XtGem Forum catalog
Mãi mãi là bao xa

Mãi mãi là bao xa

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325970

Bình chọn: 8.5.00/10/597 lượt.

a, cô tưởng người giao thức ăn tới, chạy ra mở cửa, cười hỏi: “Giao nhanh vậy à…”

Lời mới nói được một nửa, bắt gặp Tiếu Tiếu và Lô Thanh đang kinh hãi đứng trước cửa, cô lập tức hoảng sợ tựa như bị ác mộng làm tỉnh giấc.

“Lăng Lăng!!!” Lô Thanh ghé mắt ngắm nghía bên trong nhà, sau đó nhìn Lăng Lăng, hỏi dè chừng: “Bọn tớ nghe nói thầy Dương ở đây…”

“Không lẽ nhớ nhầm ta!” Tiếu Tiếu nhìn lại số phòng, vẻ mặt khó hiểu: “Lăng Lăng, cậu sống ở đây à? Nhà thuê hả?”

“À! Ừm…”

Lăng Lăng đang phân tích xem lúc này mà đóng cửa thì có bất lịch sự hay không, Dương Lam Hàng từ phòng tắm bước ra, chỉ mặc áo choàng tắm, lộ ra khuôn ngực nhẵn bóng cùng nửa bắp chân thẳng tắp.

“Thầy Dương!!!”

“Thầy Dương!!!”

Tiếu Tiếu cùng Lô Thanh đồng loạt kêu lên, kinh ngạc đến nỗi miệng đều há thành hình chữ O.

Lăng Lăng thật muốn tìm khe nứt nào đó đem Dương Lam Hàng nhét vào, hoặc là đem nhét chính mình cho rồi!

Dương Lam Hàng thấy hai người ngoài cửa, trước hết là sửng sốt, sau đó lập tức hoàn hồn, lịch sự hỏi: “Các em tìm tôi à?”

“Dạ!”

“Dạ!”

Hai cô gái lại đồng thanh.

Lô Thanh nhìn nhìn Lăng Lăng, sắc mặt trắng bệch, nhỏ giọng nói: “Nếu thầy không tiện, hôm khác chúng em lại đến ạ.”

“Không sao. Vào trong ngồi đi, để tôi đi thay quần áo trước đã.” Anh nói xong, nhanh chóng vào phòng ngủ, thay bỏ bộ đồ không ra thể thống gì trên người.

“Vào đi.” Lăng Lăng cố ép mình nghiêng người, để cho các bạn vào cửa.

Lúc Tiếu Tiếu đi qua bên người Lăng Lăng, hạ giọng nói bên tai cô: “Chờ tớ rảnh sẽ nghiêm hình tra khảo cậu.”

“Đừng! Tớ sẽ khai gian đó!” Cô nhỏ giọng nói.

Lô Thanh đi vào nhà, liếc mắt một cái đã thấy hành lý cô đang sắp xếp, liền kinh ngạc nhìn cô.

Lăng Lăng vội vàng đóng vali hành lý, đẩy qua một bên, chỉ vào sô-pha. “Ngồi đi.”

Lô Thanh ngồi xuống, không nói tiếng nào nhìn về phía cửa phòng ngủ đang đóng.

Tiếu Tiếu theo sau Lăng Lăng ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi: “Nắng ráo đẹp trời , các cậu như thế này là sao?”

Lăng Lăng dĩ nhiên cũng định bịa ra vài cái cớ che giấu, hoặc làm bộ nói: “Cậu chớ hiểu lầm, người ta là quan hệ thầy trò trong sáng.”

Nhưng đối mặt với tình huống này, có dùng ngón chân mà nghĩ cũng đều không tin giữa họ là quan hệ thầy trò trong sáng, cần chi phải làm điều thừa thãi, khiến người ta thêm ghét.

Lăng Lăng che miệng nói thầm với Tiếu Tiếu: “Giống như cậu thấy đó – thầy giáo cầm thú nhúng chàm nữ sinh viên của mình.”

“Nói ngược lại tớ còn dễ tin hơn.”

