Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326650

Bình chọn: 9.5.00/10/665 lượt.

cầu hôn với ta rồi, tôi thì muốn kết hôn, Đồng Nhan, chúc phúc tôi đi!”

Bên này điện thoại di động Đồng Nhan sững sờ, trong lỗ tai nghe được giọng nói vui mừng của Dương Ngải Lâm dường như có thể thấy được khuôn mặt rạng rỡ ấy ngay trước mắt bản thân.

“Vậy chúc mừng, đã định ngày chưa, hôm nào tôi nhất định mang mộ bao tiền lì xì lớn đến.”

Giang Thành muốn kết hôn? Trong lòng Đồng Nhan không biết tư vị gì, theo lý thuyết, đột nhiên nghe đượcngười mình thích nhiều năm như vậy muốn kết hôn, tâm trạng thế nào cũng phải chua chua chứ? Coi như hiện tại đã không thích cũng đều do bản thân mới đúng.

Thế nhưng trong lòng Đồng Nhan bình tĩnh dị thường, thậm chí còn vui mừng vì Dương Ngải Lâm muốn kết hôn.

Trong lòng chỉ có một ý niệm, học trưởng muốn kết hôn, chúc mừng chúc mừng.

Dương Ngải Lâm nghe Đồng Nhan không chút giả bộ chúc phúc, lông mày khẽ nhíu lại, hài lòng trong mắt dần dần phai nhạt, ngược lại sinh ra một chút không vui.

“Cám ơn.” Miễn cưỡng nói tiếng cảm ơn, không đợi Đồng Nhan phản ứng trực tiếp cúp điện thoại.

Đồng Nhan cảm thấy người này thật kỳ quái, mới vừa còn bảo mình chúc phúc nhưng sau đó lại tức giận?

Gần đây tất cả mọi người đều kỳ quái.

Dương Ngải Lâm cắn răng nhìn điện thoại di động, Đồng Nhan!

Gọi điện thoại cho Giang Thành, sau khi điện thoại nối thông thì cười ngọt ngào: “Giang Thành, chúng ta kết hôn đi.”

Giang Thành sững sờ, “Cái gì?”

Trên mặt Dương Ngải Lâm vẫn là nụ cười ngọt ngào: “Chúng ta kết hôn đi, chúng ta cũng đã ở chung một chỗ sáu năm rồi, kết hôn cũng là chuyện bình thường, mấy ngày trước mẹ còn thúc giục em, hiện tại em và ba cũng đã bắt đầu chuẩn bị rồi, anh nói xem áo cưới chúng ta nên chọn ở đâu đây? Nước Pháp hay Milan? Ai nha, anh nhanh giúp em suy nghĩ một chút.”

Dương Ngải Lâm hoàn toàn là bộ dạng bức hôn, chỉ nhẹ nhàng nói cho Giang Thành một câu”Chúng ta kết hôn đi!”

Về phần Giang Thành có đồng ý hay không cũng không có quyền phát ngôn, bởi vì ngay đến ngày cưới người ta cũng đã định tốt, áo cưới cũng đang chọn rồi.

Giang Thành trề miệng một cái, trong đầu không ngừng vang lên những lời này của Dương Ngải Lâm, kết hôn? Đột nhiên bóng dáng Đồng Nhan hiện lên, không thể?

Kết hôn, vậy thì thật tất cả đều xong rồi.

Ánh mắt chợt lóe, giống như hạ quyết tâm, “Ngải Lâm, anh. . . . . .”

Dương Ngải Lâm cũng không cho anh cơ hội nói chuyện, “Đúng rồi Giang Thành, mới vừa rồi lúc gọi điện thoại Đồng Nhan cô ấy nói sẽ chuẩn bị cho chúng ta một bao tiền lì xì thật lớn, anh nói xem là bao nhiêu? Ha ha, Tiếu Thâm là chồng Đồng Nhan, Tiếu đại thiếu nhiều tiền tài như vậy, đoán chừng không ít à, cái người học muội này thực không tồi!”

Dương Ngải Lâm nhấn mạnh hai chữ ‘học muội’, giống như vô tình lại giống như có ý nhắc nhở Giang Thành, cô gái kia chỉ là học muội của hắn, cô ấy đã có chồng, hơn nữa chồng của cô ấy là Tiếu Thâm, người đàn ông có tiền có thế nhất thành phố A, công tử anh tuấn trẻ tuôie nhà cao cửa rộng nhất thành phố A.

Cho nên, Giang Thành, anh hãy chết tâm đi!

Trong nháy mắt trái tim Giang Thành rụt một cái, giống như co lại thì sẽ không giãn ra, không cách nào hoạt động, không cách nào nảy lên, và sẽ tử vong.

Bao tiền lì xì lớn?

Đồng Nhan, thực sự không chút để ý sao? ?

Khóe miệng từ từ hiện lên một chút tự giễu.

Nhàn nhạt trong trầm mặc, hình như thông quađiện thoại di động cũng có thể nghe được trong nháy mắt Giang Thành ở đối diện hô hấp hơi nặng nề, trên mặt Dương Ngải Lâm đang cười, trong lòng lại đang rỉ máu.

Đây chính là người đàn ông cô ta yêu!

Gượng cười: “Giang Thành, buổi trưa em hẹn Đồng Nhan cùng nhau ăn cơm, hai người cũng đã lâu không gặp, có muốn đi chung hay không?”

Giang Thành không có tinh thần, “Không, hai người đi chơi vui v.”

Hôm nay là ngày đầu tiên Tiếu Thâm nhàn rỗi ở nhà, chỉ là không ngờ ngày đầu tiên lại để anh buồn bực thành ra như vậy.

Con trai cũng không đi học, nói cho oai là bồi khách quan trọng….. Tiểu Yêu. “Con đi rồi, Tiểu Yêu muốn đi tiểu ba nhìn hiểu không? Ba biết lúc nào thì nó muốn uống nước không? Ba biết nó thích ăn cái gì sao? Ba biết. . . . . .”

Tiếu Thâm liếc mắt, tính mạng của anh còn không bằng một con chó.

Nhìn một chút này chó nhà Lãnh đại gia ở nhà anh được đối xử như khách quý, anh nói không hề khoa trương chút nào, hiện tại địa vị của anh ở trong nhà đã thành đệ nhất, đếm ngược đấy!

Đàn ông không kiếm tiền, nếu không có quyền phát ngôn, cũng không có địa vị phát ngôn trong gia đình.

Cái này không, hiện tại địa vị của một con chó ngoại lai cũng cao hơn anh rồi.

Anh thực vất vả mới có con trai trở về lại muốn khi dễ anh!

Thở phì phò vào thư phòng, mở máy vi tính ra bắt đầu xử lý chuyện của công ty Danh Dương của bản thân.

Anh quyết định, phải có công việc, phải có địa vị, phải kiếm tiền, lúc này mới ngày thứ nhất con trai đã không coi trọng anh rồi, về sau còn muốn đến mức nào?

Máy vi tính còn chưa mở ra, ngược lại điện thoại di động vang lên trước, vừa nhìn, cười!

“Ai u, em gái thân yêu của anh, sao hôm nay em lại nhớ tới gọi điện thoại cho anh vậy? K


XtGem Forum catalog