80s toys - Atari. I still have
Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Tác giả: Ái Tình Hoa Viên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327601

Bình chọn: 9.00/10/760 lượt.

ấm giữa ban ngày.

“Cám ơn anh khoản đãi, Tiểu Niệm, anh phục vụ tôi rất thoải mái. Không trách những phụ nữ kia làm tình với anh.” Nói xong Lạc Anh nâng lên nụ cười tự tin chuyển bại thành thắng sải bước biến mất trong sân. Bởi vì cô biết, cứng đối cứng tuyệt đối không phải là biện pháp tốt.

Trong nháy mắt Lạc Anh biến mất, một tiếng vang thật lớn truyền tới từ bên trong biệt thự.

Choang xoảng

Phàm Niệm hất tung cái bàn, gương mặt trở nên xanh mét, một đôi bàn tay nắm thật chặt, mạch máu giống như đột nhiên xé toang thịt, gân xanh trên trán lồi lõm. Chứng minh người đàn ông này đang tức giận cỡ nào. Đôi tay Phàm Niệm Ngự cắm vào hai bên túi, nhìn cửa chính bị đẩy ra. Khóe miệng nâng lên nụ cười ma quái.

Lạc Anh trở lại phòng làm việc đã nhìn thấy gương mặt lo lắng của Kiệt Thụy đang đi tới đi lui trong phòng làm việc. Lạc Anh đẩy cửa đi vào.

“Sao anh ở đây?” Lạc Anh nhàn nhạt mở miệng.

Kiệt Thụy nhìn Lạc Anh, y phục trên người cũng đổi qua, anh vội vã đi lên trước, túm trên bả vai Lạc Anh quan sát, phát hiện vết hôn trên cổ cô. Gương mặt đau lòng.

“Lạc Anh, em bị người nào làm cho thế này” Kiệt Thụy nói như muốn khóc lên.

Mắt Lạc Anh trợn trắng, nhẹ nhàng đẩy anh ra đi tới bàn làm việc ngồi xuống. Kiệt Thụy vẫn nhìn Lạc Anh.

“Ngày hôm qua anh đi đâu?” Lúc này Lạc Anh mới nhớ tới tối hôm qua Kiệt Thụy biến mất.

Gương mặt Kiệt Thụy囧, vô lực ngồi ở trên ghế sa lon, sau đó vén áo sơ mi lên, trong nháy mắt Lạc Anh trợn to hai mắt, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cũng sắp nhét vừa một quả trứng vịt rồi.

Lạc Anh nháy mắt to, nhìn vẻ mặt uất ức của Kiệt Thụy. Nuốt nước miếng một cái, người bình thường biết từng vệt đỏ thẫm sau lưng dấu vết móng tay.

Gương mặt tuấn tú của Kiệt Thụy tội nghiệp nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lạc Anh, miệng bực bội.

“Tối hôm qua anh đi phòng vệ sinh, đã bị một phụ nữ bao vây, anh bị người ta Bá Vương ngạnh thượng cung rồi. Phụ nữ kia cũng quá mạnh, Lạc Anh, phụ nữ trung quốc bọn em đều hung mãnh hơn so với phụ nữ nước ngoài.”

Lạc Anh mân miệng mình, sau đó mặt bất đắc dĩ nhìn Kiệt Thụy. Phát hiện có điểm không đúng. Sau đó nhìn Kiệt Thụy từ trên xuống dưới.

“Không đúng, Kiệt Thụy, anh là đàn ông lại không đẩy được một phụ nữ?” Vẻ mặt Lạc Anh nghi hoặc.

Nghe vậy, khuôn mặt Kiệt Thụy đỏ lên, sau đó không thể làm gì khác hơn là nói thật: “Anh vừa vặn là một người đàn ông bình thường.”

Nghe nói, khóe mắt Lạc Anh cũng co quắp, thật là số mạng giống nhau, mắt Lạc Anh trợn trắng, cuối cùng tựa vào trên ghế xoay, tay nhỏ bé xoa đầu mình.

