
dạy dỗ hoàng tử, công chúa. Liễu Hạ Trì được khen là uyên bác thâm sâu, cũng bởi vậy nên thần thiếp mới tin tưởng nàng ta sẽ tận tụy với việc được giao. Thỉnh Hoàng Thượng đừng để Minh Hạ Cung tự tiện, để rồi lầm lỡ cả đời Tam hoàng tử.”
Trương phi ở một bên gật đầu, bi bi ai ai nói:
“Hoàng Thượng, thỉnh ngài vì thần thiếp tác chủ! Thần thiếp hôm qua đã hỏi cặn kẽ Dương nhi, thế mới biết duy chỉ có Liễu trợ giáo dạy nó ngâm”Bút trận đồ”kia, những các khác cũng không được học, Tứ thư ngũ kinh thánh nhân điển tịch này đó hoàn toàn không tiếp xúc chút nào, vậy phải làm sao bây giờ? Thần thiếp không hiểu Minh Hạ Cung kia có phải không tận tâm hay không, hay là thân mình không có học vấn đầy đủ, đương nhiên không giáo cho Dương nhi những điển tịch trọng yếu như vậy. Thỉnh ngài vì thần thiếp, vì Dương nhi tác chủ, Hoàng Thượng!”
Tử Quang Đế đem bút son buông xuống, một bên thái giám lập tức dâng lên khăn ướt cho hắn lau. Tử Quang Đế chỉ thị thái giám đem những tấu chương đã phê duyệt đến trung thư phòng xử lí, sau đó mới chuyên tâm xử lí sự vụ bắt
Chương 06 phần 1
Chương 6
Là phúc hay họa? Minh Ân Hoa tạm thời không muốn nghĩ đến vấn đề này, nàng thầm nghĩ thừa dịp khi mộng đẹp còn chưa tan biến sẽ cực lực phóng túng. Không đi đoán tâm tư quân vương, không để ý tới từng trận cảnh cáo từ ngực truyền đến.
Để khi nàng nhìn lên nam nhân kia, khi thấy hắn hạ mình hướng về phía nàng, nàng sẽ tiếp nhận sự chiếu cố của hắn, tiếp nhận việc hắn dùng hết tâm tư của mình vì nàng mà tạo ra những việc mà một nữ nhân có thể có được, khi đang ở trong một giấc mộng đẹp tới cực hạn như vậy, nàng sao có thể nguyện ý thanh tỉnh đây?
Mặc kệ là xuất phát từ lý do gì, chỉ cần là hắn dùng tâm thì tốt rồi.
Chỉ cần có thể làm cho nàng say mê, có thể cho nàng cảm nhận được tình yêu của hắn, dù chỉ là trong chốc lát cũng đủ rồi. Để rồi khi tất cả qua đi, nàng cũng sẽ không để ý tới nỗi mất mát luôn như bóng với hình kia nữa.
Đối với một đấng quân vương, nàng có thể yêu cầu cái gì? Thân là đế thê (vợ vua), hạnh phúc cùng khoái hoạt cho tới bây giờ chưa bao giờ liên quan tới tình yêu cả. Lý trí của nàng biết như vậy nhưng nàng đã yêu – một đấng quân vương, nàng còn có thể làm gì đây? Tháng năm, hải phòng phía Tây đại thắng, Minh gia thế thịnh ở cả trong cung lẫn ngoài cung, thánh quyến chính long (được sủng vô cùng, như được hóa thành rồng), nàng từ nay về sau ngã vào một con đường tràn đầy mật ngọt, muốn trốn cũng trốn không được. Toàn bộ hạ tuần tháng năm, nàng độc chiếm quân ân, liên tục mười ngày đêm quân vương tá túc tại Minh Hạ Cung, rốt cục đã đánh vỡ sự bình tĩnh cùng thế cân bằng trong hậu cung trong suốt hai năm này.
Trong cung, Minh Ân Hoa độc một thân hưởng ngàn ân vạn sủng; ngoài cung, bởi Minh Tĩnh Phương được phong làm Định Hải quận vương, là nhất phẩm, thực ấp năm ngàn hộ, không chỉ có được đất phong, tước vị càng cao hơn – cao nhất trong ba phẩm vị đứng đầu! Đối với Nhật Diệu hoàng triều mà nói, có thể nói là tiền lệ đầu tiên, vinh quang này dĩ nhiên sánh vai cùng với hoàng gia vương tộc, đây là điều mà các công thần khác họ hướng đến nhưng không có quyền hưởng thụ, nhưng Minh gia lại chiếm được!
Minh gia từ quý tộc chốn quan trường biến thành vương tộc khác họ, do đó đã làm biến đổi cả lịch sử của Nhật Diệu hoàng triều, Tử Quang Đế chính thức hạ chiếu: ngày sau phàm là những người lập công lớn cho quốc gia, đều có thể phong tước; làm cho quốc gia mở mang bờ cõi thì ranh giới mới này sẽ trở thành đất phong cho công thần đó, quyền lợi ở trong ấp giống như quyền lợi mà hoàng gia hưởng dụng. Điều này khiến cho cả trong và ngoài nước ồ lên kinh hãi, đồng thời cũng làm cho các tướng sĩ nhiều năm phòng thủ, bảo vệ quốc gia ở các biên giới lạnh lẽo phấn chấn hơn, nhiệt tình hơn rất nhiều. Tuy rằng việc phong tước còn chờ tả hữu phó tướng, trung thư làm, cùng thị trung đẳng quan nhất phẩm thảo luận rồi hoàn thiện, nhưng có Minh gia làm tiên phong ở phía trước, nếu ngày sau c tích giống như vậy, có thể có được bao nhiêu vinh quang, là điều có thể thấy được!
Mọi người đều đoán rằng vị hoàng hậu thứ ba của Nhật Diệu hoàng triều sắp sửa xuất hiện!
Không phải vì nàng có công lớn đối với quốc gia, hay vì quốc gia xã tắc lập công tích, mà do chính trị bắt buộc, giúp nàng đi đến hậu vị. Lợi dụng hoặc mượn sức, phòng phản hoặc tưởng thưởng, Minh Ân Hoa đều sẽ được Tử Quang Đế lập làm hoàng hậu, trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ, cùng hoàng đế thống trị Nhật Diệu hoàng triều.
Lập hoàng hậu là đại biểu cho việc được hoàng đế uỷ quyền. Hoàng hậu có địa vị cực cao, không chỉ có thể thống trị hậu cung, mà còn có thể tham dự công chuyện quốc gia, có quyền được nghe báo cáo, cũng có quyền đưa ra đề nghị. Cho nên lịch đại hoàng đế đều không dễ dàng lập hậu, triều thần cũng không dám lớn mật đưa ra đề nghị.
Bất quá vì thời thế cho phép, Tử Quang Đế thế nào cũng phải lập ra một vị hoàng hậu, không lập mới là việc không thể. Mà tựa hồ hoàng đế cũng không kháng cự việc này mà còn đang cố tình làm như vậy.
Tháng sáu hoàng đế tổ chức Th