XtGem Forum catalog
Nhẹ Nhàng Như Cách Anh Yêu Em

Nhẹ Nhàng Như Cách Anh Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321223

Bình chọn: 9.00/10/122 lượt.

h xấu hổ! Như là cô ấy đang **** vào chính mặt tôi vậy. Không phải là tôi cũng vừa mới xa Thảo mà bây giờ, tôi đang ôm Ngọc, người con gái của quá khứ sao?

– Thế anh có người yêu chưa?

– Ờ…Ờm…. chưa! – tự nhiên tôi nói dối. K.h.ố.n n.a.n thật !

– Vậy sao? Em tin được không thế? – cô ấy đứng dậy chuyên qua bên cạnh tôi ngồi. – em đã rất nhớ anh.!- cô ấy ngả đầu vào vai tôi.

.

Sao bây giờ tôi thấy cô ấy khác thế . Lạ lạ làm sao ý. Tôi đủ tỉnh táo để xích qua một bên, cười gượng:

– Ờ….hờ….vậy à! Mà muộn rồi chúng ta về thôi.

.

“ Nói nhớ tôi sao? Nhớ tôi mà sao lại chia tay với tôi? Mà tự nhiên sao tôi lại khó chịu khi nhớ về quá khứ chứ? Thật vớ vẩn quá “

.

Cô ấy đi cạnh tôi mà khiến không ít người đàn ông phải ngoái lại nhìn. Phải thôi, cô ấy bây giờ quá đẹp mà. Tôi ngẩng cao đầu kiêu hãnh?! Chúng tôi như đang là một cặp tình nhân.

———

Thật bất ngờ khi phía công ty DV của họ cũng cử một đại diện sang bên tôi mở chi nhánh. Và người được cử không ai kahcs ngoài Ngọc. Thư kí kiêm trợ thủ đắc lực của ông Ken ( tên ông TGĐ)

.

Ngọc tất tưởi chuẩn bị để về cùng ngày với tôi. Suốt cả 2 tuần, ngày nào tôi cũng bên cô ấy.

.

Từng kỉ niệm ngày xưa cứ thế ùa về.

.

Có khi nào tôi còn yêu Ngọc không? Tôi không biết nữa. hajz….!

—–

.

Tôi về đến Việt Nam. Lúc ấy cũng là tầm chiều rồi.

.

Sân bay. Vẫn không có bóng dáng Thảo.

.

Tôi giận.

. Trở về nhà, tôi vội vàng tắm rửa thay quần áo. Tôi cần đón Ngọc đến dự tiệc hôm nay. Vì Ngọc cũng là khách mời của công ty. Thực ra tôi có quyên mời Thảo đi cùng vì Thảo là người yêu của tôi, nhưng tôi không hề nghĩ đến.

.

Tôi tắt máy điện thoại.

.

Tôi đến party , Ngọc vô tư khoác tay tôi vào. Tôi không tránh né.

.

Cả bữa tiệc đáng lẽ ra là tôi đã “ cặp bồ thành công “ , thì từ xa, 1 cô gái với dáng người nhỏ bé quen thuộc. mái tóc đuôi gà….tiến lại gần lại chỗ chúng tôi. Tôi như chết lặng ….Thảo!

Cô ấy đang đi vào cùng với Quang. Mồm vẫn cười vui lắm. Lẽ nào Thảo thích Quang???

.

Tôi nổi cơn ghen, hầm hầm tiến lại. Thảo thấy tôi, ánh mắt long lanh như sắp khóc. Cô ấy cười với tôi. Thì từ đâu Ngọc đi tới, quàng tay tôi thân mật :

– Ơ! Chào anh Quang !

– Ngọc?! – Quang ngạc nhiên.

– Vâng, em đây. Lần này em về nước với Tuấn Anh. Bao nhiêu năm không gặp anh bây giờ khác quá nhỉ. Đẹp trai hơn xưa nhiều.

– Còn em thì cũng rất đẹp Ngọc à. Mà em với Tuấn Anh…?

– Hỳ! bọn em quay lại với nhau rồi!