Kiệt Thụy nhìn dáng vẻ cô rất mệt mỏi, sau đó thận trọng hỏi: “Phàm tổng mạnh như vậy?”

Lạc Anh mở một đôi mắt đẹp giống như một thanh kiếm sắc trực tiếp hướng về phía khuôn mặt tìm tòi nghiên cứu của Kiệt Thụy.

Kiệt Thụy canh chừng vẻ mặt cô cũng biết khẳng định là bị giày vò quá mức, nhẹ nhàng nói.

“Lạc Anh, anh thấy con đường tình cảm của hai người rất phiền toái.”

Lạc Anh trừng mắt liếc anh một cái, tiếp đó nhắm mắt dưỡng thần, trong óc nhanh chóng bắt đầu xoay tròn. Chợt mở mắt, một đôi mắt hạnh sáng lên, nhìn Kiệt Thụy.

Kiệt Thụy nhìn ánh mắt đói khát của Lạc Anh, mặt cảnh giác nhìn Lạc Anh.

“Em, em nghĩ ra chiêu gì rồi hả?”

Lạc Anh nhìn Kiệt Thụy, sau đó khóe miệng kéo ra nụ cười gian.

“Kiệt Thụy, anh giúp tôi đi, hai ngày tới tôi muốn đi Maldives quay phim, anh đi cùng tôi nhé?”

Kiệt Thụy nhướng mày nhìn Lạc Anh, không hiểu cô tính toán điều gì.

“Lạc Anh, em lại nghĩ ra biện pháp gì. Có phải chiêu tổn hại hay không?”

Thân thể Lạc Anh lui về phía sau dựa vào, nhìn Kiệt Thụy, sau đó nói: “Không có việc gì, dù sao anh vốn là con rối sợ thân phận bạn trai của tôi, thực là bất đắc dĩ, chúng ta đùa mà thành thật, chẳng lẽ anh còn ghét bỏ tôi? Tôi không nhấc anh lên.” Nói qua Lạc Anh mở trừng hai mắt hướng về phía anh.

Khóe miệng Kiệt Thụy co giật, chuyến này tới Trung Quốc, cũng đem cuộc sống của mình vào rồi. Bất đắc dĩ, lần này trở lại giúp cô. Thở dài một tiếng: “Tốt, em nói đi, anh làm thế nào, nhưng em phải bảo đảm an toàn của anh. Anh không muốn mất mạng ở Trung Quốc.”

Lạc Anh cho anh một mắt lạnh, sau đó bắt đầu xử lý công viẹc, Kiệt Thụy cũng té ở trên ghế sa lon, hồi tưởng trậng chiến kịch liệt tối hôm qua. Phụ nữ kia thật là quyến rũ cực kỳ. Cảm giác** khiến anh nhớ lại. Phụ nữ Anh quốc cũng không có cho anh loại cảm giác làm cho người ta có dư vị nhớ lại.

Mấy ngày sau, Lạc Anh cũng không có gặp mặt Phàm Niệm Ngự, một là, Lạc Anh thật sự rất bận. Hôm nay quả thật là tổ diễn kịch Lạc thị ngồi máy bay tư nhân bay đi Maldives, bởi vì phải chụp một tiết mục cầu hôn lãng mạn cho nên lựa chọn Maldives.

Trên máy bay

Lạc Anh, Kiệt Thụy, Phàm Niệm Ngự cùng Lục Tâm mỗi người cầm một ít bài, một vài nữ minh tinh vây quanh chỗ Phàm Niệm Ngự, ngược lại Lạc Anh cùng Kiệt Thụy hai người thả vào, hiện ra một giường lớn, hai người bắt đầu lên bài, mấy nữ tinh thấy Lạc Anh thắng nên nhân cơ hội thổi phồng.

“Ôi, Lạc Anh, lần này rốt cuộc cũng thắng em một lần.” cái trán Kiệt Thụy cũng đã đỏ một mảng lớn rồi, uất ức xoa trán của mình.

Lạc