Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Tác giả: Mặc Giản Không Đường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327544

Bình chọn: 9.00/10/754 lượt.

phấn trên mặt hắn rơi đầy trên người, trong lòng sợ run mà tỏ vẻ học sinh hôm nay còn bận rộn nhiều việc, vẫn nên để ngày khác sẽ đến phụng bồi đại nhân. Vương Trác Nhiên nghe xong, mặt lập tức biến đen, hừ một tiếng rồi quay đầu đi thẳng, Trần phu tử luôn luôn đi theo sau hắn cũng mắng ta “Không biết điều”, sau đó lại như cái đuôi cun cút chạy theo. Ta thở hắt ra, mới định tiếp tục bước vào phòng ăn, bỗng nhiên thấy Chúc Anh Đài cùng Lương Sơn Bá đi tới, không khỏi kích động chạy qua chào hỏi:

“Sơn Bá huynh, Chúc huynh, hai người đến rồi.”

Ai ngờ, Chúc Anh Đài vừa nhìn thấy ta, liền vội vàng rụt lùi ra phía sau, đứng xa xa chỉ chỉ cái mũi của ta, nói: “Diệp Hoa Đường, ta nói cho ngươi biết, ngươi còn dám lại gần, đừng trách ta không khách khí!”

Chương 52: Nói dối

Ta nghe thấy vậy, hơi hơi sửng sốt, còn chưa kịp mở miệng, Lương Sơn Bá đã bước từng bước lại đây, trên mặt hơi áy náy, nói với ta: “Diệp huynh, thật ngại quá, ngày hôm qua thật sự là đối…”

“Chúc Anh Đài, khẩu khí kia của ngươi là kiểu gì? Ngươi cho là ngươi đang nói chuyện với ai?” Mã Văn Tài đột nhiên tiếng lên, che trước mặt ta, hơn nữa còn cắt ngang lời nói của Lương Sơn Bá. Chúc Anh Đài sắc mặt tái nhợt, liếc mắt nhìn ta một cái, khuôn mặt lộ lên vẻ nghi hoặc, nhưng cũng không nói gì cả.

Chỉ thấy Mã Văn Tài nhìn thẳng vào Chúc Anh Đài, lông màu nhướn cao, hừ lạnh một tiếng: “Muốn chỉ trỏ chúng ta, dựa vào ngươi, cũng xứng sao?”

“Văn Tài huynh…” Ta thấy trong lời của hắn nói “Chúng ta”, đáy lòng không khỏi dâng lên một cảm giác kì lạ. Chúc Anh Đài chính là người trước tiên nhận ra lời này không đúng, liền gân cổ lên:

“Mã Văn Tài, ta là nói với Diệp Hoa Đường, liên quan gì đến ngươi? Đừng có chuyện gì cũng chõ mồm vào, ngươi quản quá rộng rồi!”

“Hừ!” Mã Văn Tài lạnh lùng ngẩng cao đầu, khinh thường nói, “Chuyện của Diệp Hoa Đường là chuyện của ta, ngươi trách móc Diệp Hoa Đường cũng là đang mắng Mã Văn Tài ta, cái này cũng gọi là chõ mồm vào sao?” Thời điểm hắn nói, tay đã túm tay của ta, không hề e dề để mọi người thấy rõ quan hệ thân mật của chúng ta. Ta thực sự không hiểu gì cả, lại thấy phía đối diện, Lương Sơn Bá sắc mặt trắng bệnh, ánh mắt chăm chú nhìn vào chỗ Mã Văn Tài đang nắm lấy!

Ta bị hành động của hắn làm cho giật mình, theo bản năng muốn rút tay về, nhưng Mã Văn Tài lại chặt chẽ nắm lấy không buông, Chúc Anh Đài không thèm nghĩ nhiều, chỉ phẫn nộ quát Mã Văn Tài: “Mã Văn Tài, đừng có tự ình là đúng, muốn ta nói sao, hai người các ngươi quả thực là cùng một giuộc, đều là đồ không ra gì!”

