XtGem Forum catalog
Không thể ngừng yêu

Không thể ngừng yêu

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325604

Bình chọn: 9.00/10/560 lượt.

em đau lòng anh, yêu thương anh, bây giờ lại sai anh như nô dịch”

Trong lòng Nhâm Niệm rất tốt, cũng không tính toán với anh, tay ôm lấy cổ anh, không ngừng vẽ vòng tròn trong ngực, mỗi một tầng lầu bọn họ lên, ngọn đèn phát sáng hơn một chút, đèn đường mờ tối nhưng cũng không chói mắt. Cô tựa đầu vào vai của anh:

“Điều này nói lên anh đang bất mãn với em sao?”

“Chỉ là bất mãn thôi sao? Em không phát hiện trong lòng anh đang dâng trào ngọn sóng bất mãn mãnh liệt sao?”

“Anh còn nói nữa em sẽ cắn anh”

Cô đặt miệng ở trên vai của anh, ý bảo cô sẽ làm như vậy thật

Chu Gia Trạch im lặng nở nụ cười: “Hóa ra anh đã nuôi một… Ưm… Ưm…”

Anh cười mà không nói làm cho cô thở gấp, lấy tay bịt mũi của anh. Chu Gia Trạch nghẹn một hồi, nhịn không được phải dùng miệng hô hấp.

“Ai, ai, ai… Mưu sát anh, em cũng chỉ có thể cô độc suốt quãng đời còn lại thôi”

Cô buông tay mình ra: “Cóc ba chân tìm không được nhưng đàn ông hai chân thì ngoài đường có đầy”

“Nhưng sẽ không có người nào làm em yêu sâu sắc bằng anh”

Thanh âm tự tin như vậy phát ra từ miệng anh không làm cô cảm thấy phản cảm, thậm chí vì phần tự tin kia mà tim cô đập rộn lên, cô càng ôm anh chặt hơn, cười không nói chuyện

Đúng vậy, em phải đi nơi nào tìm được người khiến em yêu sâu sắc như anh

Ngày thứ hai, Nhâm Niệm với Chu Gia Trạch cùng nhau trở về Chu gia, hôm qua bởi vì cô ngã bệnh làm cho Chu Gia Trạch không có trở về, cô rất lo lắng. Nhưng bọn họ lại không hề không vui, mà ngược lại còn hỏi thăm bây giờ cô cảm thấy như thế nào, cô nói chỉ bệnh vặt, lúc này, mọi người mới ngừng hỏi thăm sức khoẻ của cô

Đã thật lâu, Nhâm Niệm không gặp Chu Gia Dao, tuổi của các cô cũng ngang nhau nên mọi người luôn cố gắng để hai người ở cùng một chỗ, bảo Nhâm Niệm hãy đi với Chu Gia Dao nhiều hơn, cô ấy vừa mới trở về, có nhiều thứ cũng không rành lắm

Nhâm Niệm nhìn Chu Gia Dao, dáng dấp cũng không thay đổi gì nhiều nhưng khí chất lại thay đổi rất nhiều. Trong quá khứ, Chu Gia Dao là người hồn nhiên, hoạt bát, thường đưa ra rất nhiều ý kiến, nhưng hiện tại Chu Gia Dao tựa hồ đã trầm ổn hơn, ngay cả nụ cười cũng mang theo vài phần xa cách, cảm giác này hơi giống với dáng vẻ của Chu Gia Trạch khi đối diện với người khác

Bây giờ trong lòng cô, Chu Gia Dao như một người khác, cảm giác phiền muộn nhàn nhạt truyền đến, nơi ngực trái hơi đau đớn

“Vẫn còn thói quen này sao?” Cô chủ động mở miệng, đến gần bên cạnh Chu Gia Dao: “Hôm qua tớ muốn về đây nhưng mà sức khỏe không được tốt”

