Lão sư! Buông tha tôi đi

Lão sư! Buông tha tôi đi

Tác giả: Uyển Chuyển Lam

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328950

Bình chọn: 8.5.00/10/895 lượt.

ếu có gì khó chịu nhất định phải nói cho con biết!”

“Mẹ biết,con cũng đừng tối ngày lo những chuyện này,phải lo làm tốt cô dâu mới đúng!”

Liên Tố vừa nói vậy cô không khỏi nhớ đến tin tức kia,cúi đầu vội vã ăn xong điểm tâm sau cô trở về phòng ngủ của mình.

Đứng ở nơi đó do dự thật lâu,rồi gọi điện cho Trần Thanh,Trần Thanh Sở nghe được điện thoại của cô dường như rất là vui mừng,cô chẳng qua hờ hững hỏi, “Anh tại sao phải làm như vậy?”

Trần Thanh Sở trầm mặc,sau đó mở miệng trong giọng nói tràn đầy chân thành,

“Lưu Liễm,anh chỉ muốn tốt cho em,em không biết hắn hèn hạ cỡ nào——”

Hứa Lưu Liễm không đợi hắn nói xong liền cắt đứt,

“Trần Thanh Sở,bất kể anh ấy hèn hạ bao nhiêu,bất kể anh ấy vì đoạt được em không chừa thủ đoạn nào,bất kể anh hận anh ấy cỡ nào,nhưng hiện tại em đã yêu hắn!”

Những lời này nói xong ngay cả chính cô cũng có chút kinh ngạc,cô chưa bao giờ biểu đạt tình cảm của mình đối với hắn trước mặt người khác,mặc dù chính cô trong lòng đã chấp nhận chuyện yêu hắn,nhưng chẳng bao giờ chính miệng nói ra,đối với người khác không có,đối với hắn càng không có.

“Em nói gì? Em yêu hắn?”

Trần Thanh Sở thanh âm lại càng đau đớn không dứt,cô trước kia đã nói với hắn,nói là muốn quên tất cả một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới,nhưng hắn không nghĩ tới cô nói yêu người đàn ông kia rồi?

Điều này làm cho trong lòng hắn càng thêm hận người kia,thật ra thì hắn nhiều lần gặp phải bọn họ,thấy hình ảnh ngọt ngào hài hòa giữa tên kia và cô,nhưng hắn vẫn lừa mình dối người lựa chọn không chịu tin tưởng.Hắn không tin cô hiền lành lại có thể yêu ác ma hèn hạ vô sỉ vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào!

“Đúng vậy,em yêu hắn,qua nhiều năm như vậy vẫn theo bên cạnh em yên lặng quan tâm giúp đỡ em,em không biết từ lúc nào đã yêu anh ấy!”

Hứa Lưu Liễm lần nữa kiên định trả lời hắn một lần, sau đó lại có chút khẩn cầu nói,

“Cho nên anh đừng làm những chuyện này nữa? Em xin anh để cho em một cuộc sống yên tĩnh vui vẻ? Thanh Sở, có một số việc không phải chúng ta muốn chống lại là có thể chống lại được,tỷ như vận mệnh an bài chúng ta!”

Trần Thanh Sở thủy chung trầm mặc,nhưng cô làm sao có thể cảm giác được vết thương của hắn nỗi đau của hắn còn có hắn không cam lòng? Không phải là cô muốn vứt bỏ hắn,mà là vận mệnh không chịu cho cô cơ hội một lần nữa bắt đầu với hắn.Cuối cùng cô thở dài,

“Em không muốn trước đó chúng ta từng vui vẻ,đến hiện tại khiến cho ai nấy cũng không vui!”

Cô nói xong câu này liền cúp điện thoại.

Chương 170: Tới Trong Ngực Anh

Lục Chu Việt sau đó gọi điện tới,hắn nhất định cũng nhìn thấy tin tức kia,bất quá không đợi hắn mở miệng cô đã nghẹn ngào lên tiếng,

“Chu Việt,tại sao? Tại sao? Tại sao anh ấy làm vậy với em?”

Cô càng khóc càng thương tâm,hôm nay Trần Thanh Sở trở nên tâm tư ác độc làm cho cô chịu nhiều đả kích.Ai cũng nói mối tình đầu là đẹp nhất,cô cũng cho như vậy,cô từng nghĩ len lén để một vị trí bảo tồn khoảng thời gian tốt đẹp giữa cô và hắn,nhưng hôm nay hành động hắn làm đã phá hủy tất cả mọng đẹp của cô,cô hiện tại hận phải chi không có khoảng thời gian kia.

“Hắn chẳng qua . . . . . . chưa học được buông tay mà thôi!”

Cô khóc nhưng trong lòng Lục Chu Việt so với cô càng khó chịu hơn nên phải dùng lời đó an ủi cô.

Hắn không nói cho cô biết Trần Thanh Sở có vợ rồi còn tới đây dây dưa với cô.Nếu thật để cho cô biết cô sẽ khóc thương tâm hơn? Trong lòng hắn nhớ tới chàng trai kia,vào thời điểm cô còn yêu hắn thì hắn lại chạy đi lấy người khác,thậm chí còn không chịu trách nhiệm trở lại dây dưa không dứt với cô.

Nghĩ như vậy hắn quyết tâm giấu đi bí mật này xuống,bởi vì hắn không đành lòng nhìn cô chịu thương tổn.Có người vì yêu muốn người đó hạnh phúc,ví như Phương Đông Thần,cũng có người vì yêu sinh hận,ví như Trần Thanh Sở. Hắn có đôi khi cũng nghĩ,nếu hắn không chiếm được cô sẽ biến thành Phương Đông Thần,hay Trần Thanh Sở?

Bất quá hắn không có cơ hội này,bởi vì hắn dựa vào kiên trì của mình rốt cục sau sáu năm có thể ôm cô vào lòng.Cho nên hắn sẽ không trở thành ai hết,hắn chỉ là chính mình_Lục Chu Việt. Dĩ nhiên Trần Thanh Sở hay Phương Đông Thần bất kỳ một ai trong bọn họ cũng không thể trở thành hắn hay thay thế được hắn.

Cô vẫn còn đang khóc giọng nói có chút đè nén,hắn đoán là sợ bị Liên Tố nghe được không khỏi càng đau lòng thay cô,

“Ngoan,đừng khóc,nếu không anh đến đón em đến chỗ anh được không?”

Hứa Lưu Liễm biết ý của hắn,hắn muốn cô tựa vào ngực hắn để cho hắn an ủi cô,trong lòng cảm động đồng thời lại nghĩ tới tin tức kia ảnh hưởng đến hắn càng khóc dữ hơn,

“Hiện tại,hiện tại tin tức biến thành như vậy,chúng ta làm sao bây giờ?”

“Em cái gì cũng không cần nghĩ,trước sau như một sống cuộc sống của em,sau đó lẳng lặng chờ làm cô dâu của em,những thứ khác giao cho anh xử lý!”

Hắn bình tĩnh và trầm ổn địa trả lời cô,cô bắt đầu dần dần ngừng khóc,đúng vậy,cô nên tin tưởng hắn,tin tưởng hắn sẽ xử lý tốt tất cả,tin tưởng hắn sẽ cho cô một hôn lễ hoàn mỹ.

“Đừng nghĩ loạn nữa,ở nhà chờ anh,anh làm xong chuyện sẽ đến thăm em!”

Hắn không yên lòng


XtGem Forum catalog