“Anh Đài!” Lương Sơn Bá đột nhiên kêu tên Chúc Anh Đài, nàng kinh ngạc quay đầu nhìn hắn, hắn lại mím môi, một hồi lâu cũng không phát ra tiếng, mãi sau mới nói, “Anh Đài, đừng như vậy, đừng nói Diệp huynh như thế.”

“Ngươi thế nhưng đứng về phía hắn!” Chúc Anh Đài mở to hai mắt, không thể tin được, “Ngươi có biết hôm qua hắn đối với ta…”

“Có lẽ là hiểu lầm rồi…” Lương Sơn Bá không ngừng khuyên ca, ta nghe họ nói cũng dần hiểu ra, nhanh chóng từ phía sau bước ra, hướng về phía Chúc Anh Đài nói: “Ngươi vừa rồi còn chưa nói hết, vừa rồi ngươi nói ta làm gì ngươi?”

Chúc Anh Đài trên mặt đột nhiên ửng đỏ, căm giận dậm chân, mắng: “Vô sỉ!”

Lời vô sỉ này, thật sự…Ta nhớ đến trên mặt ca ca rõ ràng có vết bàn tay, lại nhìn Chúc Anh Đài đang nắm chặt tay, âm thầm đem so sánh một chút, cuối cùng xác định, hoàn toàn trùng khớp.

Vì thế, phải nói là người hành hung Diệp Hoa Đường hôm qua, không thể nghi ngờ chính là Chúc Anh Đài. Bất quá, để cho chắc chắn, ta còn nghiêm cẩn hỏi nàng: “Chúc Anh Đài, có phải hôm qua ngươi đánh ta phải không?”

Chúc Anh Đài sửng sốt, ánh mắt không tự chủ được nhìn thẳng vào mặt ta, ta lúc này mới nhớ ra trên mặt mình không có bị sưng phù như ca ca, không khỏi vội lui về trốn sau lưng Mã Văn Tài, lại hỏi: “Cái kia, Chúc Anh Đài, tại sao ngươi lại đánh ta?”

Chúc Anh Đài lộ ra vẻ mặt “Ngươi còn mặt mũi mà hỏi sao”, phẫn nộ muốn chạy lại đánh ta, Mã Văn Tài và Lương Sơn Bá thời khắc này lại đồng thời ra tay, một người chặt chẽ che chắn cho ta, người kia thì vội vàng nắm chặt hai tay của Chúc Anh Đài, lo lắng nói: “Anh Đài, ngươi đừng đánh Diệp huynh nữa! Hắn không giống với chúng ta.”

“Đương nhiên là không giống rồi, hắn chính là cái tên háo sắc!” Chúc Anh Đài tức giận kêu to, “Mệt cho hắn ở nơi này phải giấu diếm lâu như vậy! Hừ, nói hắn không giống chúng ta? Căn bản chính là tên vô liêm sỉ, không biết xấu hổ!”

“Ngươi mới vô liêm sỉ!” Ta nghe nàng càng nói càng hăng, không khỏi cũng tức giận, vì vậy phản bác lại một câu. Ca ca kia của ta tuy rằng cũng có một chút vô sỉ, nhưng cũng không thể tùy tiện để người ngoài mắng chửi, huống hồ hắn đối nàng đã làm được cái gì chưa, người cần đánh thì đã đánh rồi, bản thân cũng không tổn thất, việc gì phải mắng hắn đến mức này?

== Được rồi, ta thừa nhận ta đây chính là đang bao che khuyết điểm. Xem ra ca ca của ta cũng không dám làm nhục Chúc Anh Đài, phỏng chừng có thể là thấy người này mi thanh mục tú, nhịn không được thì đùa giỡn một chút, kết quả liền như vậy, bị Chú