XtGem Forum catalog
Nhóc, anh thua rồi!

Nhóc, anh thua rồi!

Tác giả: LeeHannie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324163

Bình chọn: 9.5.00/10/416 lượt.

ng dễ tha cho cô đâu…cô…-Thôi thôi em biết rồi. Thế hôm qua chị cứu em à?Nó chớp mắt nhìn Giang– Là hôn phu của cô tôi không dám nhận công bừa đâu. Người ta còn trông cô cả đêm đấyNó trầm mặc, yêu nghiệt có thể đi và bỏ nó lại một mình cho lũ sát thủ đó.Nhưng hắn lại ở lại còn bất chấp cứu nó….-Này nghĩ gì mà nhìn măt em ngu quá trời!Nó cầm gối phanh tới tấp vào người Phong-Cậu ngu ý…-Nè tôi cứu em đó nha không cám ơn lại còn đánh tôi à. Đạo lý ở đâu thế/???Phong vừa lé vừa nói-Tôi khiến à,?-Em có biết là em nặng lắm không ? Nặng như con nhợn ấy… lại còn đanh đá nữa… em có phải con gái không vậy!!

CHAP 30: RUNG ĐỘNG …

-Cậu cút ngay ra khỏi đây, ngứa cả mắt. Nó hét nên

-Vi nhi, đừng vận động mạnh quá, vết thương vẫn chưa lành mà. Khánh lo lắng nhìn con bé

Vi cười tít cả mắt lắc đầu

-Không sao, vẫn là bạn Khánh đẹp trai tốt bụng nhất

-Đồ mê trai…

-Cậu ghen với tôi à? Có phải cậu thích Khánh không? Nói thật đi bây giờ là thế kỉ 21 rồi mọi người sẽ chấp nhận được việc này… haijz thật không ngờ cậu là loại đó… Giang chị giúp em gửi lời chia buồn sâu sắc tới chủ tịch Trần

Ai đó không những không tức giận mà còn hùa theo nó

-Nói như vậy em rất muốn chứng thực có phải tôi là gay hay không? Được tôi cho em toại nguyện, tối này nhất định không làm em thất vọng. Trần Anh Phong nở một nụ cười gian tà nhìn mèo nhỏ

Con mèo nhỏ xù lông,dơ vuốt….

-Cậu….nó còn chưa kịp nói thì anh đã nhẩy vào nói tranh

-Em nôn nóng vậy sao? Không được đâu… bây giờ người ta không muốn làm em bị thương. Phong nháy mắt

-Biến thái ! Trần thiếu cậu quả thật rất biến thái

-Vậy mới hợp với em đó mèo nhỏ…

-Thôi thôi, 2 cô cậu im lặng rùm tôi. Đây là bệnh viện đấy nhé. Giang cười , cặp đôi hoàn cảnh này quả thật là…

-Chị đi làm thủ tục xuất viện…

Giang vừa đi khỏi thì Khánh cũng có điện thoại phải về gấp, phòng bệnh chỉ còn lại nó và Phong. Tự nhiên nó thấy không thoải mái. Cả 2 im lặng không ai nói với ai câu nào mái một lúc nó mới mở lời..

-Này! Cám ơn

-Vì cái gì? Phong hỏi. Anh thừa biết vì chuyện gì mà mèo nhỏ cảm ơn nhưng thứ mà anh muốn nghe không phải lời cảm ơn đó

-…Đã cứu tôi

– Không phải cảm ơn là xong đâu.

Nó nhíu mày. Cái tên này lại muốn gì nữa đây…

-Tôi muốn em nấu cho tôi một bữa như ngày trước ấy

Phong cười hiền, tự nhiên nó thấy tim đập mạnh trong lòng dậy lên cảm giác khó tả… Phút giây ấy người con trai đó hiện nên như một nam thần , dáng người cao cao khuôn mặt như có dắc thêm bột hào quang sáng chói, khuôn mặt sắc nét nhìn đã biết ngang tàng…. nụ cười hiền khiến người đó càng thêm mị ảo , nhìn vào đôi mắt lục bảo nó như bị bỏ bùa đầu óc trống rỗng không còn nghĩ được gì.

