
hải thường ngày anh vẫn ngủ ở nhà mấy cô gái trẻ đó sao ?
– Nhưng hôm nay lại khác .
– Thế sao anh không gọi một trong những cô đó mà lại gọi em
– Vì anh biết em chẳng bao giờ bỏ rơi anh ở mấy cái nơi nhơ bẩn này
– …
Hơi ngạc nhiên , cô gái trầm ngâm suy nghĩ trong ít giây rồi nói tiếp :
– Chịu , anh vẫn bướng và cứng đầu thế !
– Học hỏi từ em mà !
– Hừ , chán anh thật …
– Em vẫn luôn thế nhỉ ?
– Ừ , vẫn già hơn anh đấy ! Khôn hồn thì anh lễ phép với em một tí đi !
– Sula là bà già . Ha ha
– Anh quá lắm rồi đấy !
– Ừ , anh say rồi
***
Ông Chan bắt đầu dựa vào cô gái . Cô ta không nói gì , mặc kệ cho ông ấy dựa dẫm vào mình . Một hồi sau , ông Chan đưa tay lên vuốt tóc cô gái . Ông ấy nói :
– Tiếc quá ! Nhìn em thế này anh lại thèm được quay về quá khứ
– …
– Lúc đó anh thú thật là anh đã yêu em . Nhưng … cũng chẳng hiểu sao nữa ! Chẳng dám đáp nhận lại cái lời yêu đó !
– …
– Này ! Em nghe anh nói chứ ?
– Ừ , em có nghe .
– Tối nay cho anh ở nhà em nhé !
– Ừ , tuỳ anh thôi ! Nếu anh không chê nhà của bà già này bẩn
– Em còn dỗi vụ hồi nãy anh trêu em là bà già à ?
– Ai mà không dỗi được chứ !
– Thế anh xin lỗi …
***
Cô gái bật cười tha thứ khi nghe lời xin lỗi của ông ấy . Tiếng cười không lớn lắm nhưng nghe rất giòn tay .
Cô gái đó tên là Đặng Thuỳ Trang , là một nhà thiết kế thời trang với tên gọi thân mật là Sula . Tuy rằng một khối con trai chờ cô sét duyệt để được làm chồng , nhưng đến bây giờ cô vẫn còn độc thân .
Sula và ông Chan quen nhau tại một quán bar nào đó ở một cái đường lớn lớn nào đó , cả hai người họ cũng chả nhớ rõ nữa .
Hôm đó trời mưa hơi to , vô tình họ cùng đục mưa tại một quán bar gần đó . Thế là họ quen nhau , rồi một thời gian họ yêu nhau . À mà không hẳn là yêu nhau , chỉ có một mình cô ta yêu thôi , còn ông Chan thì … chưa xác định được tình cảm của mình .
À ! Ngoài ra cô ta còn là người đầu tiên quen ông Chan lâu nhất . Họ quen nhau trong 6 tháng , thời gian dài đấy nhỉ ? Thời gian mà người ta bảo ” yêu người này nhưng lại nhớ người kia ” ấy !
Sáng , trưa , chiều , tối họ quấn lấy nhau . Thế nhưng khuya thì Sula ở cạnh bạn trai hiện tại của mình , ông Chan thì cố gắng nhắn tin hay gọi điện cho Durin.
Đùng một cái , cô ta và ông ấy quen nhau đã 6 tháng . Cái hôm kỉ niệm thì cô ấy lại nói với ông Chan là phải đám cưới . Ông ấy hơi hoảng hồn nhưng không sao , ông ấy dễ quên lắm !
Thấm thoát , kể từ cái ngày đó thì cũng đã hơn 1 năm rồi ! Hai người họ vẫn liên lạc với nhau , và vẫn quý trọng nhau … cho dù là đối phương đã có gia đình hay đối tượng đi nữa .
-0-
Một căn hộ lớn , thuê ở chung cư trên đường Manta :
– Giận nhau với chồng hay gì mà nhà trống trơn thế kia ? – Ông Chan nhìn dáo dác rồi tò mò hỏi
– Ừ , anh ta ngoại tình ! – Sula đáp lại thản nhiên như không có chuyện gì
Rồi đột nhiên ông Chan ôm eo cô từ phía sau , cô giật mình đẩy ông Chan ra . Ông ấy nhìn thái độ của Sula , lúc đầu hơi ngạc nhiên , sau đó lại cười khằng khặc :
– Thì em cũng ngoại tình đấy thôi !
– Anh điên quá ! Vào nhà đi …
Bước theo cô , ông Chan vừa đi vừa lấy Chan hất tung quần áo rơi trên nhà . Ông ấy lắc đầu , chẹp lưỡi nói với giọng trêu đùa :
– Nhà em vẫn bẩn thế ! Sao không mướn osin về mà dọn dẹp đi !
– Không !
– Sao thế ?
Chương 21
– Em đi làm suốt ngày , để con osin ở nhà ất đồ à ? Chưa kể đến nhỡ thằng chồng em nó làm bậy với con osin đó thì sao ?
– Ô … hoá ra chồng em là thế ! Thế cưới nhau làm gì cho khổ đấy ?
– Ba mẹ sắp đặt ! Thật chất anh ta chỉ được cái gia tài kết sù với cái đầu rỗng thôi chứ chẳng còn cái gì ra hồn cả !
– Ồ … Ra em hám tiền thế !
Rút điếu thuốc ra , Sula dùng bật lửa châm vào để hút . Rít một hơi rõ dài , cô ta nói tiếp :
– Anh hiểu tính em quá còn gì !
– Em cũng ăn chơi đấy nhỉ ? Vậy sao không bỏ hắn đi cho rồi !
– Làm đơn li dị rồi , chỉ đợi hắn kí vào là ok . Chia tay , em lãnh nửa gia sản .
– Thông minh thật !
– Em mà lị , ha ha .
Hai người họ ngồi xuống phòng khác rồi nói chuyện với nhau . Căn nhà như bỗng sinh động hẳn lên . Họ cười rất lớn và nghe rất hài , có lẽ lâu rồi không gặp , họ có nhiều chuyện muốn nói với nhau cũng nên .
-0-
Bệnh viên Hurts World , khu …. , khoa … , phòng … :
Hắn nằm trên giường bên cạng ngáy khò khò . Còn mẹ nó thì nằm ở sofa , thu mình vào một tắm chăn mỏng mà ngủ . Hôm nay bà đã quá mệt mỏi rồi , bà cần nghĩ ngơi .
Tay nó nhích nhích , lông mài nó giật giật . Đây là dấu hiệu cho biết nó sắp tỉnh dậy . Mắt nó bắt đầu he hé mở . Nó nặng nhọc mở đôi mắt ra , gượng lắm mới mở được hết đôi mắt . Nó đưa mắt nhìn chung quanh trên trần , rồi nó lại nhìn sang trái , sang phải
Nó sang trái , nó thấy hắn đang nằm ngáy khò khò tự dưng không nén được cười . Nó định cười lớn nhưng mà miệng mở ra không được .Miệng nó khổ và nức nẻ quá ! Nó sợ nếu cười sẽ chảy máu , nên mới nhịn cười .
Mà ông trời cũng ác , làm sao nó nhịn được khi người con trai nó yêu đang ngáy như bò rống thế kia ? Thế là nước mắt chảy ra , không phải nước mắt vì đau buồn hay xúc động , mà là nước mắt vì cười mà cư