Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327004

Bình chọn: 7.5.00/10/700 lượt.

em cũng chưa đói, anh cứ làm việc của anh đi, sau đó chúng ta sẽ đi ăn!”

Tiếu Thâm mắt cười như không cười nhìn Đồng Nhan: “Tức giận sao? Em biết gần đây trong công ty có nhiều người không an phận, nhất định sẽ xảy ra rất nhiều chuyện.”

Đồng Nhan mím môi nhưng không thể phản bác, cô dĩ nhiên biết gần đây công ty có nhiều người không an phận, lúc nãy vừa nhìn biểu hiện của nhân viên bảo vệ cô liền biết.

Tiếu Tiếu thật sự không biết thế nào là khiêm tốn, quá xuất sắc cũng không phải là chuyện tốt.

Đồng Nhan đứng lên vung tay trước mặt Tiếu Thâm: “Yên tâm, người quá sắc bén từ trước đến giờ đều không đáng yêu, không sao không sao.”

Tiếu Thâm im lặng cười cười, đứng lên đi tới, quay người lại giống như đã chịu nhiều uất ức, đôi mắt long lanh đào hoa nhìn Đồng Nhan: “Vợ à, em đối với anh thật tốt, anh đói rồi, chúng ta đi ăn cơm đi?”

Hoàn toàn mất hết tác phong trên thương trường, cũng có lúc có dáng vẻ làm nũng giống Đồng Đồng.

Đồng Nhan gật đầu, ngay sau đó lại nghĩ tới điều gì, ánh mắt nặng nề: “Tiếu Tiếu lớn lối như vậy luôn có người dựa vào, anh quản lý công ty này đã sáu năm rồi không phải sao? Sao bên trong còn có người không an phận như vậy chứ?”

Tiếu Thâm một tay ôm Đồng Nhan, một tay giúp cô mặc áo khoác, chỉ thuận miệng trả lời vợ: “ Chắc chắn sẽ có một số ít người không an phận, không sao.”

Đối với Tiếu Thâm, từ trước đến giờ không lo lắng cho Đồng Nhan lắm, một chút thủ đoạn kia không có thể tùy ý động đến cô.

Cho tới nay cũng là bởi vì Tiếu Thâm tự tin, công ty sẽ không xảy ra chuyện gì nhưng cũng bởi vì tự tin mà ngày hôm sau lúc quay trở về tòa soạn cô liền nghe được một tin không tốt.

Tập đoàn Tiếu Thị đổi chủ.

Mới vừa nghe tin tức Đồng Nhan vẫn không thể hiểu nhìn người kia, cho đến khi Lưu Thuần vội vàng chạy tới hỏi thăm cô mới biết thì ra Tiếu Thâm cũng không phải là thần.

Lúc này không quan tâm tới bất cứ gì, buông hết công việc trong tay, lập tức lái xe chạy thẳng tới công ty Tiếu Thâm, lần này ngược lại nhân viên bảo vệ không tiếp tục ngăn cản Đồng Nhan, nhưng khuôn mặt phách lối khinh thường vẫn tồn tại, hơn nữa so với hôm qua còn nghiêm trọng hơn.

Gọi điện thoại nhưng không được cho đến khi cửa thang máy mở ra trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.

Đồng Nhan lập tức im lặng, căn phòng làm việc trước mặt bị vây kín.

Nhân viên bên ngoài ghé đầu nhìn, trong phòng có không ít người lộ vẻ mặt không tha, rõ ràng còn có người nhìn có chút hả hê.

Đồng Nhan hít sâu một hơi, cười sang sảng ra tiếng: “Sao vậy, đều ở nơi này không cần làm việc sao?”

Vốn người bên trong phòng làm việc quay đầu lại, đại đa số mọi người còn không biết đây là bà chủ cũ của bọn họ, quay đầu lại nhìn Đồng Nhan, đều cảm thấy cô gái này bị bệnh thần kinh.

Từng người tránh ra, Đồng Nhan không khỏi buồn bực, nghĩ mình mệnh khổ mà, thân là bà chủ của bọn họ mà bọn họ còn không biết, , rốt cuộc lần đầu tiên bản thân lộ diện, lại đã trở thành quá khứ.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, từng người một di chuyển, ngược lại trợ lý đang chờ Tiếu Thâm an bài nghe được giọng nói này, vội vàng đuổi người đi, lúc này phòng làm việc của tổng giám đốc mới yên tĩnh lại.

Đồng Nhan bước hai bước đi vào, thấy Tiếu Thâm đang làm thủ tục chuyển giao, không nhìn Tiếu Tiếu đang đắc ý ngồi ở chỗ của Tiếu Thâm.

Cái gì cũng không nói , đi tới hai tay khoác lên tay Tiếu Thâm, khuôn mặt mãn nguyện nhẹ nhõm, giống như cảm thấy Tiếu Thâm vứt bỏ công ty lớn không phải là chuyện lớn gì.

Tiếu Thâm cũng bày ra bộ mặt giống như không sao, nghiêng đầu dịu dàng nhìn cô: “Sao lại chạy tới chỗ này, không phải đi làm?”

Đồng Nhan không coi ai ra gì tiếp tục nói giỡn với Tiếu Thâm: “Ra ngoài làm nhiệm vụ, anh cũng biết, thỉnh thoảng vui đùa một chút Lưu Thuần cũng sẽ không nói gì.”

Bởi vì lấy được công ty mà Tiếu Tiếu lộ ra vẻ mặt vênh mặt hất hàm sai khiến hiện tại nghĩ muốn thấy bộ mặt khổ sở của Tiếu Thâm – người bại tướng dưới tay, nào biết hai người này không có chút xíu buồn bã, ngược lại bộ mặt nhẹ nhõm thật giống như muốn đi đâu đó nghỉ phép vậy.

Tức giận cắn răng, vung tay lên, mấy bảo vệ tiến lên thúc giục Tiếu Thâm: “Tiếu tiên sinh, xin nhanh rời đi.”

Tay của Tiếu Thâm đang thu dọn đồ đạc dừng một chút, nâng mí mắt lên liếc hai bảo vệ này một cái, ánh mắt tựa tiếu phi tiếu, không nói gì, ngược lại hai người bảo vệ sợ hãi, chột dạ cúi đầu không dám nhìn nữa.

Tiếu Thâm nắm giữ công ty nhiều năm, từ trước đến nay nhân viên từ trên xuống dưới đều sợ nhân vật này, coi như hiện tai phải rời đi, ánh mắt kia liếc một cái, vẫn làm người ta không nhịn được sợ hãi.

Khóe mắt Đồng Nhan bễ nghễ liếc mấy người….. bảo vệ kia, im lặng lắc đầu, con người chính là như vậy.

Tiếu Thâm thấy bản thân hù dọa người ta, rất là vô tội nhún vai một cái, dứt khoát cái gì cũng không xen vào, cũng chỉ thu dọn một chút vật phẩm riếng tư của bản thân, tay cẩn thận cầm tấm hình Đồng Nhan đang ôm Đồng Đồng ở trên bàn, một tay khác vung lên, chỉ huy mấy người bảo vệ kia: “Các người, ném hết những thứ này đi.”

Nói xong cũng ôm Đồng Nhan đi, còn vừa đi vừa cùng


XtGem Forum catalog