
nên chẳng ai thấy tôi cả.
“Chờ chút, để em xuống kêu tiếp tân lấy thêm một cái miếng thấm nước”
Đó là tiếng của cậu ta, người yêu của Usa.Đây là khách sạn 5 sao, nhưng có lẽ trong lúc dọn dẹp, nhân viên đã quên để một miếng thảm lau chân nơi phòng tắm.Mà cũng cần lắm, vì khi bước ra thì nước sẽ dây ra sàn chèm nhẹp.
“Khoan nào”
Tiếng anh lại vang lên kéo cậu ta lại.
“Cái anh này kì cục, người ta nhìn thấy bây giờ”
“Ai thấy, mà thấy thì có sao? Mặc kệ người ta”
Tôi nghe hai người họ nói và đùa giỡn với nhau những câu yêu thương.Và nghe tiếng động của một nụ hôn…ngay trước cửa phòng.Bây giờ tôi mới biết là anh cũng dạn dĩ chẳng kém gì tên Yuu. 29
30 “Em đừng đi đâu, anh cần em được rồi”
Anh lại lên tiếng để ngăn Nguyên đi.Chỉ nghe cậu ta cười khúc khích và trách anh không ý tứ gì hết.Tôi định bỏ đi, nhưng giật thót người khi nghe cậu ta nhắc đến tôi.
“Cái cậu tên Masako ấy, hình như không ưa em thì phải?”
“Masako? Anh thấy cũng bình thường mà, có ai là không hài lòng về em đâu”
“Không đâu, khi em chào, cậu ta nhìn em rất kì lạ.Có cảm tưởng là cậu ta muốn đem em làm nguyên liệu ón gà xé phay.Nhìn kinh dị lắm”
“Ồi trời ạ…bé Nguyên hôm nay đùa hay nhỉ”
Anh cười và ghẹo cậu ta.
“Này,em không bé, em 23 tuổi rồi”
Oh…hóa ra bằng tuổi tôi.
“Được rồi được rồi, bé lớn, đi vào”
Sau đó là tiếng đóng cửa một cái “sầm”.Thế là kế hoạch xin Aspirin của tôi đã bị phá bỏ hoàn toàn, đành về phòng và chịu cơn đau đầu hành hạ vậy.Tôi buồn chán và thất vọng, quay bước trở ra thì gặp Yuu ở đâu cũng đi xuống.Nhìn khuôn mặt chán nản của tôi, hắn hỏi han:
“Sao vậy, mới tới mà cái mặt đã thê thảm thảm thê rồi?”
“Không có gì đâu, chỉ hơi nhức đầu một tẹo.Tính xuống xin anh Usa, mà tại thấy ngại nên thôi”
“Trời, vậy cũng ngại.Để tôi xin cho”
Nói rồi hắn hùng hổ bước về phía cửa phòng đó.Tôi hoảng hồn, vội níu tay hắn lại trước khi hắn kịp gõ cửa.
“Sao vậy? Không xin thuốc à”
“Đừng Yuu, có lẽ tôi ngủ một lúc sẽ khỏe thôi”
Tôi kéo tay hắn, nhưng vì cũng đã mệt, tôi tựa vào hắn và lôi hắn đi.
“Bé hôm nay ngoan khác thường”
Hắn cười, lấy tay trái xoa xoa đầu tôi như thế tôi là một đứa trẻ.Như mọi lần, có lẽ trên tay hắn sẽ có thêm vài vết cào cấu.Nhưng bây giờ, tôi đã quá mệt để có thể phản ứng lại.Tôi im lặng.Dường như Yuu cũng đoán được phần nào tâm trạng của tôi, nên hắn không nói gì, làm điểm tựa cho tôi suốt từ tầng dưới đến lúc về phòng.
“Đi đâu nãy giờ đó hai you?”
Hiro cất tiếng hỏi khi chúng tôi quay lại phòng, anh chàng đã kịp xếp xong hành lý và đang nghe nhạc bằng MP3.
