Polaroid
Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325644

Bình chọn: 7.5.00/10/564 lượt.

ôi tự nhiên. – Phạm lão trả lời.– Kìa Ken, cháu mau đến đây ngồi xuống. – Trịnh lão tiếp tục mời anh ta.Sau khi trà được rót vào ly mỗi người, cha cô lên tiếng:– Phạm lão, chúng ta có nên bàn luôn về hôn lễ của bọn chúng.– Trịnh lão, không cần vội vậy. Phải hỏi xem ý kiến của tiểu thư nhà ông. – Phạm Phó Quang trả lời– Không cần, là con gái cần phải nghe lời cha mẹ. – Cha cô lại nói,Hôn lể sao, chẳng lẽ Ken lại muốn lấy Thiên Kim sao ( chị Rin nghĩ thật ngây thơ :v ), chẵng lẽ cha cô không gã chị cho Minh Trí được liền gả cho Ken. Cô bổng cảm thấy tội nghiệp chị gái mình mặc dù trong thâm tâm không hề thích chị ấy.– Hà My, Thiên Kim hai con còn không mau ra chào Phạm lão gia và Ken thiếu gia. – Cha cô nghiêm giọng– Dạ con là Thiên Kim, rất vui khi Phạm lão gia và Ken thiếu gia đến nhà chơi. – Thiên Kim tươi cười chào hỏi.– Dạ chào Phạm lão già. – Sau đó quay sang nhìn Ken. – Chào anh.– Trịnh gia ông thật có phúc, lại có hai cô con gái xinh như mộng này. Tôi thật không thể phân biệt đâu là chị đâu là em nữa rồi. – Phạm lão cười to mà nói.– Haha, rồi chúng cũng phải lấy chồng và bỏ hai vợ chồng già tôi cô quạnh thôi. – cha cô vui vẻ nói.Phạm Phó Quang quay sang Ken mà lên tiếng.– Ken, con nói xem con có phân biệt được ai sẽ là vợ sau này của con.– Vợ con chính là nhị tiểu thư Hà My, dù hai người bọn họ thật sự giống nhau nhưng con vẫn sẽ nhận ra người trong lòng mình. – Ken nhìn Hà My mà dịu dảng nói.– Được, vậy hôn sự này coi như con tán thành.- Phạm lão lại hỏi– Ngay từ đâu con đã không hề phản đối. Con muốn nhị tiểu thư Trịnh Hà My sẽ là cô dâu của con. – Ken lại lạnh lùng đápSau lời nói của Ken, Rin cứng đơ người, hai lỗ tai như bị ai nhét đầy bông gòn nên rất lùng bùng không nghe rõ điều gì nữa. Chuyện này thật nực cười, cô và Ken sẽ lấy nhau sao, không tình yêu không thề náo chấp nhận. Cô cố gắng bình tĩnh mà nói.– Thật xin lỗi làm mọi người mất vui, nhưng hôn sự này con xin phép từ chối.– Con không được phép từ chối. – Cha cô tức giận nói lớn– Tại sao chứ, con chỉ muốn lấy người con yêu thương, con không yêu anh ta. – Nước mắt cô không thể kìm nén lại được.– Đây là cha mẹ đã quyết định, phận làm con phải nghe lời. – Sau đó ông quay sang Phạm lão gia đang ngồi xem kịch hay. – Phạm lão và Ken thiếu gia, hai người bỏ qua cho Hà My, trước đây sống ngoài đời cơ cực nên chưa học được hết lễ giào gia phong còn tỏ ra ương bướng. Thật xấu hổ với Phạm gia.– Không sao, ông cứ từ từ khuyên con gái mình, ta rất thích đứa con dâu này. Ta và Ken về trước, định ngày được chúng ta sẽ nói chuyện tiếp. – Phạm lão nói rồi cáo từ ra về.Chiếc Ferrari màu đỏ đời đi ra khỏi căn biệt thự nhà Trịnh gia. Cha cô nhìn cô rồi nói lớn– Ta nói cho con biết, con phải làm dâu nhà họ Phạm. Việc này cha đã quyết định rồi.– Vì sao con phải lấy anh ta trong khi con không hề yêu anh ta. Con nhất định không lấy. – Cô cứng gắng trả lời.– Nếu con không lấy, em trai con cũng sẽ chẳng thể đi nước ngoài điều trị, gia đình ta phá sản, ta vào tù thì mẹ con con sẽ đi về đâu. – Cha cô dùng biên pháp.– Ý ba là, ba đang bán con cho Phạm Lê Hoàng. – Cô dần dần ý thức được những việc đang xảy ra, trong lòng vô cùng đau đớn.– Phạm gia có gì không tốt, gia đình họ giàu có, xem ra Ken thiếu gia cũng rất yêu thương con, ta cũng muốn tốt cho con.– Giàu có, các người chỉ nghĩ đến giàu có thì con sẽ hạnh phúc sao. Con thà sống một cuộc sống cơ cực như ngày xưa còn hơn bước chân vào cái thế giới mua bán cả con gái của mình.Cô vừa dứt lời, năm ngón tay của Trịnh Đạt đã tát vào mặt cô. Cô sửng sốt ôm mặt bỏ chạy ra khỏi biệt thự Trịnh gia.– Sao anh lại đánh con bé, nó nói thật sự có phần đúng, chúng ta ngày xưa đã có lỗi với nó nay lại đối xữ với nó như vậy.- Trịnh phu nhân nói torng nước mắt.– Mẹ, chẳng phải ba chỉ vì gia đình ta thôi sao. Không còn cách nào khác cả, mẹ không nên trách ba. – Thiên Kim vui mừng trong lòngCha cô không nói gì, tức giận bỏ lên lầu.Cô cứ thế chạy ra khỏi Trịnh gia trong nước mắt..Hôm đó cô không về nhà, cô qua nhà Pi ngủ nhờ. Tâm trạng cô đang rất tệ nên cũng không để ý rằng Pi cũng như người mất hồn. Bình thường hai cô sẽ ríu rít trò chuyện đến gần sáng mới chịu ngủ, nhưng giờ đây cả hai đang nằm trên một chiếc giường nhỏ, mang những nổi niềm tâm sự khác nhau mà suy nghĩ rồi khẽ rơi nước mắt. Rồi cả hai chìm vào giấc ngủ trong sự đau thương, mất mác và mệt mỏi….Đọc tiếp Nhị tiểu thư, em sẽ thuộc về ta – Chương 21 Chương 21: Đồng ý đính ướcSáng, ánh nắng ấm sáng trải dài trên mọi nèo đường. Từng tia nắng chui qua khe cửa số đánh thức Pi và Rin.Cô khẽ mở mắt, quay sang nhìn Pi vẫn còn trong giấc ngủ, vẻ mặt của Pi mang một nỗi buồn cô đơn chưa bao giờ thấy. Pi mà cô quen biết là người luôn vui vẻ, mạnh mẽ dù có bất cứ khó khăn nào thì Pi cũng là người dìu dắt cô vượt qua. Vậy mà bây giờ Pi lại mệt mỏi như vậy, cô khẽ động người ngồi dậy thì Pi cũng tỉnh giấc.– Cậu đã dậy rồi à.- Pi mở mắt nhìn Rin nói.– Ừ, mình đi làm vscn trước đây. Cậu mau dậy đi, chúng ta hôm nay có tiết Chính Trị. – Cô mệt mỏi đứng dậy.– Hôm nay chúng ta cúp một ng