XtGem Forum catalog
The Love Of Stars

The Love Of Stars

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323091

Bình chọn: 7.5.00/10/309 lượt.

nh xác. Anh hỏi xong rồi phải không? Tôi cúp máy đây.”

Tít….tít….

Thật là mất thời gian của người khác.

Diệp Tuyết vứt điện thoại sang một giường. Đinh Nhi tò mò hỏi:

– Này, là Hình Trí của khoa tớ phải không?

Diệp Tuyết chỉ gật đầu một cái, mệt mỏi nằm xuống giường.

– Haizz…tớ biết ngay mà. Anh ấy rõ ràng là thích cậu…nhưng tiếc là…cậu đã….Nhưng anh ấy là một người rất được đấy, là thiên tài…

Đinh Nhi luyên thuyên mấy câu thì Diệp Tuyết đã nổi nóng:

– Lý Đinh Nhi! Cậu ra khỏi phòng tớ nhanh, đừng có ở đây lải nhải nữa. Tớ không muốn nghe đâu. Phiền chết. Đi tìm anh Quân của cậu kìa…

Diệp Tuyết bực mình ném gối vào người Đinh Nhi rồi lại vùi đầu vào giường.

Đinh Nhi lẩm bẩm vài câu rồi đi ra ngoài luôn kẻo lại bị cho một trận tơi bời.

End chương 28

Chương 29 :

Sáng tỉnh dậy Diệp Tuyết xuống lầu đã có mấy cuốn tạp chí về ngôi sao ở trên bàn. Giở ra xem thì hầu như cuốn nào cũng nói về Devil và cô.

Có bài viết có tiêu đề là “Chuyện tình bí mật của trưởng nhóm Super Boys được công khai”, còn có bài là “Devil – trưởng nhóm Super Boys không còn cô đơn” hay những bài viết đả kích như “Người yêu của Devil còn vương vấn tình cũ” hoặc “Người yêu của Devil nhìn rất bình thường” rồi bài nào cũng có hình chụp đi kèm, dưới nhiều góc độ khác nhau.

Diệp Tuyết cảm thấy dở khóc dở cười, chẳng biết nên khóc hay cười nữa, dù gì cô cũng là một phóng viên tương lai nên chẳng thấy gì là lạ cả. Nhưng hình như Devil rất để ý đến chuyện này. Thái độ của anh đối với những bài viết nói xấu Diệp Tuyết, anh không thể chấp nhận được.

Ngay sau đó chỉ bằng một cú điện thoại, những tòa soạn nào mà cho đăng những bài viết nói xấu về Diệp Tuyết bị ngưng hoạt động rồi cuối cùng là ngày hôm sau sẽ sụp đổ.

Diệp Tuyết không ngờ được anh lại hành động quyết liệt đến như vậy, không chừa cho người ta đường lui. Cô biết với thân thế của anh muốn hạ gục một công ty hay tập đoàn nào đó là chuyện rất dễ dàng, huống chi là một tòa soạn nhỏ bé. Hình như cô có chút…thông cảm với những người trong tòa soạn đó thì phải. Họ chỉ vì kiếm miếng cơm nên mới đặt điều thêm cho độc giả thích thú mà thôi. Kiểu này thì cơm không có mà ăn rồi.

……………

Trưa nay là Hạ Vũ về nên Diệp Tuyết quyết định đến ký túc xá nói chuyện với Hạ Vũ rồi đến tối thì đưa cô ấy đến gặp lãnh đạo của tổ chức như đã sắp xếp trước.

Vừa mới nhìn thấy Hạ Vũ, Diệp Tuyết thật sự ngạc nhiên. Hạ Vũ đang ngồi thừ trên giường, khuôn măt bơ phờ, hốc hác, trắng bệch, không chút sức sống.

Chẳng lẽ chỉ có một chuyến đi khảo sát mà đã khiến Hạ Vũ thành như thế này ư? Không thể nào.

– Vũ Vũ, có chuyện gì vậy? Sao cậu lại như thế này?

