bình chọn: 9.00/10/246 lượt.

ông đã thăm bệnh cho anh ta rồi.

Năm phút sau, lúc bà Marion lên tới, thì ông Wickfield đang đứng ở giường. Michael có vẻ nghiêm trọng. Cô y tá thì đã ra ngoài. ánh nắng chiếu ngang qua giường Michael nằm, và đâu đó có tiếng nước róc rách chảy vào chậu. Mọi vật thật yên lặng, và bỗng dưng tim bà Marion như nhảy thót lên.. Lạy chúa… Michael mở mắt nhìn bà, cậu ta mỉm cười… Bà như nghẹn ở cổ họng. Bà bước nhanh tới, chân bà run, rồi bà đưa hai tay sờ mặt Michael:

– A ! Má !

Đó là hai tiếng tuyệt vời nhất mà bà nghe được xưa nay! Nước mắt bà lăn xuống gò má, bà mỉm cười bảo:

– Má thương con quá, Michael!

– Con cũng thương má.

Bác sĩ Wickfield nhìn cảnh ấy cũng chảy nước mắt. Cậu thanh niên trẻ tuổi, đẹp trai giờ đã sống lại. ông lặng lẽ ra khỏi phòng, để cho hai mẹ con bà Marion nói chuyện.

Bà Marion ôm con bà bằng hai taỵ Còn Michael thì đưa một bàn tay lên sờ tóc mẹ. Anh nói:

– Má yên lòng. Mọi chuyện không sao cả. Lạy Chúa, sao con đói bụng quá.

Bà Marion cười lớn. Con bà nói như vậy tức là sức khỏe cậu còn tốt. Cậu sống lại rồi, và từ nay hoàn toàn là đứa con của bà. Bà nói:

– Để dọn cho con bữa ăn to nhất, ngon nhất, tuyệt vời nhất, nha, nếu bác sĩ Wicky đồng ý.

– Dẹp ông Wicky đi, con đói mà.

– Michael !

Bà kêu như giận. Nhưng làm sao giận con bà lúc này được. Bà chỉ càng thương cho con bà hơn.

Bỗng bà Marion thấy vẻ mặt Michael như thoảng nhớ ra điều gì, anh ta cố gắng ngồi dậy. Anh ta không biết nói thế nào, nhưng anh ta cần phải hỏi. Anh ta nhìn mẹ, bà Marion bảo:

– Con nằm tự nhiên đi !

– Má… những người kia đâu… đêm đó… con nhớ là…

Bà Marion nói:

– Ben đã trở về Boston với cha cậu tạ Cậu ta bị đụng nặng nhưng không sao, đỡ hơn con nhiều.

Bà ta vừa nói vừa nắm chặt tay con bà. Bà biết sẽ phải nói tiếp điều gì. Bà đã chuẩn bị. Michael hỏi:

– Con… Nancỷ Má?

Nước mắt như sắp chảy ra ở khóe mắt anh. Anh đã đoán được phần nào khi thấy mẹ anh từ từ ngồi xuống ghế và đưa tay vuốt một bên mặt anh.

– Con à. Người ta làm đủ cách nhưng không cứu nổi.

Bà ngừng một tí rồi nói ngay:

– Cô ấy đã chết sáng naỵ

– Mẹ có thấy cô ta không?Anh nhìn mẹ anh như muốn tìm hiểu một điều gì. Nhưng bà nói:

– Đêm qua má có ngồi với cô ta một lát.

– ôi, lạy chúa… Con lại không có mặt. ôi, Nancỵ..

Anh úp mặt xuống gối và khóc như một đứa trẻ. Anh kêu tên Nancy mãi cho đến lúc không còn khóc được nữa. Lúc anh ngẩng lên nhìn mẹ, bà Marion thấy mặt con bà như ngây như dại, như một phần đời anh đã đổ máu và đã chết đi…

Nancy nghe tiếng bánh xe chạm xuống phi đạo lúc máy bay hạ cánh, lại thấy bàn tay của người y tá sờ vào cánh tay nàng. Từ lúc máy bay cất cánh, hai cô y tá luôn luôn bên cạnh nàng. Nàng thấy yên lòng và dễ chịu. Nàng có thể phân biệt được bàn tay của cô y tá nào sờ vào cánh tay nàng. Một cô thì có bàn tay ốm, ngón tay dài, thường lạnh lẽo, nhưng mỗi lần phải vịn cho Nancy thì tỏ ra rất mạnh mẽ kỹ lưỡng. Còn cô kia thì có bàn tay mập mạp, ấm áp, làm cho nàng thấy dễ chịu, thương yêu. cô này hay vỗ về cánh tay Nancy và đã tiêm cho nàng hai mũi thuốc đỡ đau để đi máy baỵ Cô ta cũng có giọng nói dịu nhẹ. Còn cô ốm thì có giọng nói cao. Nancy thích cả hai người. Cô mập nói với Nancy:

– Chúng ta sắp thấy vùng vịnh bên bờ Tây rồi, chút xíu nữa thôi nhá!

Bác sĩ Peter Gregson lúc này đang lái xe Porsche của ông ra sân baỵ ông sẽ lên xe cứu thương đi với Nancy về thành phố, và chiếc xe Porsche sẽ có người đem về cho ông sau. ông nghĩ có lẽ cô bé này cũng là một nhân vật gì đây nên bà Marion Hillyard mới lo lắng cho cô ta đến như vậy. Bốn trăm ngàn đô la là cả một số tiền lớn. Phần ông là ba trăm ngàn. Còn một trăm ngàn là để lo cho cô bé được đầy đủ tiện nghi trong thời gian chữa trị. ông đã hứa với bà Marion là sẽ lo cho cô bé đầy đủ tiện nghị Bây giờ oong phải đích thân xem cô bé này ra sao đã. ông ta đối với cô là rất quan trọng, nhưng phần cô cũng rất quan trọng. Sau mười tám tháng chữa trị ông sẽ gần như là tái tạo Nancy McAllister, với khuôn mặt mới. Cô ta phải chuẩn bị một tâm lý mạnh dạnh để chấp nhận con người mới của mình. ông sẽ giúp cô ta đối phó với vấn đề đó. Nghĩ đến đây ông thấy một sự phấn khởi rất lạ. ông thích cái công việc quan trọng này, và ông cảm thấy yêu thương cô bé này lắm vì sẽ là một tác phẩm lạ của ông. ông sẽ cố gắng tất cả để hoàn thành nhiệm vụ này một cách hoàn hảo nhất.

Peter Gregson là một người ưa những cảm giác lạ: lái xe nhanh, lái máy bay nhào lộn, trượt tuyết, leo núi ở Châu âu.. ông rất ghét cái gì có tên là không thể được. ông phải làm được. Vì thế mà ông rất thích làm việc. Thiên hạ thường cho là ông muốn làm đấng tạo hóa. Nhưng không phải vậy. Mà chính ra là ông muốn sống trong sự kích thích dữ dội. Trước nay ông chưa thất bại trong công việc gì. Chưa thất bại trước người phụ nữ nào, hay một bệnh nhân nào. Bốn mươi bảy tuổi, ông nhận làm việc gì là quyết phải thắng lợi việc đó. Bây giờ ông và cô Nancy sẽ phải thắng lợi trong vụ này. Mái tóc đen của ông lộng gió phi trường và đôi mắt ông long lanh sức sống. ông vừa nghỉ mát ở Tahiti về nên nước da còn màu