Chu Gia Dao cũng quan sát Nhâm Niệm hồi lâu, lúc này gật gật đầu:

“Không tồi, dù sao cũng trở về nhà của mình, cậu không có việc gì thì tốt rồi, lúc nào đến cũng không quan trọng”

Chu Gia Dao ném cho Nhâm Niệm một cây vợt, ý bảo cô đánh vài hiệp

Hồi nhỏ, các cô cũng thường thích đánh cầu lông với nhau, sau đó có nhiều người gia nhập hơn, kĩ thuật của cô rất kém nhưng khi đó các cô đánh cầu, người khác sẽ cố gắng tiếp cầu của cô cũng không quan trọng thắng thua

Đã rất nhiều năm, Nhâm Niệm chưa từng chạm qua cây vợt, kĩ thuật của Chu Gia Dao cũng dần dần trở nên chuyên nghiệp, Nhâm Niệm cảm thấy hiện tại mình chính là người mới, người mới chỉ có thể nhặt cầu. Hơn nữa, cho dù Chu Gia Dao đi nhặt cầu, hơn phân nửa là do Nhâm Niệm đánh lệch hay đánh thấp hơn.

Đã không giống như hồi trước, bây giờ chỉ tiếp vài phát cầu… Mà ánh mắt cô trở nên hoảng hốt

Lúc Nhâm Niệm lại đi nhặt cầu lần nữa, Chu Gia Trạch đi tới trước mặt cô, lấy cầu và vợt trong tay cô rồi đưa tay sờ sờ đầu cô như đang an ủi, Chu Gia Trạch xoay người nhìn em gái của mình:

“Em chơi cầu như vậy à? Tìm người dễ bắt nạt làm gì, để anh tiếp chiêu”

Anh cười nói lời này, vẫn chưa có bất kì thâm ý gì, Chu Gia Dao lại cười cười, cô vốn muốn nói: “Ai nói chỉ có phụ nữ hướng ngoại, kì thực đàn ông càng hướng ngoại hơn” Lời nói đến bên miệng lại nuốt ngược trở về

Nhâm Niệm ngồi ở một bên, nhìn cao thủ bọn họ quyết đấu, chí ít đối với cô mà nói bọn họ là cao thủ rồi Ra tay rất chuẩn xác, nhanh và linh hoạt, tiếp cầu rất nhanh chóng và mạnh mẽ, một người đánh nhiều hơn chụp, hơn nữa lại hoàn toàn không phải là hưng phấn hữu nghị bình thường

Cô vốn không có bao nhiêu hứng thú nhưng cũng bị hấp dẫn đến nở nụ cười

Thỉnh thoảng, Chu Gia Trạch không có tiếp cầu sẽ chống vợt lại, ánh mắt ra hiệu với Nhâm Niệm, Nhâm Niệm cũng rất biết phối hợp đi nhặt cầu cho anh

Chu Gia Dao cũng phát hiện thời điểm lúc bắt đầu Chu Gia Trạch còn rất cố gắng đánh, bây giờ chỉ cần cầu bay về phía không xa Nhâm Niệm, Chu Gia Trạch sẽ không tiếp cầu mà đứng ở tại chỗ nhìn cô nhặt cầu

Chu Gia Trạch cũng không có phát hiện, chẳng qua là khi nhìn thấy Nhâm Niệm nhặt cầu cho anh, dáng vẻ giống như cô dâu nhỏ bị người ta khi dễ, anh cảm thấy rất buồn cười, trong lòng cũng mềm mại không ít

Sau khi đánh được mấy giờ, Chu Gia Trạch và Chu Gia Dao cũng có chút mệt mỏi nên ngừng lại

Chu Gia Dao nhìn anh của mình: “Còn cần phải nâng cao nha?”

“Anh không tham gia bất kì trận thi đấu gì, có thể duy trì được trình độ như vậy cũng là khá lắm rồi, đừng yêu cầu cao như t