Ai đó muốn vả vào mặt mình một cái cho tỉnh…

Mình bị làm sao vậy …? Nó tự hỏi

-Vi…

Nó giật mình ngẩng lên nhìn Phong

-g..gi..gì ???

-Mặt em dính gì này…

-Đâu..đâu…

Nó ngây ngô đưa tay lên xoa xoa mặt

-Không phải chỗ đó… Phong nhẹ nhàng nhắc nhở rồi đưa tay lau đi vệt đen đen trên má mèo nhỏ

Cảm giác bàn tay ấy chạm vào như có luồng điện từ chạy dọc cơ thể…ai đó như muốn nổ tung ra…

Khuôn mặt nó ửng hồng nhìn rất đáng yêu khiến ai đó chỉ muốn cắn cho một cái. CHAP 31 : ANH MAU CƯỚI VK ĐI…Thiên nhấp môi ly rượu vang, đôi mắt tím lạnh lùng liếc nhìn những con người đang bon chen ngoài kia…Trong cái xã hội này lắm xô bồ người ta chết vì tiền, chết vì danh vọng địa vị ít ai chết vì tình cảm bởi theo họ như thế là ngu ngốc ,là bần hàn…Người đàn ông đó nhẫn tâm giết chết đứa con của mình chỉ vì tiền ,vì cái khối tài sản khổng lồ vốn dĩ không thuộc về ông ta…chiếc ly thủy tinh như muốn vỡ ra thành ngàn mảnh vì chịu áp lực quá lớn…Giang im lặng nhìn anh, cô biết trái tim anh đang rỉ máu…Bi kịch làm sao khi cha giết mẹ, con muốn báo thù cha, cha lại muốn giết con… đây là cái đạo lý gì???? Lý lẽ gì?????-Giang anh phải làm bây giờ???Người đàn ông cô yêu đang đau khổ cô phải làm gì đây…Giang không thể gánh nỗi đau ấy thay anh , không thể nhìn anh tự lụi tàn trong hận thù cao như trời rộng như biểnCô bước đến ôm người đó, cho anh một điểm tựa , cho anh một niềm tin. ..Thiên ôm lấy người đó, cả cơ thể to lớn dựa hẳn vào người cô, cảm giác như anh không còn chút sức lực nào…Người con gái nhỏ trong lòng vỗ nhẹ vào tấm lưng to lớn như an ủi! Đôi lúc im lặng cũng nói nên nhiều điều lắm…Bàn tay cô như xoa dịu những vết thương hằn sâu trong lòng anh…Cảnh tượng đang lãng mạng thì bị hai kẻ mặt dày phá đám-Mùi mẫn quá ha…-Quá lãng mạng…-Anh chị mau cưới nhau đi-Thật không nỡ gả anh hai đi nhưng mà thôi…phải gả đi không hai già mất …-Quá chuẩn…!Hai nạn nhân bị phục kích bất ngờ không kịp phản kháng người đỏ mặt kẻ luống cuống nhìn đến hài.Hai kẻ mặt dày thay nhau chặt chém, kẻ tung đứa hứng ăn ý vô cùng luôn * cười *-Bé trốn viện đấy à? Ai đó thẹn quá đành nói lảng sang chuyện khác-Bé khỏe mà ! Chị Giang đồng ý cho bé xuất viện rồi.-Mèo nhỏ em bị anh Thiên dắt mũi rồi. Người ta nói lảng đó . Thiên ka có phải nên cho tụi em ăn tiệc rồi không?Thiên hứ nhẹ… đúng là không qua mặt được thằng nhóc đó-chú nữa con bé vừa tỉnh đã đưa nó đi lung