
Trí. Nếu như biết cô ở đây, liệu anh có đến cứu cô hay không?*************************Trần Hậu sau khi thấy Rin lên chiếc xe màu trắng thì mất dấu cô, anh không biết cô gái kia là ai mà Rin lại lên xe một cách tự nguyện như không hề bị ép buộc. Anh gọi điện thì điện thoại cô đã không còn liên lạc được, vì dự định sẽ theo Rin sang Anh nên xe đã đưa cho thuộc hạ lái về. Trần Hậu đứng nhìn chiếc xe chạy đi mà không làm được gì.– Thiếu gia, Hà My tiểu thư không đi Anh. Cô ấy lên một chiếc xe cùng một cô gái lạ mặt. – Trần Hậu quay về Trần gia gặp Minh Trí.– Đã chịu xuất hiện rồi sao, xem ra Rin đau khổ lần này không thiệt thòi. – Minh Trí cười nhếch mép.– Ý thiếu gia là? – Trần Hậu khó hiểu nói.– Đúng, chỉ là dụ rắn ra khỏi hang, nhưng xem ra lần này làm một được hai rồi. – Minh Trí đưa ly rượu trước mặt lên uống.– Tiếp theo, ta phải làm gì. – Trần Hậu hỏi.– Để yên xem bọn chúng muốn làm gì. Không nên hấp tấp quá.– Vâng, thưa thiếu gia. Nhưng tôi lo cho sự an toàn của Rin và bé Rose.– Tên Lê Hoàng đó rất yêu Rin sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Chỉ có bé con, xem ra chúng ta nên hành động để cứu bé con trước khi mọi việc xong xuôi.– Thiếu gia đã biết Rose ở đâu.– Từ khi cô ấy dọn đi, tôi luôn cho người đi theo bảo vệ cả hai mẹ con họ. Không phải tôi không tin tưởng mà không cho cậu biết trước, tôi chỉ muốn cậu hoàn thành nhiệm vụ của mình không bị chi phối. – Minh Trí biết Trần Hậu thắc mắc những gì nên nói một lần.– Tôi sẽ đi cứu Rose. – Trần Hậu nói.– Không, hãy để ngày mai rồi đi. Hôm nay xem chừng bức dây động rừng. Chuyện Trịnh lão thế nào.– Dạ, ngày mai sẽ được thả về. Trịnh Thiên Kim gửi lời cảm ơn anh vì nương tay với cha cô ấy. – Trần Hậu nhắc đến Thiên Kim thì gương mặt hơi cười.– Cậu thích cô ta. – Không qua khỏi mắt Minh Trí.– Tôi không quan tâm đến chuyện tình cảm. – Trần Hậu chối.– Được rồi, ngày mai khi Trịnh lão ra ngoài an toàn, nhanh chóng cứu Rose. Còn Rin, hãy để xem bọn họ muốn làm gì.Trần Hậu ra ngoài, Minh Trí lắc lư ly rượu trên tay nhìn vào một màu đỏ thẫm.– Xem ra. chị em ta phải một phen đấu trí rồi.Sáng hôm sau, Rin thức dậy thì thấy mình đang nằm trên một chiếc giường êm ấm, bên cạnh là Ken vẫn còn ngủ say. Cô hoảng hốt kiềm tra thì thấy trên người vẫn còn bộ váy màu hồng hôm qua. Nhớ lại đêm hôm qua, khi không được ra khỏi nhà, cô chán nản ngồi lỳ trong phòng khác mà đợi Ken về hỏi rõ vì sao nhốt cô lại. Nhưng ngủ khi nào không biết, đến bây giờ thì lại nằm trên giường anh ta. Rin vội nhảy ra khỏi giường, nói lớn.– Ken, mau tỉnh dậy cho tôi.– Em dậy rồi sao, vẫn còn rất sớm. – Ken hé mắt, nhìn thấy cô liền mỉm cười.– Anh còn cười được ,mau nói đám vệ sĩ cho tôi ra ngoài. – Rin hét to.– Đây là nhà của chúng ta, em còn muốn đi tìm ai. – Ken nhắm mắt lại không quan tâm.– Ai bảo tôi sẽ ở cùng anh tại đây. Mau ra lệnh cho bọn họ để tôi đi. – Rin lất hết mền trên người Ken ra.– Cô thật phiền phức. – Ken mở cửa đi ra ngoài lấy tờ báo mới nhất được đặt trước cửa phòng đưa cho Rin, rồi lên giường ngủ tiếp.Trên tờ báo, in hình cô và Ken trướcdđây chụp chung để thông báo đính hôn, nhưng hôm nay lại là tin chính thức kết hôn vào ngày mai. Cô choáng váng ngồi ngã lên ghế.– Anh… là anh làm chuyện này. – Rin vứt tờ báo xuống đất,– Không phải là em đồng ý rồi sao. – Ken nhặt tờ báo lên, đưa bản tin in to đùng trên báo khẽ cười.– Anh lấy Rose ra mà ép tôi sao. – Rin tức giận.– Vì em, anh có thể làm bất cứ chuyên gì. – Ken đưa tay vuốt má Rin.– Nếu tôi không đồng ý, bọn họ sẽ giết Rose sao. – Rin rơi nước mắt.– Em sẽ không để chuyện đó xảy ra, đúng không vợ yêu. – Ken khẽ lau dòng nước mắt trên má cô.– Anh không phải là con người, lại đi bắt cóc chính con gái của mỉnh để ép tôi. – Rin quyết định nói ra sự thật vì lo sợ sự an toàn của Rose, dù sao khi biết Rose là con ruột của mình Ken sẽ không làm tổn thương con bé..– Haha, em nghĩ anh sẽ tin sao. Em thật thông minh nhưng không thể lừa được anh. – Ken không tin Rin nói.– Được, anh đọc đi. – quyển nhật ký của Pi, cô vẫn luôn mang trong giỏ xách của mình.Ken đọc những dòng nhật ký đầy nước mắt của Pi, trong lòng nặng trĩu. Anh kông ngờ lại có một người con gái yêu anh tha thiết và hy sinh vì anh mà sinh con. Ken không cử động, không nói gì cứ thế ngồi như một pho tượng.– Anh mau thả tôi ra ngoài. – Rin lấy lại quyển sổ mà yêu cầu.– Dù gì thì Pi cũng đã mất rồi, hôn lễ của chúng ta sẽ diễn ra bình thường. – KEn quay mặt đi nói.– Anh… anh không thể làm vậy. – Rin hét lên.– Em hãy làm một cô dâu thật xinh đẹp. Váy cưới sẽ mang đến trong hôm nay, em cứ lựa chọn những gì mà em thích. – Ken nói xong, đi về phía phòng thay đồ, chọn một bộ vest mặc vào rồi bỏ đi.Minh Trí cầm trên tay tờ báo mà vò nát trong tay.– Thiếu gia, là muốn Rin kết hôn với Phạm thiếu gia sao? – Trần Hậu khó hiểu hỏi.– Không ngờ lại mang thủ đoạn đê hèn. Cô ta muốn diệt tận gốc Trịnh gia, ngày Trịnh HÀ My mang chiếc nhẫn kim loại trên tay, sẽ là ngày cô ta không còn tồn tại. – Minh Trí tức giận nói.– Chúng ta phải ngăn chặn lại. – Trần Hậu lo lắng nói. – Nếu kể cho Phạm thiếu gia biết