XtGem Forum catalog
Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327335

Bình chọn: 10.00/10/733 lượt.

quanh mình vẫn còn những người đó với máu me đầy người, cuối cùng cả người rúc vào lòng Tiếu Thâm, mắt còn chưa yên tâm nhìn chung quanh một vòng, trong đầu nghĩ tới cảnh tượng ngày đó cô còn nhìn thấy đầu một người đàn ông bị kẹp lại trong xe, mắt mở thật to liền giật mình.

Tiếu Thâm khẽ nhíu mày, điều này quá không bình thường, ôm sát cơ thể người nằm trong lòng đang run lên: “Sao vậy?”

Đồng Nhan nhắm chặt mắt, phản ứng kịch liệt lắc mạnh đầu.

Thật ra tai nạn xe cộ kia là bà Đồng sớm sắp xếp tốt, bà ta muốn sắp xếp giết chết Đồng Thiên Bác cùng người tình và con gái riêng mà không làm cho người ta nghi ngờ.

Đáng tiếc, ngày đó Trương Diễm Thu có chuyện đột xuất nên không đi mà cô vì băng qua đường bị chiếc xe đột nhiên lao tới trước mặt làm cho sợ không dám lộn xộn, tiếp theo đó phía sau lưng vang lên tiếng xe hơi va chạm cùng tiếng người thét chói tai, trong nháy mắt đó đánh thẳng vào tâm trí làm cho Đồng Nhan hoảng sợ không ngừng đi gặp bác sĩ tâm lý.

Khi đó còn quá nhỏ, bác sĩ không ngừng an ủi cô nói không có việc gì, đây chẳng qua chỉ là một cơn ác mộng của Nhan Nhan.

Cô dường như bị bác sĩ tâm lý thôi miên, sau đó luôn suy nghĩ đây là một cơn ác mộng, không có gì cả, tỉnh mộng mẹ sẽ làm xong bữa sáng cho cô đi học.

Nhưng vừa rồi ở trên xe, Tiếu Thâm chạy xe với tốc độ cao nhất khiến những thứ này liền hiện ra trong đầu Đồng Nhan khiến cô hoảng sợ.

Tiếu Thâm nhíu mày, cơ thể trong lòng không giống như Đồng Nhan lúc trước, đây là chuyện gì xảy ra?

Dịu dàng ôm Đồng Nhan lên lầu, hai người không thay quần áo, Tiếu Thâm cứ như vậy ôm Đồng Nhan hoảng sợ quá độ ngủ.

Chỉ là trong đêm Đồng Nhan ngủ cũng không thoải mái, những thứ đã nhiều năm chìm vào quên lãng đột nhiên hiện ra ập vào trong lòng, bây giờ mặc dù thường thấy những trường hợp như vậy nhưng những thứ đó lại là ác mộng của cô, vẫn là một cô gái nhỏ sợ hãi của nhiều năm trước.

Chung quanh đều là những chiếc xe bị đụng nát, từ trong xe còn có máu tươi giống như dòng sông nhỏ không ngừng chảy về phía chân cô, Đồng Nhan nhỏ nhắn đeo cặp sững sờ đứng giữa đường, đi cũng không được mà không đi cũng không được.

Đi thì tất cả bốn phía đều là xác người, không đi thì nơi này quá kinh khủng.

Cô gái nhỏ mờ mịt đứng ở giữa, hoàn toàn không có cách nào chỉ có thể hoảng sợ kêu: “Mẹ!”

Cảm giác lạnh lẽo, đột nhiên trên mặt cảm thấy ấm áp, bàn tay kia thật ấm áp nhưng lại giống như muốn rời khỏi, Đồng Nhan quýnh lên, bàn tay vội vàng nắm lại, đầu còn cọ vào bàn tay kia giống như có cảm giác an toàn, không muốn buông tay.

