
ình, cậu ta tự xưng là y thuật trác tuyệt nhưng lại bất lực, cậu ấy cũng là người, cũng không thể thừa nhận áp lực.”
Huống chi ông cụ đó cũng không bỏ qua, cả ngày chạy tới bệnh viện quấy rối, trước mặt tất cả bác sĩ, y tác và người bệnh chỉ trích Cố Chi là hung thủ giết người…
Lý Tuyên Nhiên nói: “Ngày cậu ấy quyết định bỏ qua thân phận bác sĩ đã từng hỏi anh, rốt cuộc cậu ấy có phải là hung thủ giết người hại chết người phụ nữ kia không. Anh kêu cậu ấy tỉnh táo chút, cậu ấy là thầy thuốc không phải Thượng đế không gì không làm được.”
“Sau đó anh ấy nói cái gì?”
“Cậu ấy không nói gì cả, sau đó trở thành người như bây giờ.”
“…..”
“Thư Tình, Cố Chi là một người rất kiêu ngạo, đời này cậu ấy từng có hai việc khó có thể vượt quá, một việc là mẹ chết, một việc là sự cố chữa bệnh lần đó. Lúc anh hiểu rõ sự hiện hữu của em, anh từng khuyên Cố Chi không nên vong động, có lẽ em sẽ cảm thấy kỳ quái, người cà phất cà phơ như anh sao lại bận tâm đến thân phận đặc thù của hai em, không phải chỉ là thầy trò yêu nhau thôi sao? Chẳng lẽ Cố Chi có thể đón nhận còn anh thì sao?” Lý Tuyên Nhiên nghiêm mặt nhìn cô: “Bây giờ anh có thể thẳng thắn nói cho em biết, anh chỉ sợ em sẽ trở thành việc khó vượt qua của cậu ấy. Nếu như sau người thân và công việc, cậu ấy lại gặp khó khăn trong tình yêu đầu, anh thật sự không biết cậu ấy sẽ phong bế mình thành người thế nào nữa. Cho dù là thầy trò yêu nhau, anh cùng luôn cẩn thận, bởi vì cậu ấy là đàn em của anh, anh từng nhìn cậu ấy đi lên đỉnh của cuộc sống sau đó té ngã, tư vị đó…. Anh hi vọng cả đời cậu ấy sẽ không phải nhấm nháp một lần nữa.”
Chương 79
Tháng năm qua đi, nhiệt độ tăng lên đột ngột, nắng hè nóng rực đập vào mặt, mặt trời sáng loáng cũng biến thành thứ không hề đáng yêu. Trung tuần tháng sáu, Thư Tình chỉ hận khu nhà và công ty không ở cạnh nhau, như vậy cô có thể tránh khỏi một đoạn đường nóng như chảo lửa dưới địa ngục.
Đại học được nghỉ sớm, khi cô còn đang chạy hai đầu giữa nhà và công ty thì Cố Chi đã nhàn nhã tự đắc ngồi trong nhà nghe nhạc tận hưởng điều hòa, ngoài ra thỉnh thoảng nhận bưu kiện của bệnh viện, thảo luận và sửa chữa một vài phương án giải phẫu.
Điều này khiến Thư Tình nghiến răng nghiến lợi: “*! Xa hoa lãng phí! Lêu lổng!”
Cố Chi ngồi trên sofa đọc sách, ngẩng đầu lên nhe răng cười với cô: “Em ghen sao?”
“Ghen thì thế nào?”
“Vậy thì từ chức, tới trường làm việc đi.” Thầy Cố tận lực khuyên bảo cô, rõ ràng còn chưa bỏ qua khả năng tình yêu nơi văn phòng.
Thư Tình thở phì phì cầm túi sách đi ra cửa: “Nằm mơ!”
Lúc cô xoay người đi giày, Cố Chi chạy tới phía sau cô, cầm chìa khóa xe trên tủ giày tự giác đuổi kịp bước đi của cô, lúc này Thư Tình mới cười trộm.
Oán trách thì oán trách, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy thỏa mãn. Bởi vì mặc cho thời tiết nóng bức thế nào, người đàn ông này vẫn không hề oán giận mà làm tài xế cho cô, gió mặc gió, mưa mặc mưa.
“Khi nào thi bằng lái đi, nếu vậy lúc anh đi công tác em cũng không cần chen chúc trên xe điện ngầm.” Cố Chi vừa lái xe vừa nói với cô.
“Không cần.” Thư Tình đáp lại cực kỳ kiên quyết: “Tính em hay vội vàng, trong tình hình xe cộ của thành phố A, em sợ nếu em lái xe,… chắc chắn sẽ nhổ tay lái ra mất.”
Cô nghĩ nghĩ rồi hé mắt nhìn người bên cạnh: “Có phải anh ngại phiền toái, không muốn đưa đón em phải không?”
Trời rất nóng, không phải vừa lên xe đã có điều hòa, khí lạnh còn chưa tỏa ra, trong xe quả thực như cái lồng hấp.
Cố Chi bật cười, vươn tay xoa xoa đầu cô: “Có thể lái xe cho Thư đại tiểu thư, vô cùng vinh hạnh”
Dưới cơn nóng nực mùa hè, trong lòng Thư Tình cũng thoáng mát mẻ hơn, bởi vì người đàn ông bên cạnh cô lúc nào cũng dọn gàng tốt đẹp, cho dù anh đang mặc T-shirt trắng ở nhà mà cô mua cho anh vẫn giống như vương tử anh tuấn trong đồng thoại, nghĩ một chút thôi cũng đắc ý, nhìn vào là thấy an tâm hơn.
Trước khi xuống xe, cô đột nhiên hỏi anh: “Bây giờ em vẫn còn nghỉ phép năm, hay là nhân lúc anh đực nghỉ hè, chúng ta đi chơi được không?”
“Đi đâu?”
“Nước Pháp.”
Cố Chi không ngờ cái cô nói đi ra ngoài chơi lại là xuất ngoại, hơi dừng lại: “Nước Pháp sao?”.
Thư Tình gật đầu: “Em muốn đi xem từng nơi anh đã trải qua.” Giọng nói mềm mại hơi, còn mang theo chút nung nịu, nịnh nọt nhìn anh: “Anh yên tâm, em tiết kiệm lương lâu như vậy, hoàn toàn có thể đi chơi!”
Đôi mắt Cố Chi trầm xuống: “Nhìn anh giống như đang lo lắng vấn đề tiền bạc sao?”
Thư Tình tự biết nói lỡ, nhanh chóng dụi đầu vào lồng ngực thầy Cố, vừa làm nũng vừa nói: “Em muốn đi mà, đi thôi, đi thôi? Đưa em đi được không? Em học tiếng Pháp lâu như vậy, cũng không thể cả đời không gặp người Pháp nào đực? Cũng phải cho em đi xem một chút đàn ông mũi to của Phap chứ!”
“… Ý của em là, nguyên nhân em muốn đi Pháp là vì nhìn đàn ông?”
Thư Tình cả kinh, lập tức ngẩng đầu lên: “Không không không, nhìn cả thế giới anh đẹp trai nhất, người đàn ông khác có gì mà xem chứ? Em chỉ muốn cùng anh tới nước Pháp lãng mạn du lịch hai người, ngọt ngọt ngào ngào, ân ân ái ái, hòa hòa mỹ mỹ, du, lịch, lãng, mạn, hai,