Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Lạc về thời xưa (Mĩ nữ hoàng cung)

Lạc về thời xưa (Mĩ nữ hoàng cung)

Tác giả: Cỏ Mĩ Nhược Minh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323391

Bình chọn: 8.00/10/339 lượt.

n mang về.

Trà được pha bằng thứ nước tinh khiết hứng từ những giọt sương đọng trên lá sen.

Đó chính là thiên cổ đệ nhất trà. ”

– Nương nương biết không! Vì lo cho sức khỏe của Người nên Quý phi đã thức dậy từ sáng sớm …

– Anh Nhi! – Diệc Nhi đưa mắt ra hiệu

– Tâm ý của tỉ tỉ , muội là người hiểu rõ nhất mà! ^^

Đúng thế, DIệc tỉ đã nhận ra cô thích Hoàng thượng, tỉ tỉ không ngại thị phi giúp cô trở thành phi tần được sủng ái nhất hậu cung.

Cô vẫn biết tỉ tỉ là người tốt từ lúc ở trong Vương phủ nhưng không ngờ… còn có thể vượt xa liên tưởng ban đầu về tỉ đến thế… !

Uống được một chén, thấy DIệc Nhi vẫn ngồi yên, Tuyên Phượng ân cần hỏi

– Sao tỉ không uống?

– Nói thật với muội nhé! Ta thèm uống nước cam mát hơn! Diệc Nhi cười hiền

– Vừa hay muội có cốc lớn! Bảo Nhạn! Mau đến Băng thất pha nước cam , nhớ thêm ít đá!

GIỮA SỐNG VÀ CHẾT (2)

Tuyên Phượng liền sai tì nữ bên cạnh đi pha cam cho DIệc NHi

” Ực! ”

– Nước cam ngon lắm ! Đa tạ cô, Bảo Nhạn

Thấy Qúy phi cảm ơn mình, Bảo Nhạn đỏ mặt, ấp úng không thành câu :

– Nô … nô tì không.. ông dám!

– Có gì đâu mà dám với không dám! Tuyên Phượng mắng yêu cô tì nữ

Bảo Nhạn chạy ù ra ngoài

– Cô ấy làm sao thế?

– Nó hay xấu hổ lắm! Tuyên Phượng phẩy quạt

– Ha ha ha! Đáng yêu quá đi mất thôiiii!

Anh Nhi che miệng cười khúc khích

***

Cùng lúc đó…

-Hoàng thượng suốt ngày chỉ đến cung con yêu nữ đó!

– Lệnh phi Nương nương! Dù sao cũng chỉ là một yêu nghiệt . Hà tất nương nương phải tức giận mà tổn hại sức khỏe! !- Vj nữ quan phất phất cây gậy gỗ có một đầu là xích sắt . Đó chính là Tổng quản của Ngọc Thiên cung. Cây gậy buộc xích trên tay bà ta luôn dùng để đánh người. Đánh cho đến khi người ta gãy nát xương thịt. Mãnh lực đến mức có thể dập nát lục phủ ngũ tạng.

– Có lí! Cô ta mang tiếng xuất thân từ Vương phủ của Nguyên soái nhưng kì thực cũng chỉ là con gái của nữ tử thanh lâu. May mắn lắm mới được lập làm thiếp. Thế mà …

– Nương nương! Chi bằng chúng ta diệt trừ mẫu tử chúng!

– Ý ngươi là … cô ta và cái thai trong bụng?

– Việc này…

Nữ quan liếc liếc đôi mắt gian xảo rồi ghé vào tai Lệnh phi nói gì đó. Một lát sau, chỉ thấy ả gật đầu , vẻ mặt đắc ý !

***

Căn phòng của Tuyên Phượng hôm nay bỗng tỏa ra hương thơm tinh diệu, mê hoặc lòng người.

-Mùi hương này dễ chịu quá!

– Vâng! Hương liệu này do Án Thanh cung mang tới

– Án Thanh cung của Phòng quý nhân phải không ? Bảo Nhạn! Phiền ngươi thay bổn cung cảm tạ nàng ấy !