Diệp Tuyết nhịn không được đưa tay sờ lấy khuôn mặt Hạ Vũ. Rất lạnh.

Hạ Vũ chỉ nhìn Diệp Tuyết, ánh mắt xót xa làm Diệp Tuyết không khỏi đau lòng vì cô bạn thân này. Cô xúc động lay nhẹ bả vai Hạ Vũ:

– Vũ Vũ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tại sao chỉ đi khảo sát có một tuần mà cậu lại tiều tụy thế?

Đôi mắt Hạ Vũ thâm quầng như gấu trúc, chứng tỏ đã mấy ngày Hạ Vũ ngủ không được. Cả người thì gầy yếu rõ rệt.

Diệp Tuyết không hiểu nổi chuyện gì đã khiến một Hạ Vũ kiên cường, mạnh mẽ trở nên như vậy.

Nước mắt từ khóe mắt Hạ Vũ tràn ra, từng giọt từng giọt rơi xuống má nóng hổi. Diệp Tuyết hoảng sợ. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Hạ Vũ khóc, là liên quan đến Hoàng Tuấn sao?

Diệp Tuyết ôm lấy Hạ Vũ, vỗ vỗ vai an ủi bạn.

Hạ Vũ nức lên từng tiếng, nghẹn ngào nói:

– Tiểu Tuyết, tớ phải làm sao bây giờ?…làm sao đây…Anh ấy đến gặp tớ…anh ấy nói tớ nên quên anh ấy đi…hãy tránh xa cuộc đời của anh ấy…

– Hoàng Tuấn ư? Anh ta gặp cậu lúc cậu đi khảo sát à?

Hạ Vũ chỉ gật đầu nhẹ.

Cuối cùng nguyên nhân làm Hạ Vũ ra thế này cũng chỉ là Hoàng Tuấn, không ai khác. Diệp Tuyết rất muốn đánh cho hắn ta một trận, cho hắn không làm bạn cô đau lòng nữa. Thật sự Hạ Vũ đã bị tổn thương sâu sắc rồi.

– Anh ấy còn nói…giữa bọn tớ sẽ không có kết cục tốt đẹp…bởi vì anh ấy là kẻ thù của tớ…là kẻ đã hại chết bố mẹ nuôi của tớ…anh ấy nói…nếu tớ muốn trả thù thì cứ việc… – Hạ Vũ vẫn không ngăn được nước mắt, đau đớn nói.

– Vũ Vũ, đừng khóc nữa, tớ sẽ cho hắn một trận…. – Diệp Tuyết nhẹ nhàng đẩy Hạ Vũ ra, nhìn thẳng vào mắt Hạ Vũ – Cậu…rất yêu hắn đúng không?

Hạ Vũ im lặng một lúc rồi mới gật gật đầu. Đúng vậy. Hạ Vũ rất yêu hắn, từ trước đến giờ không thay đổi. Dù cho lúc quen hắn cô còn rất nhỏ nhưng tình cảm mà cô dành cho hắn là chân thật, không phải là tình cảm đơn thuần của trẻ con.

Diệp Tuyết không biết mình nên khuyên Hạ Vũ như thế nào nữa. Khuyên cô ấy đừng yêu Hoàng Tuấn nữa, hay, khuyên cô ấy hãy tha thứ và chấp nhận Hoàng Tuấn. Nhưng với cái thứ hai thì…liệu Hoàng Tuấn có yêu Hạ Vũ không? Nếu hắn không yêu Hạ Vũ thì đến cuối cùng người đau khổ nhất cũng chỉ có Hạ Vũ mà thôi. Rốt cuộc phải làm sao mới thỏa đáng?

………

Buổi tối, Diệp Tuyết đưa Hạ Vũ đến biệt thự để gặp lãnh đạo tổ chức IMA.

Lăng Mặc Sơn cũng khá giống với tưởng tượng của Diệp Tuyết. Ông ta rất lạnh lùng, lãnh đạm, nét mặt thâm sâu khó lường.

Nhưng có một điều Diệp Tuyết không hiểu, ông ta cứ nhì