
gặp các vị.”
“Reynold” Một âm thanh ngọt ngào truyền đến, người phụ nữ một thân áo trắng đi tới phía anh. ec Một đôi mắt lam sắc lạnh của Reynold cưng chìu nhìn người phụ nữ đi tới hướng mình. 8 Gọi Tinh Tinh. Là một cô nhi.
Cô gái thân mật kéo cánh tay Reynold, cuối cùng nhìn Lạc Anh cười ngọt ngào. Lạc Anh nhàn nhạt một tiếng, kinh động mọi người.
“Thím nhỏ, thím đã đến rồi.” Lạc Anh lôi kéo tay nhỏ bé nói.
Giang Lệ Lệ cùng Lạc Trạch còn có Phàm Ngự cùng An Tuyết Thần hơi sững sờ. Vợ còn trẻ như vậy.
Reynold kéo vợ mình, sau đó trịnh trọng giới thiệu.
“Vợ tôi, Tinh Tinh. Tinh Tinh ngoan, chào hỏi” Trong giọng nói của Reynold tất cả đều là mùi vị cưng chìu.
“Chào mọi người, tôi là vợ Reynold, Tinh Tinh.” Tinh Tinh rất rộng rãi chào hỏi, nhưng không khó nhìn ra cô lệ thuộc vào Reynold, cũng không khó thấy Reynold cưng chiều cô.
Bốn người cũng cười gật đầu một cái, Giang Lệ Lệ thấy anh ta thật lợi hại. 8 Còn trâu già gặm cỏ non. af Lạc Trạch cũng ý tứ như thế. Ngược lại Reynold rất là hào phóng tiếp nhận chất vấn của bọn họ. Nhàn nhạt mà cười cười. fd Cưng chìu nhìn cô gái trong ngực, ban đầu cô gái này quấn quít chặt lấy mình, chuyện xưa giữa bọn họ còn là rất khôi hài?
Lạc Anh nhìn Phàm Niệm Ngự, sau đó rất tao nhã lạnh nhạt đi tới, lạnh lùng nhìn cô gái trong ngực anh, rất rộng rãi rất tự nhiên chào hỏi.
“Tiểu Niệm, lại đổi bạn gái, em trở về nước bốn ngày, anh đổi bốn phụ nữ, đây là em nhìn thấy” Lạc Anh dùng giọng nhạo báng bạn tốt.
Phàm Niệm Ngự lộ ra gương mặt tuấn tú âm mai, tuấn lông mày gạt gạt, nâng khóe miệng. Cái loại cười tà tứ khát máu. Tiểu Niệm? Dĩ nhiên cũng gọi ra như vậy. Nhưng sắc mặt người phụ nữ trong ngực anh không tốt, cô tự nhận, cô là người phụ nữ đi theo bên cạnh Phàm Niệm Ngự lâu nhất.
Lạc Anh khinh miệt liếc mắt nhìn sau đó thanh âm rất nhỏ nói: “Tiểu thư, đi theo người đàn ông lâu nhất cũng là người tình đến lúc đó đều thảm. Tự cô hiểu.”
Cô gái vừa định nói, nói Phàm Niệm Ngự rất thương cô, nhưng còn chưa có ra, Lạc Anh cũng rất không khách khí nói.
“Tiểu thư, tôi mặc kệ Tiểu Niệm thương yêu cô như thế nào, nhưng cô còn chưa đủ tư cách nói chút này với tôi, tối thiểu thân phận của tôi, không phải cô có thể xu nịnh, thứ cho tôi không tiếp được.” Lạc Anh khinh miệt nhìn hai người xoay người rời đi giống như nữ vương.
Dĩ nhiên bốn gia trưởng cũng nghe nhìn rất rõ ràng, có chút kinh ngạc về Lạc Anh khác thường, Giang Lệ Lệ kinh ngạc nhất, khóe miệng Lạc Trạch lại treo nụ cười yếu ớt nhàn nhạt.
Phàm Niệm Ngự dùng thêm mấy phần sức lực ôm cô gái trong ngực. Chọc cô gái trong ngực bất mãn cùng rên rỉ. 5 Phàm Niệm Ngự đẹp trai, giờ phút này mặt giống như dính một lớp sương. Hung ác nham hiểm. 4 Tản ra tức giận, không biết lúc nào sẽ bộc phát, cô gái bị trong ngực sợ đến không dám nói lời nào, cũng không dám động.
Lạc Anh xoay người, trong nháy mắt khóe miệng nâng lên đường cong cao ngạo, cô là người thừa kế duy nhất của Lạc thị. Di truyền huyết thống cao quý của Lạc Trạch. a3 Làm sao sẽ để cho người ta khi dễ. a Cho rằng cô vẫn là tên tiểu quỷ trước đây sao?
Một chỗ khác, Lãnh Thiên cùng Bạc Dực nhìn cảnh tượng cách đó không xa, hai người thế nhưng ai cũng không dám tiến lên. Sợ người nào xui xẻo đụng chạm Phàm Niệm Ngự Satan. f Vậy coi như xui xẻo.
Lạc Anh cầm một ly rượu lên đặt ở bên môi nhẹ nhàng thưởng thức, mới vừa rồi thật là thoải mái, lúc cô đang hưởng thụ thành quả thì sau lưng vang lên hai thanh âm.
“Lạc tiểu thư. a Lạc tiểu thư.” Lãnh Thiên cùng Bạc Dực đồng thời mở miệng.
Lạc Anh xoay người lại, sau đó cũng không kinh ngạc nhìn hai người, bởi vì gặp mặt không phải rất kinh ngạc, có thể làm bạn với Phàm Niệm Ngự, gia thế khẳng định cũng không bình thường.
Lạc Anh nhìn hai người sau đó cười cười.
“Lãnh thiếu gia, Bạc thiếu gia.”
Lãnh Thiên nhìn Lạc Anh, trong lúc nhất thời thật đúng là bị câu hồn. Lạc Anh nhìn ánh mắt ngơ ngác của anh, chỉ cười nhạt. Bạc Dực liếc anh em bên cạnh một cái, sau đó đến gần lỗ tai anh nói: “Không muốn chết hãy thu ánh mắt đào hoa của cậu lại.”
Lúc này Lãnh Thiên mới lúng túng khôi phục lại, sau đó nhẹ nhàng nói: “Lạc tiểu thư, cô kích thích Niệm như vậy, cuối cùng chúng tôi bảo đảm người gặp nạn chính là cô.”
Bạc Dực cũng gật đầu cảnh cáo nói: “Đúng thế, tôi đoán tính khí của Niệm cô cũng biết.”
Lạc Anh nhún nhún vai không sao cả, cô không tin Phàm Niệm Ngự sẽ làm ra chuyện tổn thương cô, với quan hệ hai nhà anh cũng sẽ không làm cái gì? Cô dĩ nhiên sẽ không coi thành chuyện gì to tát. Cuối cùng liếc Phàm Niệm Ngự cách đó không xa đang nói chuyện cùng người khác một cái, cuối cùng thản nhiên nói.
“Các người làm anh em đã đạt đến một trình độ nào đó, vậy thì người nào trong hai người mời tôi nhảy một điệu, tôi có thể suy tính lại.” Lạc Anh định đánh một trận thật là tinh tế, cô chọn anh em của Phàm Niệm Ngự để xuống tay. Nhưng Bạc Dực làm sao sẽ không biết. Vội vàng đẩy Lãnh Thiên một cái.
Lạc Anh liếc Bạc Dực thông minh một cái, không thể làm gì khác hơn là cầm cái người đàn ông từng xem mắt mình đi khai đao. c Cô đi