The Soda Pop
Khi hoàng hậu nổi giận!!!

Khi hoàng hậu nổi giận!!!

Tác giả: Tử Dạ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326870

Bình chọn: 9.5.00/10/687 lượt.

ng có lẽ chính là bốn phát đạn bắn xuyên qua trái tim mỏng manh yếu đuối của bọn họ. Họ chỉ biết cúi mặt thương cho cái số phận nghiệt ngã của mình, mà thủ phạm gây ra không ai khác chính là……….nàng!!!

Nói xong nàng ngang nhiên nắm tay hắn kéo đi để mặc bọn họ với một đống suy tư. Chỉ khi quay lưng đi nàng mới phì cười thành tiếng, nhìn thấy cái khuôn mặt đau khổ và tội nghiệp của họ nàng chỉ muốn cười lớn nhưng phải nhịn, phải nhịn mới cho họ một bài học được.

Hắn lẳng lặng đi theo nàng mà không hề phả kháng. Cho đến khi hai người đi khuất vào rừng đào hắn mới ôn nhu lên tiếng.

– Nương tử, thật không ngờ nàng đúng là “tiểu dạ xoa” luôn luôn nghĩ ra đủ chiêu trò để chơi họ, lần này họ thực sự bị nàng dọa đến thê thảm.

Nàng quay lại nhìn hắn nở nụ cười quỷ quyệt.

– Chàng lại còn nói. Nếu không phải do họ cố chấp thì ta đâu có làm như vậy. Giờ ta và chàng còn một chuyện hết sức quan trọng phải làm đó là xuống trấn mua đồ về tổ chức hôn lễ cho bọn họ ngay tối nay. Mọi chuyện ta đã nói cho gia gia người hứa sẽ giúp ta và chàng dấu kĩ chuyện này a.

Thật không ngờ mọi chuyện vào tay nàng thật đơn giản, ngay cả việc hệ trọng một đời người cũng bị nàng giải quyết nhanh đến chóng mặt – quá nhanh, quá nguy hiểm. Hắn đương nhiên không có ý kiến gì, tất cả đều do nàng định đoạt.

Không hiểu sao trong lòng hắn lại nổi lên cảm xúc kỳ lạ. Nghĩ đến chuyện bốn người bọn họ sắp kết thành phu thê kỳ thực hắn cũng muốn nàng gả cho hắn, nếu có thể hắn muốn ngay bây giờ nàng và hắn cùng mặc hỉ phục làm lễ bái đường, đưa vào động phòng, cuối cùng hắn và nàng sẽ hạnh phúc ôm những đứa con ngây thơ trong lòng.

Bất giác trong lòng hắn nổi lên một cỗ sợ hãi. Hắn không hiểu vì sao mình lại có cảm giác này nhưng hắn sợ một ngày nàng thực sự rời xa hắn, lúc đó hắn sẽ ra sao đây?

Hắn đột nhiên nắm tay nàng thật chặt, nàng cũng cảm nhận được lực đạo từ bàn tay hắn có chút căng thẳng. Nàng ngừng cước bộ quay lại mỉm cười nhẹ, hắn đáp lại bằng cái nhìn thật sâu vào đôi mắt nàng từ tốn cất giọng.

– Dương nhi, nàng gả cho ta có được không?

Câu nói của hắn làm nàng có chút chấn động. Đương nhiên là nàng ngàn vạn lần muốn gả cho hắn, chỉ có điều……. Nàng thật muốn một lần được mặc hỉ phục, được làm tân nương của hắn. Đây là tâm nguyện cuối cùng của nàng trước khi ra đi. Đáp lại ánh mắt chân thành chờ mong của hắn là một nụ cười quỷ quyệt.

– Vẫn quy tắc cũ, nếu chàng đuổi kịp thì ta đồng ý.

Nói xong rồi nàng nhẹ nhàng điểm chân một cái bay lên, chân chạm nhẹ vào những cành đào di chuyển nhanh thoăn thoắt về phía trước.

Hắn cũng không hề tỏ vẻ yếu thế liền vận khinh công đuổi theo sau. Giữa rừng đào tràn ngập sắc hồng, hai thân ảnh một vàng một trắng liên tục bám đuổi nhau như một đôi hồ điệp lưu luyến không rời.

Nàng ở phía trước liên tục quay lại phía sau khiêu khích hắn.

– Xem ra cả đời này chàng cũng không thể cưới ta được rồi, vì cả đời này chàng mãi mãi không thể đuổi kịp ta. Ha ha….

Và trong lúc đang đắc chí và tự cao nàng đã để tà áo vướng vào một cành đào và thế là………

Hai thân ảnh gần nhau không cách rời milimets, à không, cách lớp quần áo. Hắn đang ôm nàng thật chặt trong tay còn nàng thì…………”Tim ơi xin mày đừng đập nữa, tao sắp đột quỵ vì mày rồi”.

Tua lại vài giây trước: tà áo nàng bị một cành đào quấn lấy làm nàng giật mình bước hụt một bước và thế là thân thể rơi tự do trong không trung với gia tốc 9.8m/s2. Hắn đang đuổi phía sau thì thấy nàng bị ngã xuống, hắn cố gắng lao lên phía trước đỡ lấy cánh tay của nàng rồi kéo nàng vào sát trong lồng ngực. Kết quả là cảnh tượng lãng mạn như trong phim.

Hai người im lặng nhìn nhau một hồi thật lâu. Đến khi nàng cảm thấy toàn thân như sắp bốc hỏa mới vội vàng dùng tay đẩy hắn ra.

– Nương tử, nàng không sao chứ?

– …..

Thấy nàng không nói gì hắn lại càng thấy lo lắng hơn. Không lẽ vừa rồi hắn không đỡ kịp thời làm nàng bị thương chỗ nào đó.

– Nàng bị thương ở đâu, để ta xem thử.

– Chàng ngốc, ta không sao. Chỉ là……chàng đã đuổi kịp được ta rồi………

Nhờ được nàng nhắc nhở khéo hắn mới nhớ mục đích của mình. Hắn đã đuổi kịp nàng, vậy có nghĩa là….

– Nàng đồng ý gả cho ta rồi chứ.

Nàng khôngdám nhìn thẳng hắn vì khuôn mặt lúc này của nàng đang đỏ ửng lên vì ngại ngùng. Hắn biết nàng đã đồng ý nên nhẹ nhàng hôn lên mái tóc đen tuyền mềm mại.

– Nương tử, cuối cùng vi phu cũng cưới được nàng rồi.

…………………………………………………

Cuối cùng sau hơn một canh giờ hai người đã đi tới một trấn buôn bán nhỏ. Ở đây tuy không náo nhiệt bằng kinh thành nhưng cũng có đủ vật dụng cho một hôn lễ. Nàng hỏi thăm một người dân trong trấn mới đến tiệm bán hỷ phục. Vừa thấy nàng và hắn đứng ngoài cửa tiệm ông chủ đã vội vã ra chào hàng.

– Hai vị khách quan mau mời vào, hôm nay cửa tiệm của ta có mấy bộ trang phục mới để ta lấy cho hai người xem.

Ông chủ tiệm hồ hởi lấy ra hai bộ hỷ phục cho tân lang và tân nương đặt vào tay nàng.

– Vị cô nương này người xem, đây là loại vải được nhập từ kinh thành vừa mềm lại vừa sang trọng nữa, rất hợp với khí chất của cô. Cô mau vào thử đi.

Nàng vẫn im lặng cầm bộ