Ring ring
Nhóc, anh thua rồi!

Nhóc, anh thua rồi!

Tác giả: LeeHannie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324114

Bình chọn: 8.00/10/411 lượt.

qua tai Phong rồi lao thẳng vào giữa tâm mi của tên cầm súng, một người con gái mặc đồ đen cầm khẩu súng lục bạc chạy đến

-Đi đi, đưa con bé tới bệnh viện, ở đây tôi sẽ sử lý.

Phong hơi ngây ra vì bất ngờ.

-Còn không mau đi

Phong vội vã bế nó đi, anh chạy vụt qua khánh khi anh đang chạy từ khu phía tây sang…

-Vi….Khánh kinh ngạc nhìn người con gái đã mất ý thức nằm trong vòng tay Phong. Máu … là máu …trên người con bé toàn máu…

******

Trần Anh Phong đặt nó vào xe rồi lao như điên tới bệnh viện theo ngay sau là xe của Khánh

Phong cầm chặt tay nó…bàn tay nhỏ lạnh ngắt khiến anh giật mình

-Cố lên Vi, anh cần em…. đừng xa anh, xin em đấy….. CHAP 28: NẮM CHẶT TAY EM….Trước cửa phòng phẫu thuật người con trai sốt ruột đi qua đi lại. Chưa bao giờ người ta thấy anh mang bộ mặt hoang mang như thế, ngay cả khi mẹ mất người con trai này cũng chỉ đứng nhìn người ta đẩy băng ca đi một cách vô cảm…Chiếc áo đồng phục trắng loang lổ đầy máu … Phong ngồi xuống ghế cố gắng tìm cho mình một điểm tựa…Phong vuốt mặt, thi thoảng lại thở dài như đang cố gắng đè nén một áp lực nào đó tận sâu trong đáy lòng.…. con bé có mệnh hệ gì chắc anh cũng không sống nổi★★★Một người con trai hớt hải chạy tới túm cổ áo Phong nôi dậy….– Nói… cậu đã làm gì Vi nhi ? Tại sao cô ấy bị thương. Khánh giận dữ nói, khuôn mặt Khánh vừa hiện lên vẻ lo lắng lại vừa oán hậnPhong gạt phăng tay Khánh ra khỏi cổ áo mình.-Im, đừng chạm vào tôi.Khánh định nói thêm gì đó nhưng từ phía hành lang tiếng bước chân vội vã khiến anh dừng lại. …Tuấn Anh, Linh ,Phương, Hiếu và Hải Thiên chạy tới.Giọng Thiên như lạc hẳn đi, anh hỏi Phong-Con bé đâu rồi?-Vẫn còn phẫu thuật. Phong đáp buồn rầu-Vẫn còn chưa ra? Khốn nạn…1 giọng nữ vang lên đầy phẫn uất. Mọi người nhìn về phía cô…người con gái lạ mặc đồ đen toàn tập.Cô mang vẻ đẹp sắc sảo khác hẳn với nó . Đôi mắt đen lay láy linh hoạt chứ không long lanh ngây thơ như Vi, mái tóc búi gọn sau gáy nhìn sơ sơ cái con người này cũng biết cô là người rất quy tắc-Giang…Chat…Người con gái tát Thiên 1 cái rất đau rồi hằn giọng quát-Anh làm anh trai kiểu gì thế? Đến em gái cũng không bảo vệ nổi . Thật vô dụng.– ….-Con bé mà bị làm sao em sẽ xé xác anh…Mọi người tưởng Thiên sẽ giận nhưng anh chỉ im lặng vươn cánh tay ra ôm cô gái đó vào lòng. Một lúc sau chủ tịch Hoàng mới nói một câu..” anh xin lỗi”Cửa phòng cấp cứu mở nó được đưa ra ngoài, khuôn mặt trắng xanh do mất máu quá nhiều.