– Hả????? – Cả tôi, Quang đồng thanh.

Chỉ có Thảo, cô ấy đứng trân người. Mặt đã ướt đẫm nước mắt . Ánh mắt vô hồn nhìn tôi. Rồi cô ấy bỏ chạy

.

Đến bây h ôi mới hiểu được tôi nhớ Thảo thế nào. Tôi như người bừng tỉnh sau cơn mê. Hất tay Ngọc ra. Đuổi theo Thảo.

– Thảo ơi…Dừng lại….Anh xin em ….

Cô ấy vẫn chạy .

– Anh nói em dừng lại – tôi gắt .

Thì cô ấy đã dừng lại thật.

– Tại sao ? Tại sao anh lại lỡ đối xử với tôi như thế ????- cô ấy khóc nức lên.

– Anh….anh….anh xin lỗi. …tất cả là lỗi do anh. Cô ấy là Ngọc, người yêu cũ của anh , như anh đã kể cho em nghe rồi đó. Bọn anh vô tình gặp nhau bên Mỹ…. cô ấy….cô ấy là đối tác làm ăn với bên anh.

– Người yêu cũ à? Người yêu cũ thì có cần quàng tay nhau thân mật thế không? 2 người quay lại từ khi nào? Đã lừa dối tôi bao nhiêu lần rồi?

– Anh và cô ấy không quay lại. Bọn anh….bọn anh chỉ là bạn thôi.

– Tin anh nữa được không đây? Anh đọc thư của tôi rồi mà vẫn còn đi ôm ấp một cô gái khác. Tắt máy điện thoại. Anh không ngờ là tôi sẽ đến bữa tiệc hôm nay chứ gì? Nếu không phải anh Quang nói là hôm nay anh về nước và sẽ đến đây thì bao giwof tôi mới biết được sự thật này?

– Thư? Thư nào?

– Anh còn trả vờ nữa sao? Tôi đi thực tập về. Nhận được thư của anh. Tôi cũng tin không phải anh cố ý. Tôi tha thứ mọi lỗi lầm cho anh . Tôi đến nhà nhưng bác giúp việc nói anh đi công tác. Vậy nên tôi viết thư để lại cho anh. Tôi vui mừng và hồi hộp thế nào khi nghĩ đến tối nay sẽ được gặp anh. Được anh ôm trong vòng tay ấm áp. Nhưng thật không ngờ….

– Anh xin lỗi….Thảo! Đừng xa anh! – Tôi ôm ghì cô ấy . Cảm giác ấm áp và nhẹ nhõm như bình yên lại ùa về. Tôi thấy mình xấu xa hết mức. Và bây giờ thì tôi biết được mình đã lạc lôí với Ngọc.

– Buông tôi ra….- Thảo lạnh lùng .

– Không! Anh không buông !

.

Cô ấy đẩy mạnh tôi ra.

.

Tôi đau.

.

Trỗng rỗng .

.

Hụt hẫng .

.

Cô ấy đã đẩy tôi ra rồi. Cô ấy không cần tôi nữa. Gục ngã.

ĐÚng lúc đấy thì thằng Quang hớt hải chạy tới.

– Thảo đâu?

– Đi rồi.,.

– Đi đâu?- Cậu ta túm cổ áo tôi.

– Mày làm gì mà quan tâm Thảo đến vậy? – tôi bắt đầu nóng .

– Mày là cái thằng đ.ể.u. Mày có biết cô ấy từng khóc vì mày bao nhiêu lần không? Một cô nhóc vui tươi , hết long vì mày để bây giờ, đổi lại, mày đối xử với cô ấy thế à?

– Mày thích Thảo?- tôi trợn mắt.

– Phải! tao thích Thảo. nói đúng hơn là tao yêu cô ấy. Tao đã từng tỏ tình với cô ấy nhưng mày biết câu trả lời là gì không? Cô ấy từ chối tao không thương tiếc. Cô ấy yêu mày, chỉ mình mày mà thôi. Và cũng chính mày là bạn của tao nên ta