Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327854

Bình chọn: 7.5.00/10/785 lượt.

t anh ta. – Thiên Kim khẽ hỏi, cô không tin Rin không có một chút cảm giác gì với Minh Trí.– Chị, em… em không biết. Trước tiên em muốn rời khỏi nơi này, sau đó đến nhà anh ta đón Tuấn Khôi. – Rin khẽ nói.– Được, chi mang quần áo cho em thay. Xem ra anh ta đã rất giận dữ, em lại thích chọc cọp dữ rồi. – Thiên Kim nhìn bộ váy bị xé nát liền lắc đầu.– Em đang lo lắng, có lẽ Tuấn Khôi đã biết Minh Trí là cha ruột của mình. Thằng bé sẽ không chịu rời xa cha, Tuấn Khôi luôn hy vọng có một người cha.– Rin, chị nói điều này. Em hãy sống lạc quan lên một chút, nhìn mọi thứ gần lại một chút. Trần Minh Trí là đã hơn 5 năm qua đều chờ đợi em, em nghĩ một người đàn ông thành đạt như anh ta nếu không yêu em vì sao phải chờ đợi. Biết bao nhiêu cô gái dùng mọi cách đến gần nhưng anh ta đều từ chối cả, chỉ vì không muốn khi em quay lại một lần nữa bị em hiều nhầm có quan hệ với phụ nữ khác. Chuyện của Lâm Hân khiến Minh Trí rất sợ dính liếu tới phụ nữ mà khiến em đau lòng đến mức bỏ đi. Em mất hết đi kí ức, quên đi Minh Trí như vậy, chị cảm thấy Trầng tổng thật sự đáng thương.Rin im lặng lắng nghe Thiên Kim nói, trong lòng lại là một cảm xúc khó hiểu. Nhưng nếu anh ta yêu cô, vì sao luôn muốn cô tự mình đáp trả anh mà anh không hề bày tỏ trước.Thiên Kim đưa Rin về lại biệt thự Trần gia. Cảm giác thân quen trong căn nhà này, Rin nhìn thấy bàn thờ hình một cô gái rất quen mắt, bàn thờ được chăm chút kỹ lưỡng, xem ra cô gái này có quan hệ đặc biệt với Minh Trí.Đọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Chương 96.1 Rin đứng trước bàn thờ, cô nhìn kĩ càng cô gái trong hình. Gương mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn đáng yêu. Cô ấy vì sao còn trẻ tuổi như vậy mà đã ra đi, Rin thắc mắc trong lòng, cảm thấy cô gái này với mình có lẽ có quen biết, trong rất thân quen.– Chị, cô ấy là ai? – Rin hỏi Thiên Kim, ánh mắt vẫn nhìn về hướng bàn thờ.– Chị chưa kể cho em về Pi, là bạn thân của em. Cuộc đời của em, trải qua rất nhiều bi đắc và cô gái này cũng vậy. Chị không biết nhiều về cô ấy, chỉ biết đây là một cô gái tốt và luôn bên cạnh em mỗi lúc em khó khăn nhất. – Thiên Kim cũng nhìn về di ảnh của Pi mà nói.– Vì sao bàn thờ cô ấy lại đặt nơi này, cô ấy có liên quan gì đến Minh Trí hay sao? – Rin thắc mắc.– Ngày xưa, em ở cùng Minh Trí tại biệt thự này. Khi Pi mất đi em quá thương nhớ nên mang di ảnh cô ấy về nơi này. – Thiên Kim không muốn nhắc lại quá nhiều bi thương, quá khứ hãy để nó trôi đi.– Em đi đã 5 năm rồi, thế mà anh ta vẫn chăm sóc cho bàn thờ cậu ấy như vậy. Xem ra Pi thật sự là người tốt. – Rin mỉm cười đi lại phía đối diện di ảnh của Pi :” Pi, mình xin lỗi đã quên mất cậu, nhưng mình tin ngày xưa chúng ta đã rất thân thiết với nhau.”Người làm nhận được lệnh của Minh Trí cũng nhanh chóng đưa Tuấn Khôi xuống nhà gặp Rin. Cô ôm con trai vào lòng, chỉ một ngày không gặp nhưng cô cảm thấy thời gian trôi quá dài dãng như vậy.– Con trai, vì sao lại bỏ rơi mẹ như vậy hả. – Rin ra vẻ hờn dỗi.– Mẹ, baba nói người chính là cha ruột của con. Con rất vui mừng mẹ ạ, baba chính là thần tượng của con. Con muốn mẹ, baba và con cùng nhau sống cùng nhau. Chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc nhất. – Tuấn Khôi dựa vào lòng Rin mà nói.– Tuấn Khôi, chúng ta về nhà ông bà ngoại thôi. Baba của con và mẹ không thể chung sống được. – Rin buồn bã ôm con, cô biết Tuấn Khôi nếu biết Minh Trí là cha ruột sẽ không dể dàng rời bỏ.– Nhưng con muốn ở cùng baba và mẹ nữa, mẹ đửng giận baba nữa mà.– Con về cùng mẹ trước. – Rin nắm tay tuấn Khôi kéo đi.Rin vừa cầm tay Tuấn Khôi thì điện thoại cô reo vang, là số từ biệt thự hoa hồng trắng. Mẹ cô gọi thông báo rằng hiện tại rất nhiều phóng viên đang quay quanh cửa hàng của cô, cha mẹ cô đều không thể đuổi họ về được đành đóng cửa từ bên trong mà không cho họ vào. Hiện tại họ đã dày đặc từ bên ngoài, bên trong cũng không thể ra ngoài. Ngay cả Anh Tú muốn ra ngoài để đến trường cũng không thể nào bước qua khỏi đám phóng viên quay quanh.– Chị, hiện tại không biết vì sao có rất nhiều phóng viên bao vây nhà mình rồi. Có lẽ không thể đưa Tuấn Khôi về nhà trông hôm nay. Nhưng để thằng bé lại nơi này, lỡ như hôm sau anh ta đổi ý thì làm sao? – Rin khó nghĩ.– Vậy để Tuấn Khôi sang nhà chị đi. Dù gì Thiên Bảo và Tuấn Khôi học cùng một trường, chị sẽ đưa đón thằng bé. Em về nhà trước đi, ba mẹ chắc đang lo lắng không hiểu chuyện gi đã xảy ra. Có lẽ bọn phóng viên đã điều tra được việc người phụ nữ của Trần tổng đang ờ nơi đó rồi. – Thiên Kim suy đoán.– Thật sự rất là phiền mà, vậy giờ chị đưa Tuấn Khôi về nhà chị giúp em. Khi nào giải quyết ổn thoả em sẽ đến đón con trai. – Rin giao Tuấn Khôi cho Thiên Kim.– Được rôi, em mau ra về đi. – Thiên Kim cũng dắt Tuấn Khôi ra xe.Rin đón một chiếc taxi nhanh chóng về biệt thự hoa hồng trắng.Thiên chở Tuấn Khôi lái xe trên đường, hai dì cháu trò truyện vui vẻ. Thiên Kim không để ý 2 chiếc xe màu đen đang dõi theo phía sau bọn họ.Thiên Kim dừng xe tại một siêu thị lớn. Hôm nay cô sẽ trổ tài nấu nướng cho ông xã và 2 đứa trẻ ăn. Thiên Kim nắm tay Tuấn Khôi bước xuống xe tiến về phía siêu


Old school Easter eggs.