80s toys - Atari. I still have
Khắc tinh ở đâu đến

Khắc tinh ở đâu đến

Tác giả: Tứ Nguyệt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322785

Bình chọn: 8.5.00/10/278 lượt.

n…

Đúng! Không sai! Cho nên từ nãy đến giờ Thu Y vẫn luôn luôn cương quyết chỉ ngắm hoa, nhìn hồ, chứ không nhìn hắn.

“Y Y, chẳng lẽ ngươi không nghĩ đến ta sao?”

Sóng điện của mỹ nam thật mạnh, nàng kháng cự: “Chắc chắn là không.”

“Ta biết ngươi giận ta không cáo mà biệt, nhưng đó là bởi vì ta tức giận, trái tim của ta bị thương, ta nhặt những đồ củi lửa chết tiệt kia đổi lấy bạc mua lễ vật muốn tặng ngươi, ngươi lại cự tuyệt, là nam nhân không ai có thể nuốt nổi cơn giận này! Nhưng mà khi ta chạy về đến cung Yên Lạc, ta liền hối hận, ta chưa bao giờ biết ta có thể lại nhớ ngươi đến thế, ta lại xông về đi tìm ngươi, lúc đó lại không thấy ngươi nữa, ta đã tìm, tìm lâu lắm, lại phát hiện giầy của ngươi ở trên bờ sông, ta cho rằng…”

“Ta chết rồi chứ gì?”

Hắn đau thương gật đầu, ” Thiếu chút nữa ta cũng muốn đi cùng với ngươi rồi.”

Sóng điện của mỹ nam siêu mạnh, nàng lại kháng cự!

“Tại sao lại cắn ta?”

“Bởi vì ta trúng phải độc tình, mà cách giải độc chính là phải dùng máu của người thật tình với mình.”

Nàng nhíu mày, rồi mới gật đầu, “Cho nên máu của ta là máu người thật tâm nên đã giải được chất độc của ngươi?”

“Không sai.”

“Vậy bây giờ ngươi còn có mặt mũi mà nói rằng, ta đối với ngươi là không thật tâm nữa không?” Nghĩ đến mình bị vu oan như vậy nàng cảm thấy cực kỳ uất ức.

“Ta biết ta sai rồi.”

Chỉ đơn giản như thế đã đầu hàng, không giải thích gì thêm nữa sao? Cái gì đã khiến cho Tiểu Ma Vương bá đạo lúc này lại biến thành con cừu nhỏ mềm mại như vậy? Thu Y có phần thụ sủng nhược kinh.

“Sau khi tách nhau ra, ta rất nhớ ngươi.”

“Nghĩ nhớ ta ư, tại sao lại còn phái thuộc hạ đi khắp nơi tìm nữ tử giống như ta? Ngươi nói đi, ngươi đã cùng với bao nhiêu nữ nhân ở sơn trại này rồi?”

“Không có, không có mà, ngươi xem…” Hắn đột nhiên buông tay xuống, lấy ra từ trong lồng ngực một tấm giấy, mở ra rồi mới đặt vào lòng bàn tay nàng thật cẩn thận.

“Đây là cái gì?”

Nàng vừa mở ra đã thấy ngay, nhận ra đây chính là thứ đồ gì đó mà lúc trước hắn nhìn chằm chằm không rời, đó là một bức họa.

Nói rõ ràng hơn một chút… Là bức họa một nữ nhân.

“Ngươi đưa ta cái gì đây…” Nàng lấy tay vò thành một cục, rồi vứt lại trên thân hắn, xoay người thuận tiện bỏ đi.

“Y Y, chuyện gì vậy?”

“Ngươi luôn miệng nói nghĩ nhớ ta, nhưng lại lấy bức họa nữ nhân khác cho ta xem, là thế nào? Chỉnh đốn người sao?” Nàng dùng lực đẩy hắn ra, nếu như hắn vẫn là tiểu hài tử đáng yêu, nàng mới không bỏ được hẳn, nhưng hiện tại… Xú nam nhân! Tránh ra!

