The Soda Pop
Lau súng cướp cò

Lau súng cướp cò

Tác giả: Tâm Thường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211250

Bình chọn: 9.00/10/1125 lượt.

iêu dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, lại phát hiện một mặt đáng sợ của người phụ nữ này.

“Anh không phải thích phụ nữ có thịt sao?” Cố Lạc cười vô cùng khinh bỉ.”Tôi hiện tại đang cố gắng nuôi béo mình.” Trên thực tế bởi vì lượng vận động lớn, thể chất cô lại rất khó mập lên, chưa bao giờ sợ những thứ đồ này.

Thi Dạ Triêu miệng đang ăn, lạnh nhạt nói: “Vậy hẳn là việc của anh.”

“À?” Cố Lạc trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng.

Thi Dạ Triêu để đũa xuống, cầm khăn giấy lau khóe miệng dính một cái gì đó, cũng không lặp lại. Cố Lạc suy nghĩ một chút, trong nháy mắt liền hiểu rõ cái câu kia, không biết sao đã cảm thấy trên mặt nóng lên.

Lục Kya Việt nghe không hiểu, mà Nhan Hạ ở một bên vẻ mặt ngốc trệ cùng: hai người kia. . . . . . Là chuyện gì?

Nhan Hạ tự mình mở xe, không thuận đường với bọn họ, lại không muốn làm kỳ đà cản mũi chướng mắt, từ tiệm nhỏ ra ngoài liền đi trước.

Buổi tối Vancouver nhiệt độ thấp, còn nổi gió lại mưa, cũng may không lớn.

Cố Lạc dắt con trai trở về, Thi Dạ Triêu cởi áo khoác tây trang choàng lên cái đầu nhỏ của Lục Kya Việt. Một người đàn ông trưởng thành áo khoác đủ để vì một bé trai che gió che mưa, Lục Kya Việt vốn muốn cự tuyệt, nhưng ở trong gió đêm như vậy, áo khoác bên trên còn tỏa ra nhiệt độ lại làm cho cậu không đành lòng, như vậy đối với cậu mà nói là một thể nghiệm xa lạ mà mới lạ.

Không phải dịu dàng thuộc về trên người Cố Lạc, càng không phải là tỉ mỉ che chở thường ngày của Cố Lạc, mà là một cái nhấc tay không đáng kể của một người đàn ông.

Thi Dạ Triêu đi bên kia Lục Kya Việt, nghe đoạn đối thoại không có dinh dưỡng gì của mẹ con hai người. Tâm tư Lục Kya Việt thật ra thì hơn phân nửa là mất tập trung, không biết từ cái gì trong lòng, cậu đi cũng chậm hơn so với bình thường.

Ba người lái xe về đến nhà, mưa đã lớn, Lục Kya Việt vừa tắm đi ra ngoài Thi Dạ Triêu còn chưa đi. Không biết hai người bọn họ ở trên sofa trong phòng khách mới vừa xảy ra chuyện gì, sắc mặt cô hồng quỷ dị, thấy Lục Kya Việt đi ra liền bắt đầu đuổi anh rời đi.

Thi Dạ Triêu bộ dáng tâm tình không tệ, đứng dậy kéo kéo áo sơ mi cầm chìa khóa xe và nói tạm biệt với Lục Kya Việt.

Lục Kya Việt nhìn một chút ngoài cửa sổ hình như mưa rơi lớn hơn, lại nhìn Cố Lạc một chút, cuối cùng đem cái ý niệm nho nhỏ đó giấu trở về trong lòng.

Lục Kya Việt nằm ở bên giường, đưa mắt nhìn đèn xe Thi Dạ Triêu ở trong cơn mưa to biến mất không thấy gì nữa.”Mưa lớn như vậy, lái xe nguy hiểm không?”

Cố Lạc chuẩn bị đi tắm, quần cởi một nửa, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Lục Kya Việt.”Con không phải là không thích anh ta? Đây là đang lo lắng cho anh ta?”

Lục Kya Việt lại gần, hỏi rất ngay thẳng.”Việc nói với ba của mẹ chuyện mẹ không muốn kết hôn sao rồi?”

Cố Lạc vẻ mặt buồn bực, Lục Kya Việt liền biết không đùa, trong dự liệu, lại hỏi: “Chú ấy hôm nay đi đón máy bay sao?”

“Ách, không phải.” Cố Lạc cắn môi, “Anh ta ít ngày trước đến Cố Gia tìm mẹ, chúng ta là cùng trở về .”

Lục Kya Việt đang yên lặng tiêu hóa những tin tức phía sau này, khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu hơi nặng nề, Cố Lạc hiểu nhầm ý tứ của cậu, ngồi chồm hổm xuống: “Có lẽ chuyện không có hỏng bét như mẹ nghĩ, nếu như cuối cùng mẹ không thể không cùng anh ta kết hôn, ít nhất anh ta hẳn là sẽ không làm khó con, anh ta đồng ý sẽ giúp mẹ giữ bí mật, chúng ta gặp mặt sẽ không quá khó khăn.”

Lục Kya Việt khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng nửa ngày, hỏi một câu: “Tại sao chú ấy biết mẹ có một đứa con còn có thể đồng ý cùng mẹ kết hôn?”

Đối với việc này Cố Lạc cũng không có đáp án chuẩn xác, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng là bởi vì không thương thôi.

“Mẹ nói cho chú ấy biết con không phải do mẹ sinh rồi hả?”

“Làm sao lại như vậy? Kya Kya, con ở trong lòng mẹ chính là do mẹ sinh.” Cố Lạc rất nghiêm túc, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Lục Kya Việt.”Mẹ vĩnh viễn đều sẽ không rời khỏi con, phải nhìn con từ vật nhỏ bé xíu như vậy từ từ lớn lên thành người, yêu kết hôn sinh con, đến lúc đó mẹ già rồi, phải đến phiên con chăm sóc mẹ, không cho ghét bỏ mẹ vừa già vừa xấu.”

Lục Kya Việt mất hứng nhíu nhíu mày, ôm lấy cô, giống tiểu đại nhân vỗ nhẹ lưng của cô tỏ vẻ trấn an.”Mẹ, con yêu mẹ, mặc kệ mẹ gả cho hạng người gì con đều tiếp nhận.”

Mấy câu nói này của Cố Lạc, Lục Kya Việt rất lâu sau hồi tưởng lại, trong lòng có loại đau như dao cắt, không cách nào tưởng tượng cô lúc ấy tâm tình như thế nào mà nói lời này.

Thi Dạ Triêu nói ở chung, cũng không phải tùy tiện nói một chút, nhưng Cố Lạc cự tuyệt rất dứt khoát. Đối mặt với người phụ nữ như vậy, Thi Dạ Triêu có lúc quả thật rất nhức đầu.

Mà Lục Kya Việt biết chuyện này, là ở ngày đầu tiên của học kỳ trường học của cậu có hoạt động diễn kịch. Trường học yêu cầu học sinh tham dự biểu diễn phải có người giám hộ trình diện quan sát, Cố Lạc dĩ nhiên muốn đi. Lúc không có ở bên cạnh Lục Kya Việt bỏ qua rất nhiều trường hợp như vậy, cho nên chỉ cần tình huống cho phép, cô sẽ buông xuống tất cả các hoạt động của mình.

Là một đoạn kịch bản rất nổi tiếng, trường học có sửa đổi, thích hợp hơn để học sinh bi