The Soda Pop
Lau súng cướp cò

Lau súng cướp cò

Tác giả: Tâm Thường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329084

Bình chọn: 8.00/10/908 lượt.

han Hàn cùng con trai Nhan Dịch cùng đi trên đường xem biểu diễn. Chị dâu họ chuẩn bị gọi điện thoại gọi ba người trở lại, Nhan Hạ liền ngăn trở.”Để cho bọn họ chơi đi, em cùng Lạc cũng đi dạo một chút, nói không chừng còn có thể đụng phải đấy.”

Người trên đường phố thật không ít, náo nhiệt khác thường, Nhan Hạ cố ý mang cô hóa giải tâm tình hỏng bét, lôi kéo cô nơi này đi dạo chỗ kia xem một chút, líu ríu nói không ngừng. Cố Lạc biết dụng tâm của cô, phối hợp đi theo vừa cười vừa nháo, không muốn mất hứng.

Hai người đi dạo đã lâu liền cảm giác khát nước, Nhan Hạ để Cố Lạc đi chơi trò chơi khảo nghiệm tính chính xác có thưởng, mình chạy đi mua hai cái Ice Cream, khi trở về Cố Lạc đã ôm một đống lớn phần thưởng đang đợi.

Phần thưởng cũng không đáng tiền, đều là mấy thứ giá rẻ, Nhan Hạ từ trong đống đồ lựa hai kẹp tóc trang sức đáng yêu học dáng vẻ đứa bé bên cạnh, cài lên cho mình cùng Cố Lạc, sau đó mới đem Ice Cream đưa cho cô.

“Cho, thân ái, đây là thù lao cậu hoàn thành nhiệm vụ.”

Cố Lạc cố tình quét mắt nhìn, rõ ràng là ghét bỏ.”Đây thật sự là thù lao thấp nhất lần đầu tiên mình được nhận trong khi làm nhiệm vụ.”

“Cậu đã nói giá tiền là cùng độ khó của nhiệm vụ có liên quan trực tiếp đó thôi.”

“Nữ nhân hẹp hòi.”

Cố Lạc cười đâm cô, đem túi phần thưởng trang sức đổi sang một tay rồi mới đón cái Ice Cream cỡ bự.

Nhắc tới cũng khéo, một đám bạn nhỏ không biết từ nơi nào xông ra, vui chơi xuyên qua đám người, một người trong đó còn đụng phải Cố Lạc. Cũng liền vào lúc đó, cô đột nhiên cảm thấy trọng lượng trên tay chợt căng lên, Ice Cream đã nắm ở trong tay hình như biến thành một khối để cho cô căn bản bắt không được, cứ như vậy lại từ trong tay chảy xuống “bốp” một tiếng rơi xuống đất, còn cọ dơ bẩn quần của cô.

Nhan Hạ bất đắc dĩ cực kỳ, lại không thể tức giận với đứa bé, vội móc ra khăn giấy ngồi xổm xuống giúp cô lau.”Đợi lát nữa trở về chỗ Nhan Hàn tẩy đi vậy.”

Không thấy cô đáp lại, Nhan Hạ ngẩng đầu, đối diện với nét mặt giống như đang suy tư điều gì của Cố Lạc.”Thế nào? Đụng đau cậu rồi hả ?”

“Không có.” Cố Lạc cũng không biết vì sao, khép lại bàn tay đang mở ra, tất cả bình thường, vậy vừa nãy là chuyện gì xảy ra. . . . . .

Hai người cảm thấy thời gian không sai biệt lắm thời điểm vừa khéo tìm được Lục Kya Việt.

Nhan Hàn đứng ở trong đám người, mà Lục Kya Việt thế nhưng ngồi ở trên vai của hắn bằng tầm nhìn tốt quan sát biểu diễn trên sân khấu, cười đến ngửa tới ngửa lui. Lục Kya Việt so với đứa bé cùng lứa xem như phát dục vượt mức quy định, tay dài chân dài người cao, cũng may mà vóc người Nhan Hàn cường tráng mới có thể chịu được nó.

Cố Lạc xa xa thấy Lục Kya Việt, trên khuôn mặt nhỏ bé non nớt kia rất ít có thể nhìn thấy nụ cười tùy ý này, buồn bực phiền não trong lòng không khỏi giải tán rất nhiều. Nhan Hạ ở một bên cảm thán, “Kya Kya tên tiểu hỗn đản này ở trước mặt chúng ta giả dạng làm một bộ dáng tiểu đại nhân, thật ra thì còn không phải vẫn là một tiểu tử thúi sao.”

Cố Lạc cũng không phản bác, một hồi lâu mới nói một câu: “Mỗi lần thấy Kya Kya như vậy, mình cảm thấy may mắn bản thân lúc trước quyết định giữ lại nó.”

Nhan Hạ hiểu cô, “Cũng không biết là mạng cậu tốt hay là nó tốt số, cậu có một người con trai tri kỷ như vậy, nó có một người mẹ như vậy, Kya Kya hiểu chuyện lại thông minh, về sau nhất định là một người đàn ông khó lường.”

“Mình không muốn nó có nhiều khó lường.” Ánh mắt Cố Lạc ấm áp: “Mình chỉ muốn nó có thể như đứa trẻ bình thường khỏe mạnh vui vẻ lớn lên, làm chuyện muốn làm, yêu người muốn yêu, cách xa tất cả nguy hiểm.”

Khen ngợi kết thúc, Lục Kya Việt rốt cuộc phát hiện Cố Lạc, giùng giằng từ trên vai Nhan Hàn nhảy xuống, vạch ra đám người hướng cô không kịp chờ đợi đã chạy tới, đến bên cạnh dừng lại bước chân, nhìn chằm chằm đồ trang sức phim hoạt hoạ trên đầu hai người, bĩu môi.”Nữ nhân ngây thơ, Ân Ân cũng sẽ không mang vật này chơi.”

Nhan Hạ mỗi lần ở cùng nó cũng không tránh được ý nghĩ xé rách cái miệng nhỏ nhắn lời nói ác độc của nó, không thấy mặt lại nghĩ tới nó, định dùng sức chà xát khuôn mặt của nó cho hả giận, sau đó lại hôn hôn.

Lục Kya Việt rất nể tình không có ở trước mặt cô lau đi nước miếng trên mặt mình, lông may nhỏ vo thành một nắm, chọc cho Cố Lạc cười không ngừng.

***

Vật nhỏ biết được ngày nghỉ của cô đã kết thúc phải đi làm nhiệm vụ, người lại trở nên trầm mặc. Cố Lạc vì dụ dỗ con trai, dẫn nó đến khách sạn tương đối nổi tiếng của Vancouver ăn cái gì đó. Bình thường hai mẹ con trải qua cho tới bây giờ đều là cuộc sống của người bình thường, cực ít xa xỉ như vậy.

Thế giới xã hội thượng lưu là như thế nào, Lục Kya Việt không biết, cũng không muốn hiểu rõ, hôm nay lại hỏi Cố Lạc một câu như vậy: “Mẹ ở Cố Gia, bọn họ gọi mẹ là gì? Tiểu thư?”

Cố Lạc đang giải quyết con tôm hùm lớn, thuận miệng trả lời nó: “Không có, trực tiếp gọi tên mẹ.”

“Vậy có phải hay không còn có rất nhiều người giúp việc tạo điều kiện cho mẹ sai khiến?”

“Trong nhà không có nhiều người giúp việc như vậy, Cố Doãn ở đấy, hộ vệ so với người giúp việc nhiề