“Hóng mát”
Yuu trả lời.
“Giờ có làm gì không?”
Hiro nói tiếp, quăng cho tôi một chai nước suối.Sao tôi có cảm giác là ai cũng biết được tâm trạng của tôi, dù đã giấu rất kĩ.
“Không, Usami nói cứ ngủ đã đến 10h30’ rồi tập trung dưới phòng khách của Hotel.Từ giờ đến đó còn hơn 4h30’ lận”
Hắn nói, lay hoay lấy một bộ đồ mới và bước vào phòng tắm.
“Vậy em ngủ trước đây.Có gì kêu em dậy nha anh Hiro”
“Ok” 30
31 Tôi nhắn với Hiro rồi leo lên một cái giường ngủ thẳng cẳng.Nói là phòng 3 chứ 6 người ở chắc cũng đủ.Giường rộng và cũng khá thoải mái.Tôi cũng đã chỉ định sẵn là nếu tên Yuu mon men đến thì tôi ra ghế Salon ngủ ngay lập tức.
Một giấc ngủ chập chờn mệt mỏi, sức khỏe của tôi vốn không thể chịu được chuyến bay nhiều giờ…
—
“Ầy, ngủ rồi à?”
Yuu bước đến gần tôi, trong lúc tôi đang ngủ say.Cái đầu hắn ướt mem do mới vừa tắm xong.
“Cậu ấy dặn có gì thì kêu dậy, tôi thấy hình như Masako không được khỏe”
“Ông cũng thấy vậy à?”
Hắn hỏi lại, leo lên cái giường còn trống và nhắm mắt.
“Thấy rõ là đàng khác.Thôi, tắt đèn nha?”
“Uh, nhớ kéo màn lại đó”
Sau đó thì Hiro cũng leo lên ngủ chung với Yuu.
—
“Nè nè…Dậy đi Masako!”
Tiếng Yuu vang bên lỗ tai tôi và tay hắn lay tôi liên tục.
“Được rồi, được rồi.Xê ra đi”
Tôi lầm bầm trả lời rồi từ từ ngồi dậy.Cũng may cho hắn là tôi không có thói quen xấu lúc ngủ như tên Shiho, chứ không thì có lẽ nãy giờ hắn đã nằm đo ván rồi.
“Mấy giờ rồi?”
“10h00’.Đợi chút đi, Hiro sắp ra rồi”
Hắn trả lời tôi trong khi tôi lay đồ ra từ hành lý của mình.Quái gở thật, nguyên một vali cả chục bộ.Mà cũng không phải đồ của tôi nữa chứ -__-.Tôi thấy hơi bực mình, nhưng cũng có cái lợi là toàn đồ xịn.Ở phòng nhiều người cũng có cái cực,tranh nhau cái nhà tắm.Mà cũng tại tôi dậy trễ, nếu không thì dành được rồi.
10h10’ thì anh Hiro chui ra, nhường lại cho tôi cái nhà tắm.Tôi ngán ngẩm đi vào khi nghĩ đến cái viễn cảnh, không biết rồi chốc nữa, cái đám này nó sẽ ăn mặc như thế nào.Chưa gì, thấy hai chàng trước mặt tôi là đủ lắc đầu rồi.Tên Yuu thì quá nổi, một bộ cây đen, đi giầy Adidas.Hôm nay hắn nổi hứng xì-tin, mặc áo pull quần jean đen.Còn ông anh “luật sư” thì cũng áo pull đen có nguyên cái đầu lâu, xây xích chằng chịt kiểu hip hop, may thay là ổng còn tròng thêm cái áo sơmi bên ngoài.Còn tôi, trong Vali có còn bộ nào đỡ chỏi hơn cái bộ này thì tôi mặc liền á.Áo sơmi xanh dương, jean lửng đến ngang bắp chân.Trời ạ, không hiểu cái thằng Ryo nó nghĩ gì mà xếp cho tôi toàn quần jean lửng thế này.Ch