Chương 15

Hắn cũng không chịu nhượng bộ, gương mặt xinh đẹp tràn ngập sự khó hiểu lẫn tổn thương, “Tại sao tức giận? Người trong bức tranh kia rõ ràng là ngươi mà.”

“Ta sao?” Nàng nhặt cục giấy ở trên mặt đất kia lên, mở ra đưa mắt nhìn kỹ lại một lần nữa.”Này… Đâu có giống ta?”

“Có mà, ngươi mở to mắt mà nhìn đây này, đôi mắt sáng như sao thật xinh đẹp.”

Rõ ràng đây là cá lồi mắt!

“Còn có cái mũi nho nhỏ, cao thẳng kia nữa.”

Rõ ràng vẽ bị méo mà!

“Cái miệng anh đào nho nhỏ khêu gợi.”

Là một cái mồm to như bồn máu mới đúng chứ?

“Mặt trái xoan…”

Kia chắc chắn là quả táo Fuji rồi…

Hắn miêu tả người trong tranh bằng những lời hoa mỹ một hồi lâu, mỗi một lần miêu tả đều như giọt mật ngọt ngào, khiến cho cơn giận trong lòng nàng cũng từ từ tan biến.”Được, cứ cho người trong tranh là ta… Người vẽ bức tranh này kỹ thuật thật quá tồi tệ!” Đem một đóa hoa vẽ thành một cây dưa, thật sự bội phục tới cực điểm.”Rốt cuộc thiên tài vẽ bức tranh kia là ai? Quả thực có thể gọi hắn là Picasso cổ đại được rồi.”

“Là ta vẽ đấy.”

“Cái gì?” Nàng xem người trong bức tranh kia tuyệt đối được vẽ hoàn toàn không giống, vẻ đẹp tự nhiên của nàng được vẽ lại một chút cũng không giống, nhưng mà… phải nói ánh mắt của nàng vẽ thật sự rất có thần.”Không ngờ ngươi lại chính là đương kim giáo chủ của ma giáo.”

Hắn sửng sốt một phen, sau đó nâng cái gương mặt tuấn mỹ tuyệt trần rực rỡ đến chói mắt lên, làm cho nàng nhìn mà thấy tim không khỏi đập loạn như chú nai con.

“Y Y, vậy ngươi là nguyện ý ở lại rồi hả ?” Lúc này vị giáo chủ ma giáo vĩ đại lên tiếng hỏi nàng.

“Ta tới đây vốn là để tuyển làm đầu bếp nữ.” Xem ra còn có một người so với giáo chủ ma giáo vĩ đại kia lại càng vĩ đại hơn, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

“Kỳ thật ngươi không cần phải vất vả như vậy, ta có thể nuôi ngươi!” Giáo chủ ma giáo vĩ đại chủ động mở miệng muốn Kim Ốc Tàng Kiều rồi.

“Ta có tay có chân, vì sao phải để cho ngươi nuôi dưỡng?” Một vị nữ tử nào đấy so với giáo chủ ma giáo lại càng vĩ đại, càng có chí khí hơn, không muốn dựa vào nam nhân.

“Ta đã nghĩ sẽ nuôi dưỡng ngươi.” Rất hiển nhiên Giáo chủ ma giáo vĩ đại muốn sử dụng chiêu trò xấu xa.

“Ta không muốn để cho ngươi nuôi.” Đối phương ác hơn, kiên quyết vô tình từ chối.

“Tại sao?” Rất hiển nhiên, giáo chủ ma giáo vẫn không chịu hết hy vọng.

“Không tại sao hết.” Đối phương cũng rất có kiên nhẫn cự tuyệt hắn một lần nữa.

“Ngươi lại vẫn đang giận ta?” Lần này giọng nói buông ra vẻ ôn nhu, có chút ân hận lại thoáng vẻ bất an.

“Ta chưa hề nói là không tức giận.