-Vi… Vi…Mọi người xúm lại bên chiếc băng ca…-Người nhà bệnh nhân hãy bình tĩnh. Chúng tôi phải đưa bệnh nhân tới phòng cách ly.-bác sĩ nó có sao không?– Rất may viên đạn chúng vào phần mềm. Chúng tôi đã lấy đầu đạn rồi bệnh nhân chỉ cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi thôi…-May qua…Thiên thở phào…Một lúc sau ai cũng nhốn nháo muốn ở lại với nó…Cả góc bệnh viện om sòm như cái chợ vỡ-Thôi. Mọi người về hết cho thằng Phong ở lại đây với con bé…-Anh….Phương nhíu mày– Về thôi .Thiên nói dù rất thắc mắc nhưng Phương vẫn làm theo, Phong rút điện thoại gọi cho quản gia mang đồ đến cho anh thay rồi trở vsof phòng bệnh. ..Ai đó nắm lấy tay nó thì thầm ” cám ơn vì em.không bỏ lại anh một mình”****Người con trai si ngốc nhìn người con gái khẽ mỉm cười, anh vén mấy ngọn tóc lòa xòa rồi hôn nhẹ nên cái trán ương bương của nó… “Anh sẽ không bao giờ buông tay em. .”Đó có phải lời hứa??????Hay sau này lại là một vết cứa trong tim???? CHAP 29 :EM BÉO NHƯ NHỢN Ý….Hàng lông mi rung rung, đôi mắt tím mơ màng,nó nhìn thấy cái quạt trần màu xanh đang quay nhè nhẹ , mùi thuốc sát trùng sộc vào mũi….nó nhíu mày nhìn tên yêu quái đang ngả đầu vào tường ngủ,có vẻ tư thế không tốt nên ai kia cứ nhăn mặt mãi…Cơ mà nhìn cái mặt yêu nghiệt kia nó ghét thế không biết. Ai đó co chân đạp ân nhân rơi tự do xuống đấtRầm….Bạn Phong anh dũng ôm trọn sàn nhà, chưa kịp định hình chuyện gì sảy ra thì đôi tai ngàn vàng của anh liền đón ngay thông tin từ cái loa phát thanh di động….-Dậy đi đồ con nừa…mặt trời chiếu tới mông rồiBạn Phong đứng dậy xuổi xuổi quần áo, mặt mày cau có như ông cụ non-Mới sáng ra đã làm loạn rồi. Coi bộ em khỏe quá nhỉ?-Chứ sao!!!! Nó hất mặt-cứ tưởng hôm qua ngỏm cơ,ai dè lão diêm vương yếu bóng vía không dám nhận em…Nó bĩu môi-Tôi mà ngỏm thì thế giới mất đi một con người, đất nước mất đi một đứa con, nhà nước mất một nhân tài , công ty mất đi một phó tổng tận tụy,dòng họ mất đi một thành viên, anh thiên mất đi một người thân,tụi quỷ mất đi một người bạn….mất mát quá lớn nên tôi không thể bỏ mọi người mà đi-Trách nhiệm quá ha…ai đó trề môi-sao?? Nó lườm anh-Ý kiến gì? Lên phường….anh hất cằm#$@%&&&**&&”&::’!# amp;-/??:’! amp;…..Cuộc đấu võ mồm giữa bệnh nhân và yêu nghiệt chắc sẽ không dừng lại nếu những kẻ hòa giải không xuất hiện kịp thời-Vi nhi cậu ổn chưa?Khánh đẹp trai xuất hiện, nó ngay lập tức vứt tên yêu quái kia ra một chỗ say sưa ngồi buôn với Khánh– Ăn gì chưa mà nói lắm thế? Cô gái tên Giang lườm nó-Em chưa , chị về khi nào thế?-Tôi về lúc cô đang mê man vì mất máu… cô chẳng lo cho mình gì! Cô thừa biết bây giờ rất nguy hiểm, chó cùng rứt rậu ông ta khô