– Vâng!

Thấy đã quá bữa trưa, Bảo Nhạn liền nhắc :

– Nương nương ăn chút gì đi?

– Ta thấy hơi đau bụng! Ngươi mau truyền Giang thái y đến xem sao. Tuyên Phượng từ tốn nói nhưng trong lòng đang linh tính chuyện không hay.

Một lát sau, Giang thái y râu tóc bạc trắng xuất hiện trước cửa. Đây là Thái y mới vào cung nhưng y thuật đã cao minh khác thường. Sau khi bắt mạch xong , ông ôn tồn vuốt râu:

– Nương nương chỉ bị khó tiêu! Nhưng… Mùi hương Người đang dùng quả là có vấn đề

– Phiền ông nói rõ!

– Hương này chính là Hương thơm phá thai được lưu truyền trong dân gian! Tuy chưa mạnh tới mức chết thai nhưng có thể gây trì độn ,…

– Đủ rồi! Tuyên Phượng ho khan một tiếng.- Bảo Nhạn! Mau vứt ngay đi cho ta!

– Nô tì vứt ngay! – Trái lại với chủ nhân, Bảo Nhạn trở nên hốt hoảng , kinh hãi vô cùng . Việc tranh đấu ở hậu cung không phải lần đầu cô mới thấy nhưng cô lại ngây thơ nghĩ nó sẽ không bao giờ xảy ra với Tuyên phi luôn lãnh đạm , hiền hòa này.

– Đa tạ Ngươi, Giang thái y!

– Đây là chức trách của vi thần. Nương nương phải hết sức cẩn thận đó!

***

Sự việc nhanh chóng truyền đến tai Thái hậu và Hoàng thượng.Theo lời kể của Bảo Nhạn, Phòng quý nhân lập tức bị thẩm vấn. Phòng quý nhân nhất quyết không khai một lời dù bị bức cung nên Hoàng Thụ tạm thời giam nàng vào ngục tối.

– Lệnh phi nương nương! Tôi sẽ không khai một lời! Xin hãy cứu tôi

– Câm mồm! Ngươi một điều Lệnh phi, hai điều Lệnh phi. Bất quá đến tai con yêu nghiệt họ Vương kia, ngươi nghĩ ta còn đầu à? Án nữ quan! Giết ả!

Hai từ ” Giết ả” vang lên lạnh lùng tàn khốc.

Bên ngoài, trời mưa rất to

GIỮA SỐNG VÀ CHẾT (3)

” Rào rào “,

” Rào rào ”

– THIÊN ẤN TA NGUYỀN RỦA NGƯƠI! CON TRAI NGƯƠI SẼ CHẾT KHÔNG TOÀN THÂY

– Hừ! Cứ rủa đi. Bản cung không yếu bóng đến như vậy để đi sợ cái lời nguyền của một kẻ sắp chết. Ha ha ha ha ha !

Tiếng xương vỡ kêu răng rắc…

***

– Phòng thị chết rồi!- Diệc Nhi ngồi phịch xuống đất. – Không rõ do ai giết! Tuyên muội , ta thật sự thấy ghê lắm !

– Tỉ nín đi nào!- Tuyên Phượng ôm Diệc Nhi vào lòng

Lần đầu tiên thấy DIệc Nhi vốn rất mạnh mẽ khóc , Tuyên Phượng cảm thấy rất khó chịu. Như thể mọi dũng khí đều tan biến hết. Cô liền buông tay khỏi Diệc tỉ

– Diệc tỉ tỉ! Nếu ai cũng yếu đuối như vậy thì sau này sẽ sống ra sao? Tỉ nín … Nín ngay cho muội! Tuyên Phượng tuy giọng nói lãnh đạm nhưng có phần mất bình tĩnh

Diệc Nhi im bặt.

Cả thân thể run lên bần bật.

Thực sự, cô đang rất đau lòng … Hôm nay Phòng quý nhân ra đi, không biết ngày mai sẽ là ai lìa đời nữa?

***

– Án Nữ quan ! Kế họach đã bất thành … Bước t