Pair of Vintage Old School Fru
Lau súng cướp cò

Lau súng cướp cò

Tác giả: Tâm Thường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329093

Bình chọn: 9.5.00/10/909 lượt.

u hơn.” Chỉ là cũng may, người muốn từ chỗ của hắn lấy được ích lợi so với người muốn mạng hắn nhiều hơn rất nhiều.”Thế nào đột nhiên hỏi những thứ này?”

Lục Kya Việt đối với Cố Gia cũng không có bao nhiêu hứng thú, “Mẹ, người chừng nào thì mới có thể không đi làm những chuyện nguy hiểm kia nữa?”

“Có lẽ. . . . . . Nhanh thôi.”

Cha con Cố gia không muốn để cho cô cả đời ở Athena, chờ gả cho người khác, những thứ chiến tranh nguy hiểm kia sẽ dần dần cách xa cô.

Chẳng qua hiện tại Cố Lạc tình nguyện lựa chọn chiến tranh, cũng không nguyện gả cho Thi Dạ Triêu. Nhưng cô rất hiểu rõ, hôn sự này đã định, lấy lực của cô một người hoàn toàn không thể thay đổi.

Cố Lạc đắm chìm trong cảm xúc hỏng bét này thì ăn không ngon, mắt tùy ý đảo qua, bỗng dưng dừng lại.

Một người đẹp tóc vàng tay kéo một người đàn ông đang đi qua trước mặt bọn họ, người đàn ông vốn là chuyên chú nghe điện thoại, hình như tiếp nhận được tầm mắt của cô, nghiêng đầu mắt nhìn về phía này.

Là Thi Dạ Triêu.

Anh nhìn thấy Cố Lạc, tự nhiên cũng thấy Lục Kya Việt.

Tầm mắt ba người trên không trung tiếp xúc ngắn ngủi, lại đồng thời dời đi như không có chuyện gì xảy ra. Một nam một nữ một đứa bé, trên mặt đều là một vẻ mặt hờ hững, chỉ coi đối phương là người không quen biết.

Chỗ Thi Dạ Triêu cùng mỹ nữ tóc vàng kia ngồi cách bọn họ cũng không xa, cách mấy bàn ở sau lưng Lục Kya Việt. Người đẹp gọi món ăn, thấy anh còn đang nghe điện thoại, không nói hai lời liền lấy điện thoại di động của anh tắt đi.

Hành động lớn mật như thế, Thi Dạ Triêu thế nhưng cũng không có phản ứng không vui gì, điều này cũng làm cho Cố Lạc âm thầm lấy làm kinh hãi, hai mắt không khỏi âm thầm nhìn mỹ nhân kia nhiều hơn, tò mò quan hệ hai người này.

Thật ra thì Lục Kya Việt nhìn ra, giữa hai người này có lẽ căn bản không giống quan hệ bạn bè như Nhan Hạ nói cho cậu biết chỉ là thỉnh thoảng “thân mật”, nhưng sau khi cái đầu nhỏ của cậu phân tích cho ra kết luận là: cậu cũng không biết rõ Cố Lạc cùng Thi Dạ Triêu đến cùng là có chuyện gì xảy ra, đủ loại dấu hiệu tỏ rõ Cố Lạc cũng không muốn quá mức đến gần hắn ta, nhưng trên thực tế chung quy lại tránh không khỏi.

Mà bởi vì nguyên nhân Thi Duy Ân, cậu cũng không thích người đàn ông này.

“Lạc Lạc.” Lục Kya Việt nhìn như vô tình đàm luận lôi chuyện của cô ra: “Mẹ đã gặp vị hôn phu của mình rồi sao?”

Cố Lạc còn chưa có nói cho nó chuyện khiến cho cô cực kỳ nhức đầu, “Đã thấy”

“Ồ.” Lục Kya Việt suy nghĩ một chút, chọn từ Nhan Hạ thường dùng: “Vậy hắn ta hợp khẩu vị của mẹ sao?”

Tiếng nói vừa dứt, Cố Lạc không cần ngẩng đầu cũng biết tầm mắt đùa giỡn của Thi Dạ Triêu đang nhìn mình chằm chằm.

Chương 18

Cái vấn đề này hình như khiến Cố lạc rất khó trả lời, Lục Kya Việt nửa ngày không đợi được đáp án của cô, lại theo bản năng quay đầu nhìn lại Thi Dạ Triêu.

Ở bàn đó, mỹ nữ tóc vàng đang chậm rãi mà nói một đề tài, mà hai tay Thi Dạ Triêu chống đầu, tư thái nhàn nhã, cười như không cười, rõ ràng là một bộ dáng lắng nghe, ánh mắt lại đang nhìn bên này, nói chuẩn xác là nhìn Cố Lạc.

Lục Kya Việt quay đầu trở lại, mân mân miệng nhỏ, không nghĩ ra mình quay đầu lại làm gì.

“Mẹ không muốn nói về cái vấn đề này.” Khóe miệng cậu dính ít đồ ăn, Cố Lạc cầm khăn giấy đưa tay xoa xoa cho cậu.

Lục Kya Việt nghiêng đầu, “Xem ra hắn không phải món ăn của mẹ.”

“Đối với ta mà nói người nọ tựa như con rắn chán ghét như vậy, âm hiểm ác độc làm đủ trò xấu còn luôn cố ý giả bộ bộ dáng vô hại, trong ngoài bất nhất ra vẻ đạo mạo, ngụy quân tử đích thực là tiểu nhân, không hiểu được tôn trọng phụ nữ, chỉ biết lấy ích lợi làm giao dịch, không có nhân tính, mười phần khốn kiếp.” Cố Lạc ác ngại (hung dữ chán ghét) nhẹ liếc về bên kia một cái.

Bị bình phẩm từ đầu đến chân “món ăn kia” vẫn là cái tư thế kia cái biểu tình kia, giống như người bị quở trách trong miệng cô căn bản không có quan hệ gì với anh.

Cố Lạc không suy nghĩ lựa chọn tính từ thật quá đáng, Lục Kya Việt lại nghe ra chút đầu mối: “Mẹ biết chú kia? Hai người rất quen?”

“Không biết, không quen.”

“Vậy sao mẹ lại hiểu rõ chú ấy như vậy?”

“. . . . . .” Cố Lạc cứng họng, trả lời cũng không được, không trả lời cũng không xong.

Thi Dạ Triêu nhất thời liền cười một tiếng, khóe mắt hơi cong, thu hồi tầm mắt. Mỹ nhân tóc vàng kia cho là anh cười bởi vì mình nói chuyện thú vị, “Em đã nói rất có ý tứ đi?”

Thi Dạ Triêu gật đầu, lời nói mang hai ý nghĩa.”Không sai, là rất có ý tứ.”

Thấy dáng vẻ anh tâm tình không tệ, mỹ nữ nhân cơ hội nói ra mục đích của mình.”Evan, buổi tối em đến chỗ anh có được hay không?”

Có lẽ bản thân Cố Lạc cũng không phát hiện, lực chú ý của cô bởi vì câu này lập tức liền tập trung đến trên người Thi Dạ Triêu.

Thi Dạ Triêu trầm ngâm chốc lát, khẽ nâng con mắt quét bên kia, lần nữa gật đầu.

“Được.”

Cố Lạc trong lòng cười lạnh, hẳn là lại thêm một cái: cuộc sống riêng tư hỗn loạn!

Cô nên chọn thời gian đi bệnh viện kiểm tra một chút, đừng để nhiễm bệnh gì của hắn mới phải.

***

Từ Ngao điện thoại tới đây thúc giục cô lập tức về đơn vị, cảm xúc của Lục