Tiếu Thâm nhíu mày, đã có chuyện gì xảy ra với cô, sao lại có bộ dáng thỏa mãn khi ôm cánh tay của hắn như vậy? Lại còn phát sốt rất cao!

Hết cách rồi, một tay bị ôm chặt, Tiếu Thâm chỉ còn cách dùng tay còn lại lấy khăn lông lau cho Đồng Nhan còn vừa an ủi: “Ngoan, vợ à, em buông tay ra đi, anh lấy nhiệt kế ra cho em!”

Đồng Nhan giống như đã ngủ ôm chặt tay hắn không buông, dùng sức rút ra Đồng Nhan lập tức lo lắng nhíu mày nên Tiếu Thâm không dám động nữa.

Trong lòng thầm nghĩ hắn đối với cô quan trọng như vậy sao?

Lúc lấy nhiệt kết ra nhìn liền sợ hết hồn, gần bốn mươi mốt độ, sao lại coa như vậy?

Không trách được lại nóng như vậy.

Nhiệt độ cao như vậy hắn không biết xử lý thế nào liền gọi điện cho Cố Tiêu.

Cố Tiêu vừa hùng hùng hổ hổ tiêm thuốc hạ sốt cho Đồng Nhan vừa ngáp: “Sao số tôi lại khổ thế không biết, sáng sớm tinh mơ…….a ô……..mới hửng sáng liền bị lôi tới làm lao động miễm phí.”

Tiếu Thâm ngồi ở bên giường, bởi vì Đồng Nhan nắm chặt tay hắn không buông “Tiểu tử thối cậu nhanh một chút, nếu như vợ tôi bị sốt đến ngu người tôi sẽ không tha cho cậu!”

Bây giờ hắn thực sự sợ hãi khi thấy nhìn khuôn mặt cười ngây thơ của Đồng Nhan lúc nãy, cô chưa từng nở nụ cười như vậy, chẳng lẽ thật sự sốt đến hư đầu rồi?

Tiếu Thâm lo lắng! Không phải chứ, hắn chỉ mới vừa làm ba mà thôi, lại không muốn có thêm một cô con gái nữa!

Tiếu Thâm đang suy nghĩ lung tung thì Cố Tiêu đã tiêm xong, chạy sang phòng Đồng Đồng ngay bên cạnh tiếp tục ngủ.

Lúc Đồng Nhan tỉnh lại đã là xế chiều, Tiếu Thâm ôm cô ngủ trên giường, cả giường đều là tài liệu, Đồng Nhan sững sờ ngẩng đầu nhìn thấy bản thân giống như một con mực quấn chặt lấy người hắn.

Đỏ mặt không dám tin tại sao bản thân lại ôm hắn ngủ?

“Xoạch”, từ chỗ Tiếu Thâm phát ra, cô nhanh chóng bừng tỉnh, âm thanh vừa rồi là tiếng câu bút trong tay Tiếu Thâm rơi xuống đống tài liệu.

Đồng Nhan sợ bị hắn nhìn thấy sẽ cười mình nên nhắm chặt hai mắt, giả bộ ngủ.

Tiếu Thâm vuốt hai mắt cho tỉnh táo, mẹ kiếp, cả người tê rần, nghiêng đầu nhìn Đồng Nhan, vẫn còn đang ngủ như heo.

“Heo!” Không nhịn được liền gọi, khuôn mặt xinh đẹp của Đồng Nhan nhíu lại giống như không vui.

Tiếu Thâm thấy vậy liền cười “Lời này em cụng nghe được sao, em ấy có lúc ngủ như heo, mắng em một câu thì em liền nghe thấy, thật kỳ quái.”

Đồng Nhan nghe thấy Tiếu Thâm lẩm bẩm, thầm nghĩ, từ khi nào Tiếu Thâm lại trở nên càm ràm như vậy, không thể nhanh ra ngoài sao?

Hắn cũng không phải người làm công? Sao lại l