
lên– Anh không hề nghĩ xấu về em.– Vậy tôi đã lợi dụng gì ở anh sao?– Em… ai đã nói như vậy?– Không quan trọng, tôi đã lợi dụng gì ở anh. Anh mau nói tôi biết, từ khi quen anh, hơn một năm qua quen tôi anh đã mất những gì, tôi sẽ trả cho anh cả.– Anh… anh xin lỗi.– Anh và cả cô người yêu của anh, mau cút khỏi cuộc sống của tôi. Nếu còn làm phiền tôi, đừng trách tôi điên loạn.Nói rồi, cô cúp máy. Nước mắt bây giờ không phải là đau thương mà mang theo sự uất hận tột cùng. Cô chạy vào nhà vệ sinh, quên cả vết thương ở chân đau nhói, có lẽ tim cô còn đau nhói lan khắp cơ thể. Cô mở vòi sen, đừng dưới vòi sen, nước làm ướt đẫm cả người cô. Từng giọt nước trên gương mặt là nước hay là nước mắt.Lau người sạch sẽ, có vẻ vết thương dưới chân đã bớt ửng đỏ. Cô thay một bô đầm đơn giản, mang một đôi giày búp bê. Nhìn trong gương cô như một công chúa nhỏ, cô trang điểm nhẹ rồi bước ra khỏi phòng. Cô đi xuống nhà thấy chị mình đang ngồi trong phòng khách cùng với hai cô gái khác. Cô đi ngang qua họ cúi đầu chạo nhẹ, dự định sẽ ra vườn thăm thú căn biệt thự này.– Thì ra đây là em gái bạn sao, thật là trông giống bạn? – Cô gái lên tiếng– Mình lại thấy nó chả giống mình. – Trịnh Thiên Kim trả lời.– Kim à, lát nữa chúng ta đi đến Ciz Bar, sao lại không rũ em gái cậu đi. – Cô gái thứ hai nói– Haha, nó là đứa quê mùa, làm sao thích hợp với những nơi cao cấp đó.Hai cô gái nhìn Thiên Kim, tỏ vẻ không khuất phục, muốn rủ cô đi cho bằng được liền đi về phía cô nói:– Cậu là Hà My đúng không,mình là Kiều Linh, đây là Mai Linh, đi cùng bọn mình đến Ciz nhé, đảm bảo cậu sẽ rất vui và thú vị.– Ciz Bar là nơi nào, nó có gì vui sao? – Cô ngây ngô hỏi– Haha, ngay cả Ciz Bar nổi tiếng cả thành phố mà nó cũng không biết. Thôi các cậu mau đi với tôi, mặc kệ con bé nhà quê đó. – Thiên Kim khinh bỉ cười to– Được, tôi sẽ đi với các bạn. – Cô lạnh lùng nói.– Thế chứ, cậu mau đi thay đổi quần áo. Chúng mình sẽ đợi. – Kiều Linh cười nói– Nói cho tôi biết phải mặc như thế nào? – Cô lạnh lùng hỏi– À, gợi cảm một chút, giống như bọn mình đây.Cô nhìn bọn họ, chị gái cô diện áo cúp ngực, phía trên ngực còn đính đá lấp lánh tôn lên vẻ đẹp của phụ nữ, chiếc quần bó sát ôm mông cùng đôi chân dài miên man gợi cảm.Kiều Linh mặc một bộ đầm body màu đỏ ôm lấy cơ thể, tôn ra đường công tuyệt mỹ, màu đỏ khiến làn da trắng như tuyết của cô ta càng sexy hơn với bộ ngực được đưa lên cao. Mai Linh kia cũng chẳng kém khi diện một bô jumsuit ngắn cũn cỡn, phía trên khoét ngực trong thật gợi tình. Trông cả ba cô gái đều gợi cảm.– Tôi thật không có những loại quần áo như các bạn. – Cô dửng dưng nói– Thiên Kim, mau chọn cho em gái cậu một bô, hai cậu là chị em sinh đôi, có lẽ cùng size. – Mai Linh quay về phía Trịnh Thiên Kim lên tiếng.Trịnh Thiên Kim nhìn cô, đi lên phòng mang một bộ quần áo xuống. Cô nghĩ thầm: /thật lạ, sao hôm nay cô ta lại tốt với mình như vậy. Thôi mặc kệ, hôm nay mình phải biết thế giới thượng lưu này là như thế nào, tại sao bọn họ lại khinh thường cô như vậy. Cầm bô quần áo Thiên Kim đưa, cô thật sự thấy ngượng ngùng, cô chưa bao giờ diện một chiếc áo cúp ngực croptop khoe thân như vậy, chiếc quần da thật sự quá ngắn. Cô nhìn sang Thiên Kim liền nói:– Chị, thật sự em không thể mặc loại trang phục thế này.– Cô chê sao, nó rất đắt tiền.– Không phải, vì nó quá hở hang, em thật không quen.Hai cô gái kia nhìn cô liền cười lớn. – Haha, nhị tiểu thư ơi nơi đó ai cũng sẽ mặc như bạn không cần phải ngượng ngùng.– Nhưng tôi vẫn thấy không phù hợp.– Thật sự rất phù hợp, bạn xem Thiên Kim mặc rất đẹp. Mau lên, vào trong thay quần áo. – Kiều Linh kéo tay cô vào phòng, giúp cô thay quần áo mà Thiên Kim đưa. Sau đó liền trang điểm và tạo kiểu tóc cho cô. Áo croptop bó sát ôm lấy bộ ngực căng tròn, quần da ngắn ngủn làm đôi chân dài càng thêm gợi cảm, phần eo không nới che chắn cùng với gương mặt trang điểm khá đậm, bây giờ cô trông giống như bản sao của Thiên Kim. Cô quay sang Kiều Linh hỏi:– Thật sự bạn không thấy rất hở hang sao. Minh thật không quen.– Không sao cả, thật sự rất đẹp. Khi đến nơi bạn sẽ không thấy hở hang nữa, vì còn có những người hơ hang hơn bạn. – Kiều Linh cười nói.Mọi người đứng trước sân đợi bác tài xế. Kiều Linh và Mai Linh cười nói với nhau, Thiên Kim nhìn cô chăm chăm rồi lại cười nham hiểm. Mai Linh lên tiếng:– Kim, tại sao cậu không tự lái xe. Bình thường cậu vẫn dùng xe của mình.– Hôm nay có lẽ chúng ta sẽ dùng chút men. – Thiên Kim mỉm cười trả lời.– Em… Em không biết uống rượu.- Cô hơi khó xữ trả lời.– Không ai ngay từ đầu đều biết cả, từ từ sẽ biết. Là nhị tiểu thư cô cần phải học nhiều thứ lắm. – Thiên Kim nhìn cô lạnh lùng đáp.Xe từ từ lăn bánh tiến về Ciz Bar.Ciz Bar thật ra là một chuỗi nhà hàng, khách sạn và tầng trên cùng là bar. Nó nổi tiếng vì nơi đây chỉ dành cho các tiểu thư và thiếu gia giàu có, Ciz Bar là nơi ăn chơi đốt tiền rất nổi tiếng, thuộc tập đoàn tài chính Trần gia.Cô xuống xe bước chân vào Ciz Bar, phía dưới sảnh là nhà hàng, có rất nhiều người đang dùng bữa ở đây. Cô theo phía sạu mọi người đến thang máy