Polaroid
Kiêu Sủng

Kiêu Sủng

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326612

Bình chọn: 8.00/10/661 lượt.

mắt cô lướt xuống phía dưới, thậm chí còn nhìn thấy tay phải ướt nhẹp của hắn. . . . . .

“Chính là nơi này.” Hắn khàn giọng nói.

Tô Di thở phào nhẹ nhõm, đang định đấm xuống, người trước mặt lại đột nhiên xoay người. Gương mặt tuấn tú nhìn cô từ trên cao, con ngươi đen thẫm dường như có ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt.

“Tô cô nương. . . . . .” Hắn tóm lấy hông cô, vừa cúi đầu, bờ môi nóng rực trong nháy mắt chặn môi cô, mang theo tình dục vì đè nén cực độ mà gần như bộc phát, “Đắc tội. . . . . .”

Vừa mới chạm vào, môi lưỡi đó tựa như người chết đuối cuối cùng cũng được hít thở không khí, mạnh mẽ xâm nhập, điên cuồng dây dưa đòi hỏi.

Khuỷu tay của Tô Di liền muốn đánh về phía bụng hắn. Tuy vậy cao thủ tuyệt đỉnh võ lâm thì cô đánh lén sao nổi. Hắn gần như ngay lập tức trở tay bắt lấy hai tay cô, gập về phía sau, vắt chéo, rồi trói hai tay cô lại sau lưng. Một bàn tay khác, ấn mạnh lên ngực của cô.

Sự vuốt ve mạnh mẽ của người luyện võ, khiến cô đau đớn. Mà mạnh hơn, là sự ức hiếp tùy tiện của hắn đối với môi cô. Cô cắn ngược lại, muốn khiến hắn thanh tỉnh; nhưng hắn lại không trốn không tránh, vẫn mặc máu tanh tràn giữa môi lưỡi hai người, hắn càng cắn nuốt môi lưỡi cô mạnh hơn, như thể dỡ xương cô vào bụng.

Tô Di lại giơ chân đá vào giữa chân hắn, nhưng vẫn uổng phí hơi sức, hai chân hắn kẹp lấy, thế mà lại dễ dàng khiến cô không có cách nào nhúc nhích. Mà hành động này của cô, dường như trong nháy mắt đánh sâu vào thần trí trầm luân của hắn, bàn tay vốn dĩ trói buộc đôi tay cô, chợt dời về phía giữa đôi chân dài của cô, giống như cực kỳ đè nén cực kỳ khao khát bắt đầu thăm dò. . . . . .

Một tiếng “ầm” vang lên.

Thân thể nặng nề căng cứng của người đàn ông, rốt cuộc xụi lơ, đè nặng xuống Tô Di. Cuộc tấn công lần thứ 3 của Tô Di rốt cuộc cũng có hiệu quả —— Cô dùng súng lục đánh mạnh vào huyệt đạo sau lưng hắn. Nhưng cú đánh này, cũng khiến Tô Di vốn dĩ sức yếu thở hồng hộc. Cô cật lực đẩy hắn xuống đất. Hai mắt hắn nhắm nghiền, sắc mặt ửng hồng, nghiễm nhiên hôn mê bất tỉnh.

Tô Di lập tức dán vào khoang kính phía trước, nhìn vòng quanh không thấy bóng người. Vì vậy cô mở cửa khoang ra, kéo thân thể của hắn, kéo từng chút một xuống khỏi Báo Săn.

Cuối cùng lôi hắn xuống mặt đất, cô liếc mắt nhìn hắn.

Hắn là người tốt. Tin rằng thuộc hạ của hắn sẽ bảo vệ hắn. Mà Mạnh Hi Tông nhất định cũng sẽ không làm khó cao thủ như vậy, không chừng còn có thể cho vào đội quân.

Cô xoay người đi vào Báo Săn, ngồi về ghế lại, ấn nút điều khiển, cửa khoang bắt đầu đóng vào chậm rãi.

Chân cô giẫm lên bàn đạp cất cánh.

Tạm biệt, Địa Cầu vô căn cứ này; Tạm biệt, Mạnh Hi Tông.

Cô ấn núi khởi động.

“Bíp bíp bíp ——” Cảm giác chấn động không trong dự liệu dâng lên từ mặt đất, thật ra là tiếng còi báo động truyền đến dồn dập. Cô hoảng sợ kinh hãi ——máy kiểm soát cho thấy có vật cản cửa khoang đóng lại?

Chẳng lẽ Nguyệt Mặc đã tỉnh lại?

Cô nhanh chóng rút súng quay đầu lại ——

Cửa khoang đen xám, xem ra cũng không khác thường. Nặng nề, nguội lạnh, vẫn không nhúc nhích. Vậy mà phía ngoài cùng bên phải, vốn là vị trí rìa kết hợp bí mật với thân máy bay, một bàn tay loài người, dần dần len vào.

Đó là một bàn tay phụ nữ, xương cốt mảnh khảnh, móng tay sơn đỏ. Tô Di không hề chần chừ, nhắm vào đó “bằng bằng bằng” mấy tiếng!

Bàn tay kia bị bắn nát trong nháy mắt, thịt nát xương tan ngay lập tức tung tóe khắp cửa khoang mặt đất. Vậy mà bàn tay theo như lẽ thường mà nói là gần như tê liệt, lại chuyển động chậm rãi, nhấn lên trên cửa khoang.

“Tô Di, sao cô có thể rời khỏi ta?” Giọng nói khiến người rợn cả tóc gáy truyền đến, Tô Di nhìn cửa khoang vật liệu du hành vũ trụ bền chắc không thể phá, bị cổ tay xương khô thịt thối này, chậm rãi đè xuống.

Chương 34: CON ĐƯỜNG SỐNG CHẾT

Công chúa bước vào cabin. Cô đổi bộ váy dài hoàn hảo, mặt và tóc dài cũng chỉnh lại gọn gàng sạch sẽ, cả khuôn mặt lộ ra vẻ sáng bóng trong suốt trơn mịn. Và đối lập rõ rệt với hình dáng này, là vết máu loang lổ trên chiếc váy dài trải rộng của cô.

Cô ta thành cao thủ võ lâm từ lúc nào vậy? Thậm chí còn lợi hại hơn Nguyệt Mặc ư? Tay không mà có thể chống cự động lực của Báo Săn, bóp nát cả cửa khoang?

“Cô không nghe lời.” Cô ta khẽ mím bờ môi mỏng, thân thể đi vào thong thả.

Việc đã đến nước này, Tô Di cũng không giả bộ nữa, thậm chí không dài dòng với cô ta, giơ súng bắn một trận mãnh liệt, súng nhắm ngay vào trái tim của cô ta!

Vậy mà thân thể gầy yếu của công chúa giống như ma quỷ mà nhanh nhẹn ngoài sức tưởng tượng, một giây trước, cô ta còn đứng chỗ cửa khoang; một giây sau, Tô Di chỉ thấy bóng dáng lóe lên trong chớp mắt, chốc lát cô ta đã tới trước mặt Tô Di.

Cổ tay Tô Di đau nhức, súng lục tuột khỏi tay ngay lập tức. Mà trên cổ cũng lập tức đau đớn, hai chân đột nhiên rời khỏi mặt đất!

Cô định thần nhìn lại, khuôn mặt cười của công chúa gần trong gang tấc, cánh tay mảnh khảnh đã tóm lấy cổ của cô, thế mà lại dễ dàng nhấc cô lên!

Hô hấp của Tô Di lập tức trở nên khó khăn, cô thở gấp từng hơi, nhấc chân đá mạnh về phía đầu gối của cô