Insane
Không thể ngừng yêu

Không thể ngừng yêu

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325441

Bình chọn: 7.00/10/544 lượt.

i vô lực và yếu đuối như vậy, thậm chí cảm thấy mình không có tư cách, bất kể là chỉ trích Lạc Minh Khải hay trách móc Chu Gia Trạch thì cô tựa hồ đều không có tư cách, không có lý do để tức giận

Cô đã từng nghe đồng nghiệp nói, ở trong lòng người đàn ông bình thường có vài người phụ nữ, một người làm cho tim anh ta đập thình thịch, một người có thể làm cho anh ta cảm thấy được thấu hiểu, còn một người có thể cưới làm vợ, bất luận anh ta chọn người nào cũng không nỡ bỏ người kia, mà ở những lứa tuổi khác nhau lại có sự lựa chọn khác nhau.

Mà phụ nữ, bình thường đều hy vọng người khiến trái tim mình rung động và người ở bên cạnh mình là cùng một người, vì thế một người đàn ông mất đi người phụ nữ sẽ không sao, nhưng khi người phụ nữ mất đi một người đàn ông chính là một đả kích trí mệnh

Cô không biết quan điểm này có đúng hay không, nhưng cô cảm thấy rất khổ sở nhưng lại nói không rõ nguyên nhân. Cô nhớ tới Lương Tây từng nói, phải chon người mình yêu, phải trải qua bao nhiêu chuyện, bao nhiêu khó khăn mới có thể thay đổi quyết định từ: “Người tôi yêu” thành “người yêu tôi”. Bỗng nhiên cô cảm thấy, cô hiểu mình nên lựa chọn thế nào

Chủ nhật, Nhâm Niệm hẹn Mộc Lương Tây ra ngoài, cô ấy cũng không từ chối. Sau khi nhận được điện thoại của Nhâm Niệm còn rất vui vẻ trêu chọc, nói là cô ấy đã ở nhà đợi thật lâu, bây giờ đã có cơ hội ra khỏi nhà rồi

Nghe giọng nói của Lương Tây không hiểu sao Nhâm Niệm cảm thấy có chút khó chịu

Mộc Lương Tây không có trang điểm, Nhâm Niệm chăm chú đánh giá cô, không thể không nói Mộc Lương Tây là một người phụ nữ xinh đẹp, chỉ là quá gầy, trong ánh mắt mang theo một chút ưu sầu, nhưng cô nhìn thấy rõ, ánh mắt của cô lúc chớp chớp giống như ánh mặt trời khô hanh, cực kì xinh đẹp, chút ưu sầu trong đáy mắt giống như giọt mưa rơi xuống mặt đất, chỉ một tiếng sau đó khô ngay

“Sao cậu lại hẹn tớ ra ngoài?” Đã lâu rồi không có liên lạc, nói thật cô vẫn cảm thấy có chút xa lạ

“Bởi vì tớ xem cậu như bạn, chẳng lẽ cậu không xem tớ là bạn?” Nhâm Niệm cố tình làm ra bộ dạng tức giận

Lương Tây che miệng cười: “Tớ không xem cậu như bạn”

Nhâm Niệm lại nhào lên muốn nhéo khuôn mặt của cô nhưng cô không ngừng trốn tránh

Nhâm Niệm nhìn thấy dáng vẻ của Mộc Lương Tây, đột nhiên cô không muốn nói cho cô ấy biết những gì mình đã nhìn thấy, chỉ cần cô ấy có thể vui vẻ, vậy những sự thật khó chịu, nói ra còn có ý nghĩa gì, có gì có thể so sánh với trong lòng vui vẻ, càng làm người ta hạnh phúc?

Bọn họ cùng nhau đi vào cửa hàng tổng hợp, không gian bên trong rất lớn cũng rất đầy đủ, âm nhạc vang lên nhẹ nhàng, chầm chậm. Nhâm Niệm nuốt nuốt nước miệng không nhịn được oán giận nói:

“Lâu như vậy rồi cậu cũng không giới thiệu chồng cậu cho mình biết, đúng là không xem mình là bạn rồi”

Mộc Lương Tây nhún nhún vai nói: “Anh ta rất bề bộn công việc”. Cô dùng ngữ khí rất bình thường nói: “Phần lớn thời gian đều ở công ty rất ít khi về nhà”

Nhâm Niệm cho rằng cô sẽ nhìn thấy sự buồn rầu trên mặt Mộc Lương Tây, nhưung không ngờ vẻ mặt của cô lại bình thường đến không thể bình thường hơn, thậm chí còn vui vẻ kéo tay Nhâm Niệm bước vào một cửa hàng:

“Cậu xem bộ quần áo này trông thế nào, nhìn rất đẹp”

Nhâm Niệm đành phải nhìn bộ y phục đó nói: “Không tệ”

Mộc Lương Tây vội vàng gỡ xuống, sau đó ướm thử trên người Nhâm Niệm: “Tớ cảm thấy rất hợp với cậu, cậu mau đi thử xem”

Nhâm Niệm trừng mắt nhìn cô, giá của bộ quần áo này chắc chắn không rẻ, không phải thứ cô có thể mua nổi, Mộc Lương Tây nháy nháy mắt với cô:

“Nhanh đi thử đi, nếu không tớ sẽ tức giận đấy”

Sau khi thấy Nhâm Niệm đi thử quần áo, biểu cảm trên mặt của cô mới hòa hoãn xuống, ánh mắt cô giống như u đàm sâu không thấy đáy, cô gọi người phục vụ đến dùng thẻ tín dụng quẹt thanh toán bộ quần áo của Nhâm Niệm, sau khi lấy thẻ tín dụng ra, cô nhìn tên chủ thẻ trên chiếc thẻ màu đen tôn quý: Lạc Minh Khải

Nhâm Niệm bước ra khỏi phòng thử đồ mới biết Mộc Lương Tây đã thanh toán bộ quần áo này rồi, liền hoảng sợ. Quả thật bộ đồ này rất vừa người, cũng rất đẹp nhưng tốc độ này của cô ấy cũng quá dọa người, nếu như sau khi cô thử, cảm thấy không hợp thì làm sao bây giờ? Hơn nữa cô ấy cũng không còn ở đây, nhân viên thu ngân nói cô ấy đã đi về hướng toilet rồi

Lúc Nhâm Niệm đi tìm Mộc Lương Tây thì thấy cô ấy đang gọi điện thoại, nhưng vừa nhìn thấy cô, cô ấy lập tức cúp máy

Sau khi trở về nhà, Nhâm Niệm nhớ lại cuộc hẹn của cô với Mộc Lương Tây, 2 người đi dạo cửa hàng tổng hợp, cuối cùng thì đi ăn cơm. Từ đầu đến cuối, ngoại trừ lần đầu tiên cô đề cập đến chồng cô ấy thì sau đó cô cũng không còn cơ hội nữa, bởi vì Mộc Lương Tây luôn tìm cách dời đi sự chú ý của cô

Khi cô tỉnh táo lại, bỗng nhiên cô nghĩ đến có lẽ do cô ấy cố tình, cố ý không để lại dấu vết như vậy, có lẽ Lương Tây tốt đẹp thưở ban đầu ở trong lòng cô cũng đã thay đổi

Cô không muốn suy nghĩ nhiều, cũng không dám. Mỗi người đều có cách sống riêng, người ngoài vĩnh viễn không cách nào hiểu được là đúng hay sai, cũng giống như chính cô cũng phải lựa chọn phương thức thíc