“Sinh viên nữ bị thầy giáo cầm thú nhúng chàm à?”

Tiếu Tiếu nguýt cô một cái, không hề khách khí thể hiện sự nghi ngờ đối với trí thông minh của cô. “Bạch Lăng Lăng, cậu giỏi lắm! Ngay cả thầy Dương cậu cũng lừa vô tay.”

“…” Lại thêm một cô nàng ngây thơ bị vẻ ngoài của Dương Lam Hàng lừa phỉnh!

Lăng Lăng day day cái trán hơi đau, quyết định không luẩn quẩn với đề tài này nữa: “Nói chuyện nghiêm túc đi… Các cậu tìm Dương… thầy Dương có chuyện gì?”

“Danh sách học lên thẳng tiến sĩ phát xuống rồi, đã có thể chọn giáo viên hướng dẫn trước, tớ với Thanh Thanh muốn học tiến sĩ với thầy Dương, đến đây hỏi thầy xem còn chỉ tiêu hay không.”

“Vì sao không tới văn phòng nói chuyện?”

Tiếu Tiếu chỉ chỉ quà tặng đặt ở cửa, là cà phê Latte của Ý.

Lúc này, Dương Lam Hàng đã thay quần áo xong đi ra, cố ý ngồi cách xa Lăng Lăng một chút, hỏi họ: “Các em tìm tôi có việc gì sao?”

“Chúng em rất có hứng thú với phương hướng nghiên cứu của thầy, muốn theo thầy học tiến sĩ ạ.” Lô Thanh thấp giọng nói, thanh âm run run.

Dương Lam Hàng nhíu mày tư lự thật lâu, mới nói: “Đây là năm đầu tiên tôi hướng dẫn tiến sĩ, hình như là có hạn chế về chỉ tiêu. Thế này đi, ngày mai tôi sẽ đi hỏi trưởng khoa một chút, rồi trả lời các em sau.”

“Em hiểu ạ!” Lô Thanh đứng dậy định đi, Dương Lam Hàng gọi cô lại.

“Khoan đã, tâm ý của các em tôi nhận, những thứ khác các em cầm về đi. Chuyện chỉ tiêu tôi sẽ cố hết sức thuyết phục thầy trưởng khoa.”

“…”

Dương Lam Hàng nhìn Lăng Lăng, nói tiếp: “Quan hệ của tôi và Lăng Lăng hơi có chút xấu hổ, tạm thời không tiện công khai quan hệ, nên…”

Tiếu Tiếu lập tức nói: “Thầy Dương, thầy cứ yên tâm ạ, bọn em nhất định sẽ không nói lung tung.”

“Cảm ơn!” Anh nói. “Tôi và Lăng Lăng định sang năm kết hôn, đến lúc đó nhất định sẽ chính thức mời các em.”

Lô Thanh chợt ngẩng đầu, nhưng rất nhanh che giấu đi sự thất thố của mình, cười nói: “Em biết phải làm thế nào ạ.”

Chờ các bạn đi rồi, trong lòng Lăng Lăng vẫn luôn bất an. Tiếu Tiếu tính tình cởi mở lại rất nghĩa khí, quan hệ với cô từ trước đến nay vẫn rất tốt, nhất định sẽ không nói bừa bãi, cùng lắm là có cơ hội thì lôi cô ra hung hăng chà đạp một phen.

Thế nhưng Lô Thanh, cô vẫn luôn có chút lo lắng…

Buổi tối, cô gối đầu lên vai Dương Lam Hàng, vùi mặt vào ngực anh. “Hàng, em có linh cảm, chuyện của chúng ta sẽ không thể giấu được nữa.”

“Chuyện gì đến sẽ đến, mọi việc cứ thuận theo tự nhiên đi…”

Lăng Lăng vốn đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, cứ nghĩ ít nhiều sẽ có lời ra tiếng vào sau lưng, họ cứ làm lơ, vờ như tai điếc mắt ngơ là xong.

Nhưng cô không thể nào ngờ rằng, tin tức y