Old school Swatch Watches
Lớp trưởng và tôi

Lớp trưởng và tôi

Tác giả: xuxumeomeo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323450

Bình chọn: 10.00/10/345 lượt.

g mập, cậu rất xinh. Làm ơn mở mắt ra đi nhìn tớ đi.

– Đừng khóc, nó thấy bàn tay dính máu của mình chạm lên khuôn mặt kia lau đi từng giọt nước mắt. Không đẹp trai tẹo nào.

– Ngọc Thư hứa với tớ cậu sẽ không sao. Hứa đi. Nước mắt thằng nhóc không ngừng rơi. Nó sợ hãi, nó sợ cô bé ấy sẽ bỏ nó mà đi.

– Tớ hứa nhưng tớ đau lắm. Nó khóc, tớ thực sự rất đau.

– Sẽ ổn thôi tớ luôn bên cậu, sẽ không còn đau nữa cứu thương tới ngay bây giờ.

– Tớ đau lắm. Ngọc Thư nức nở khóc

***

– Thư ơi, Thư cậu ổn chứ. Ngọc Thư. Mắt nó dần mở.

– Thái. Nó khó khăn để có thể cất tiếng nói. Sao bây giờ cậu mới tới tôi mong cậu mãi.

– Xin lỗi. Thái nhẹ ôm nó vào lòng. Tôi sai rồi, tôi không nên bỏ mặt cậu như vậy.

– Có biết tôi sợ lắm không. Tôi đã ước cậu đi tìm tôi, tôi ước cậu hãy đến thật nhanh để cứu tôi. Ban nãy nó đã sợ hãi bao nhiêu thì bây giờ được Thái ôm, cảm giác lại ấm áp và an toàn bấy nhiêu.

– Xin lỗi. Thái cuối xuống lau đi từng giọt nước mắt đang rơi. Ai đã làm trò này cậu nhớ không.

– Tôi không thể nhìn mặt bọn họ chỉ có thể nhìn thấy loại giày họ mang.

– Được rồi gác lại chuyện này, nghỉ ngơi đi.

– Không về lớp sao.

– Có ai đó xứng đáng để tôi nên cúp một buổi học. Nó mỉm cười, một nụ cười trong veo.

– Hát cho tôi nghe đi. Hôm qua tôi hát cho cậu nghe rồi.

– Khi nào cơ sao tôi không nhớ nhỉ. Lúc nào vậy ta. Thái cau mày vờ như mình đang tập trung mọi sức lực để nhớ.

– Ăn gian quá. Không chịu đâu hát đi. A đau quá

– Đau ở đâu có cần tôi đi gọi thầy không. Minh Thái định chạy ra ngoài nhưng bàn tay đã bị nó nắm lại không cho đi.

– Chỉ là một ít chất xúc tác giúp cậu hát cho tôi nghe thôi

– Làm hết hồn. Thôi được rồi nếu fan đã cuồng như vậy thì thần tượng đành phải hát thôi.

Nắng vàng thật vàng,tôi vui vẻ đi trên con đường trải đầy màu nắng. Tôi gặp cậu, một tia nắng chói sáng hơn bất kỳ tia nắng nào tôi gặp và khi ấy tôi biết cậu là ánh dương, là lẽ sống của đời tôi. Tôi yêu em, cô gái của nắng.

Bài hát này đã có một người nào đó hát cho nó nghe. Nó cố lục soát trong trí nhớ nhưng hoàn toàn mơ hồ.

– Bài hát này nghe quen quá.

– Sao cơ. Minh Thái ngạc nhiên bài hát đó hắn dành rất nhiều thời gian để sáng tác và tặng cho một con nhỏ cũng tên là Ngọc Thư, ngồi cùng bàn nhưng đó đã làm chuyện của quá khứ rồi. Ngọc Thư chẳng nhẽ …..

– Tôi từng nghe bài này rồi. Là tự sáng tác.

Minh Thái nhìn nó, người con gái năm xưa mà cậu thích lại là bạn gái của cậu bây giờ sao. Không thể nào, Ngọc Thư của ngày xưa đã mất rồi chắc chỉ là người giống tên thôi.

– Này cậu biết tôi muốn trở thành ai nhất không? Thái bất ngờ hỏi.

– Ai? Superman

– Không phải đoán lại đi

– Spiderman

-Không cho đoán lại lần nữa. Thua là phải hôn người thắng đấy.

– Thor, Captain America, Ironman, Hawkeye, hulk, Thái lắc đầu. Chứ là ai

– Yourman (Người đàn ông của em). Tim nó đập nhanh, Thái của nó thiệt là lãng mạn quá đi nha.Thua rồi nhé, hôn Thái đi Thư.

-Được rồi. Nó rướn người hôn vào má Thái. Ai dè Thái bất ngờ quay mặt sang, từ môi với má giờ thành môi với môi. Ngọc Thư mắt mở to, môi nó bị Thái chiếm hữu một cách mạnh mẽ.

Ngoài sân chim ríu rít hót, bay nhảy chuyền từ cành này sang cành khác. Nắng vờn đùa qua từng kẽ lá, có hai con người ngồi chọc nhau trong phòng y tế. Từ sau khi Ngọc Thư bị đánh hội đồng như vậy Minh Thái càng cảnh giác cao hơn, luôn ở bên cạnh nó.

– Ngọc Thư.

– Ê khỉ gọi tao có việc gì không.

– Cái đầu mày chứ khỉ gì, vết thương lành mau nhỉ, sắp hết tím rồi này.

– Sao bữa nay tốt bụng với tao quá vậy. Có ý đồ gì tao méc Tuyết đó nha.

– Mày bị thằng Thái dám sát chặt quá, đến con muỗi còn không thể đậu nổi lên người mày nữa.

– Mày đang ghen với tao sao. Oh no mày có tình ý gì với Thái nhà tao. Oh no no không được

– Mày bị đánh xong ngu ra hả. Suy diễn lung tung Tuyết nhà tao xử đẹp mày cho coi.

– Sợ quá. Duy làm Thư sợ quá đi à.

– Tởm lợm. Về với Thái của mày đi.

– Xì đuổi thì về. Đi nhé không tiễn. Nó nói rồi quay ngoắt đi phía canteen mua hai cây kem. Trời nóng thế này ăn kem là sướng nhất. Một cây cho nó, một cây cho người yêu.Mua xong nó đi lòng vòng kiếm Minh Thái.

– Anh nói đi rốt cuộc em là gì trong anh hả Minh Thái.

– Thanh Nhi à bình tĩnh đi.

Nghe thấy giọng Minh Thái, nó lon ton định chạy lại nhưng có cả Thanh Nhi nữa. Nó im lặng đứng nép vào góc tường.

– Minh Thái anh có bao giờ yêu em không? Có bao giờ anh từng nghĩ đến em không?

– Có. Tim