Lau súng cướp cò

Lau súng cướp cò

Tác giả: Tâm Thường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211804

Bình chọn: 9.5.00/10/1180 lượt.

mặt Lục Kya Việt mở ra cô vẫn không có nói cho cậu biết chuyện này.

Lục Kya Việt mở trừng hai mắt, xác nhận mình không có nghe lầm, một hồi lâu mới hỏi ra ngoài.”Các người. . . . . . Muốn kết hôn?”

“Đúng vậy.”

“Không có!”

Hai người trăm miệng một lời cho ra hai đáp án hoàn toàn ngược nhau, Lục Kya Việt vẻ mặt hơi nặng nề.”Là thật sao?”

“Dĩ nhiên.”

“Không phải!”

. . . . . .

Cố Lạc hít thở sâu một hơi đè xuống hỏa, dứt khoát quay người không nhìn anh nữa, trong lòng suy nghĩ muốn như thế nào cùng con trai giải thích. Nhưng cô mới vừa xoay người, ngoài ý muốn mắt tinh phát hiện đối diện có người nhìn qua so với người khác lén lút liếc bên này, nói chuẩn xác là liếc Thi Dạ Triêu, mà tay phải của hắn đưa vào trong áo ngoài nửa rộng mở, tư thế kia ——

Trong tay hắn có súng!

Nhưng vào lúc này, người nọ đã từ trong lòng ngực móc ra thứ gì, ngoại hình dù trải qua ngụy trang, nhưng là Cố Lạc tin chắc ở bên trong là một cây súng lục.

“Cẩn thận!”

Cố Lạc tâm cả kinh, trong đầu chuông báo động mãnh liệt, tung chân đá một cước cái ghế của Lục Kya Việt, cái ghế mất thăng bằng về phía sau một phen, Lục Kya Việt ngã vào bồn hoa xanh hóa, mà Cố Lạc ở trong ánh điện nhào tới Thi Dạ Triêu bên kia.

Thi Dạ Triêu ở lúc cô nói ra câu “Cẩn thận” kia thì đã ý thức được gặp nguy hiểm, theo bản năng đem Cố Lạc kéo đến trong ngực, thân thể hai người vừa lộn song song lăn đến sau một bên tòa nhà.

Tiếng súng ở một loạt động tác của bọn họ, lạnh lùng vang lên.

Chương 33

Một tiếng súng ngắn ngủi vang lên đi qua, hiện trường chợt trở nên hỗn loạn, có người vội vàng chạy trối chết, có người vội vàng thét chói tai, tựa hồ ở dưới tình huống này người còn có thể tỉnh táo chỉ có Thi Dạ Triêu cùng Cố Lạc.

Hai người sau khi hạ xuống, ánh mắt ngắn ngủi đụng vào nhau, có đồ vật gì đó ở đáy mắt hai người xẹt qua, rồi sau đó không hẹn mà cùng chuyển. Thi Dạ Triêu nhanh chóng chống lên thân thể, thuận thế đem Cố Lạc kéo lên núp ở sau tòa nhà, lợi dụng loại kính phản quang ở đối diện quan sát tình huống bên kia.

Cố Lạc từ một bên kia đi vòng qua, đè thấp thân thể ở trong một đám người hoảng hốt chạy bừa chạy trối chết tìm kiếm bóng dáng của Lục Kya Việt.

Ngã vào bồn hoa Lục Kya Việt bò dậy, trên đầu trên người dính mấy cái lá xanh, ngồi chồm hỗm ở nơi đó giống nhau tìm kiếm bóng dáng Cố Lạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẻ mặt nóng nảy cùng kinh hoảng. Giống như tâm ý tương thông, tầm mắt hai mẹ con rất nhanh chống lại, Lục Kya Việt lập tức liền từ trong bồn hoa nhảy xuống chạy thẳng tới chỗ cô, cũng đang trên đường bị mấy người lớn đang chạy lần nữa đụng ngã. Lục Kya Việt mấy lần muốn đứng dậy, nhưng là đám người chung quanh đã giống như bầy ngựa bị hoảng sợ đối với cậu mà nói trong lúc vô hình tạo thành trở ngại đếm không hết, lần lượt đem cậu đánh ngã.

Cố Lạc nóng lòng, xa xa ra dấu với cậu ý bảo cậu núp ở phía dưới cái bàn bên cạnh kia không cần vọng động. Dùng tay ra hiệu để khai thông, đối với Cố Lạc xuất thân từ lính đánh thuê mà nói đã thành thói quen, là ở tình huống khẩn cấp theo bản năng hành động. Lục Kya Việt cũng không được trải qua phương diện huấn luyện này, chỉ là dựa vào sự ăn ý giữa hai mẹ con đoán được ý nghĩa dấu tay của cô, nhanh chóng lăn đến dưới bàn tìm kiếm che chở.

Tên đàn ông áo đen nổ súng thấy thất thủ, không có chạy trốn ngược lại từng bước một hướng bên này đi tới, vừa đi vừa nổ súng, hắn cách Lục Kya Việt chỉ có cự ly vài mét.

Người ở hiện trường càng ngày càng ít, tâm Cố Lạc nhấc tới cổ họng, may mắn hi vọng người nọ mới vừa nổ súng trước đó cũng không có chú ý tới Lục Kya Việt. Thi Dạ Triêu hiển nhiên cũng từ trong kính kim loại thấy một màn như vậy, con mắt sắc âm trầm xuống, xoay tay lại bắt được Cố Lạc.”Mục tiêu của hắn là anh, không phải Lục Kya Việt, em đừng hành động thiếu suy nghĩ ngược lại hư chuyện.”

Cố Lạc gật đầu, kềm chế bản thân cùng người nọ đi qua cái bàn kia.

Mà Lục Kya Việt cũng không biết ý nghĩ của bọn họ, cậu chỉ biết người áo đen mỗi một phát súng cũng hướng về phía nơi bọn họ ẩn thân nơi bắn tới. Nhìn người áo đen kia lại nhìn một chút Thi Dạ Triêu cùng Cố Lạc ở bên kia, cái miệng nhỏ nhắn mím chặt, lòng như lửa đốt, chợt ánh mắt chợt lóe —— bên kia chân bàn trên mặt đất, một con dao ăn bằng thép lẳng lặng nằm ở đó.

Mắt thấy người áo đen đã gần trong gang tấc, tay nhỏ bé của Lục Kya Việt tóm lấy chuôi dao ăn, chờ đúng thời cơ, sử dụng hơi sức toàn thân đem dao ăn hung hăng ghim vào bắp chân của người kia, sau đó lập tức từ dưới bàn chui ra đem cái bàn đẩy ngã ở trên thân người kia, xoay người liền hướng phương hướng ngược lại chạy.

Người áo đen không có phòng bị, bắp chân đau nhức trọng tâm không yên bị cái bàn áp đảo trên mặt đất, nộ hỏa công tâm, đẩy ra cái bàn rút ra dao ăn, giơ súng liền nhắm ngay Lục Kya Việt trong lúc chạy trốn, bóp cò súng, Lục Kya Việt theo tiếng ngã xuống đất.

Đang ở lúc hắn giơ súng, Cố Lạc hít vào một hơi, cũng kìm nén không được nữa hất tay Thi Dạ Triêu xông ra ngoài, một cước đá trúng cổ tay người nọ, súng lục bay ra. Một sát thủ, trên người sẽ


XtGem Forum catalog