Pair of Vintage Old School Fru
Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326552

Bình chọn: 7.5.00/10/655 lượt.

ngọt khác đợi sau khi ăn xong sẽ gọi.” Trương Lâm nói.

(Edit: Đoạn gọi món này cơ bản ta để nguyên nha cả nhà, ai muốn tượng nó ra món gì thì ra nha, ta đối với tên gọi của món ăn không hiểu biết lắm. ó ó, trứng tráng trứng tráng….)

“Dạ, xin chờ một chút.” Nhân viên phục vụ cầm thực đơn đi về phía phòng bếp.

“Tiểu Huyên yêu thích là cái gì?” Trương Lâm mong đợi hỏi, anh hiện tại rốt cuộc đã tin tưởng “Nhất kiến chung tình” (vừa thấy đã yêu), vốn anh cho là cả đời này sẽ phải làm bạn cùng công việc, không nghĩ tới sẽ gặp được một cô gái mà anh thích, anh hận không được biết về cô nhiều một chút.

“Ách. . . . . . Ưa đọc sách, thỉnh thoảng cũng đi bơi lội, cùng bạn bè tâm sự. . . . . . .” Lý Hiếu Huyên cười nói, cô cảm giác Trương tiên sinh trước mắt giống như là bạn nhiều năm không gặp, trong lúc vô tình cùng anh hàn huyên.

Tư Đồ Huy nhận được tin tức, cô gái nhỏ mà anh yêu hôm nay muốn đi xem mắt với người khác, khiến cho anh giận đến gần chết, anh từ rất sớm liền chạy tới hiện trường bọn họ xem mắt, tìm được một vị trí ngồi an tĩnh, giờ phút này nhìn bộ dáng cô cùng người người đàn ông kia trò chuyện vô cùng vui vẻ, trong lòng anh lửa giận phừng phừng.

Tên đàn ông thối đáng chết, cho là dáng dấp có chút xuất sắc liền muốn dụ dỗ cô gái nhỏ của anh, thật là đáng chết, còn có cô gái nhỏ của anh, hôm nay lại ăn mặc xinh đẹp đến như vậy, tim của anh bùm bùm nhảy không ngừng, nhưng là vừa nghĩ tới trang phục của cô mặc cngx là vì người đàn ông khác, trong lòng của anh như có tia lửa nóng thiêu đốt.

Anh không thể tức giận với cô được, ai bảo anh trước đây hoa tâm như vậy, từng có nhiều phụ nữ như vậy, nhưng là kể từ khi anh nhận ra anh là thật lòng thích cô gái nhỏ trước mắt, anh liền hối cải để làm người mới rồi, nhưng anh còn là rất lo lắng tình yêu của anh sẽ dọa cô sợ chạy mất, cho nên chỉ có thể tạm thời thầm yêu cô, ai ngờ cô vừa tốt nghiệp liền đã đi xem mắt, mỗi lần xem mắt, anh cũng hận không thể giết chết những người đàn ông nhìn cô si mê kia, tất cả đều là thần sắc mê mệt, đáng chết, Tư Đồ Huy thầm mắng.

Quản lý nhà hàng run run rẩy rẩy đi tới trước mặt của Tư Đồ Huy, hôm nay không biết ngọn gió cao nào, lại đem hoa hoa thiếu gia ở trong nhà kia thổi qua đây, trời ạ, thiếu gia không phải chỉ có buổi tối mới xuất động sao? Hơn nữa cho tới bây giờ đều là đi hộp đêm, thế nào vào lúc này lại chạy tới đây làm cái gì, chỉ là nhìn gương mặt thiếu gia không được tốt lắm, là ai đắc tội tiểu tổ tông nhà ta rồi sao?

CHƯƠNG 112: NGOẠI TRUYỆN 2

Nhìn bộ dáng hai người Lý Hiếu Huyên và Trương Lâm trò chuyện với nhau thật vui, Tư Đồ Huy ngồi ở cách bọn họ không xa trong mắt bốc lên ánh lửa, tên đàn ông thối tha đáng chết, cười cái rắm, cho là nụ cười của hắn đẹp lắm sao, thế nhưng dám đắm đuối nhìn Huyên, tức chết anh, tự nhìn xem có bằng được một nửa anh hay không? Còn Huyên làm gì cũng cười với hắn ta như vậy chứ? Hơn nữa nụ cười của cô đáng chết lại còn ngọt ngào đến vậy nữa, thiệt là, còn không có cưới vào cửa đã ghen chết anh rồi.

“Thiếu gia, xin hỏi ngài ăn món gì ạ?” Quản lý run run rẩy rẩy hỏi, anh thật không biết hôm nay thiếu gia đến tột cùng nổi điên làm gì, vào ban ngày lại tới nhà hàng làm cái gì, hơn nữa còn là tới một mình, sau khi đến cũng không gọi thức ăn, cứ như vậy giống như có thù oán nhìn chằm chằm một đôi nam nữ cười đến rất vui vẻ ngồi cách đó không xa, không phải là người đàn ông kia đoạt phụ nữ của thiếu gia chứ? Cho nên thiếu gia mới tức giận sao, trong lòng quản lý đủ loại ý tưởng đều đồng thời xuất hiện, không ngừng van xin thiếu gia của anh nhanh một chút cơm nước xong về nhà, nếu không anh không xác định trái tim nhỏ yếu kia của anh sẽ chống chịu được bao lâu.

“Bọn họ gọi những món gì?” Tư Đồ Huy cắn răng nghiến lợi hỏi, ánh mắt của anh một khắc cũng không có rời khỏi hai người Lý Hiếu Huyên và Trương Lâm, chỉ sợ anh nháy mắt một cái sẽ để cho Trương Lâm ăn đậu hũ Lý Hiếu Huyên.

“Bọn họ?” Quản lý ngơ ngác hỏi, anh thật không biết thiếu gia nói bọn họ rốt cuộc là ai?

“Đúng, bọn họ ăn cái gì?” Tư Đồ Huy nhìn bọn họ không chút để ý hỏi, đáng chết, cái tên đàn ông thối kia lại dám gắp thức ăn cho Huyên, anh ta không phải nghĩ gián tiếp hôn Huyên chứ, Tư Đồ Huy tức giận giày xéo khăn ăn trong tay, ánh mắt giống như hận không được xông tới giết người vậy.

Quản lý thấy thiếu gia nhà mình tức giận như vậy, theo tầm mắt Tư Đồ Huy nhìn sang, tựa hồ như đã hiểu rõ ràng rồi, vội vàng kêu người đem thực đơn của bàn bọn Lý Hiếu Huyên cầm tới, thiếu gia của anh nha, mặc dù bình thường có chút phong lưu, nhưng là bản tính vẫn rất tốt, nhưng ngàn vạn lần không được chỉ bởi vì một cô gái mà phạm pháp giết người nha, nếu không thì cả đời đều xong rồi.

“Thiếu gia, bọn họ gọi cất đậu hũ, gà hấp muối, thịt xào khô, tân cảng hồ tiên, canh năm ngón tay đào lông, túi vải áp, Phượng Vĩ gõ tôm, canh cá hoa quế, còn có sau khi ăn xong thì gọi món điểm tâm ngọt, nghe phục vụ viên nói một bàn thức ăn này tiểu thư kia không chọn món, những thứ này đều là vị tiên sinh kia gọi.” Quản lý cung kính trả l