Insane
Nhóc, anh thua rồi!

Nhóc, anh thua rồi!

Tác giả: LeeHannie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324793

Bình chọn: 8.5.00/10/479 lượt.

íu mày hỏi

-Vì chuyện gì?-Xích mích giữa cậu và Phong, tôi cũng góp một chút …-Đó đâu phải nỗi của cậu.-Không phải đâu… Vi nhi, cậu không thấy mỗi lần cậu và Phong xích mích tôi luôn là người xuất hiện đầu tiên dang vòng tay che chở cho cậu à?-….-Là do tôi và Thùy cố tình sắp đặt đấy…-Vậy tại sao cậu nói cho tôi biết?

Nghe xong câu hỏi của nó Khánh cười lớn-Bởi vì tôi nhận ra rằng… yêu là muốn người kia hạnh phúc chứ không phải chiếm hữu vả lại thứ tình cảm tôi dành cho cậu vốn không phải tình yêu-…Tớ kém hấp dẫn đến thế à?

Nó chớp mắt liên hồi nhìn Khánh. Anh bật cười đưa tay xoa đầu nó-Nhóc con, cậu hấp dẫn mê người. À… ngày mai tôi sang Úc…-Trốn à? Nó hỏi, trong lòng có chút tiếc nuối người bạn này-Không, tôi đi tìm lý tưởng của tôi, ở lại ba mẹ sẽ ép tôi đính hôn mất

Khánh khẽ thầm thì-À… ra vậy…-Có cần người bạn này ra tay giải quyết hiểu lầm không?

Nó vừa xua tay vừa lắc đầu-Khỏi. Là cậu ta lựa chọn … cứ để tự nhiên đi. Nếu là của nhau…thì không sợ lạc nhau.Khánh gật gù, anh lướt nhìn đồng hồ đeo tay-Ôm cái tiễn biệt nào, chắc lâu lắm chúng ta mới gặp lại nhau

Khánh dang tay

Nó cũng chẳng ngại ngần mà ôm lấy Khánh

-Chúc cậu tìm thấy tình duyên đích thực. Hẹn gặp lạiKhánh buông nó ra rồi về

Trong lòng anh nhẹ nhàng không vướng bận.Nó nhìn theo bóng anh khuất dần rồi mỉm cười cầu mong cho người bạn này đến nơi đâu cũng gặp nhiều may mắnNhững cử chỉ thân mật ấy được zoom tận sâu trong đôi mắt lục bảo của một người. Đôi tay anh siết chặtThùy cầm một ly rượu vang chạy đi chạy lại tiếp đón mọi người thật không may ly rượu sóng sánh đổ rồi đổ vào người nó-Cô cố tình phải không? Linh lên tiếng

Hiếu cố gắng giữa lấy Linh để cô không mất kiềm chế-Xin lỗi tớ không cố ý…. tớ… tớ…-Không sao! Nó lạnh lùng nói-Dơ hết đồ rồi… Hay cậu lên phòng tớ lấy đồ thay đi-….-Đừng ngại. Thùy nóiNó gật nhẹ, xem ả cáo bày trò gì nào….…..Bước vào căn phòng tối om . Nó đưa tay với công tắc….Đèn vừa sáng một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt-Hoàng Hải Vi… cô sẽ thích món quà tôi tặng cô….Nó giật mình quay lại… Thùy cười tươi…-Cái bẫy hoàn hảo đấy…-Quá khen… nào chúng ta nhập cuộc chơi thôi ha ha….**********

Mình đăng mỗi chap cách nhau 1h nhé. Hnay sẽ đủ 3 chap cho m.n CHAP 70: NƯỚC MẮT VÀ MƯAChoang……..-Á….Á…Á….

Mọi người ồ ạt chạy về phía phòng của Thùy…-Tại sao? Tại sao cậu làm vậy với tôi….hức…hứcNhững tiếng khóc vang lên ngắt quãng vang lên

Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán…

Phong lách người qua mấy chục mạng bước vào phòngTrước mặt anh….

Căn phòng hoàn mỹ của Thùy hoang tàn đổ nát mọi vật dụng bị vứt tung tóe , quần áo bị di dưới đất…

Thùy đang quỳ dưới sàn đôi tay bị mảnh thủy tinh đâm vào chảy máu… đôi tay ấy nắm chặt tấm ảnh đã bị nhàu nát…-Vi, sao em dám làm vậy….Phong bực… phải gọi là nổi điên mới đúng. ..Cô có thể ghét Thùy , có thể hận Thùy nhưng… ít nhất trong ngày sinh nhật của Thùy cô không nên phá hủy như vậy…-Tôi không làm gì sai cả…

Giọng nó vẫn nhàn nhạt nói-Cậu không làm gì sao? Cậu làm gì tôi cũng được nhưng ai cho cậu đụng vào bức ảnh này?

Thùy bật dậy túm lấy nó lay mạnh…

Hầu như tất cả mọi người đèu cảm thấy sót xa cho Thùy….

Cô ấy vốn hiền lành mà… còn Vi. Mọi người nhìn cô khinh thường, khoác trên người những bộ cánh lộng lẫy vậy mà cư sử như một con nhỏ thô lỗ ,giang hồ…-Buông…

Nó nói nhưng Thùy không nghe, cô bám chặt lấy vai nó ,nước mắt giàn giụaNó khinh…Mạnh mẽ hất mạnh Thùy ra khiến cô ả loạng choạng suýt ngã may mà Phong kịp đỡ-Cô quá đáng rồi đấy! Mau xin lỗi Thùy-Tôi không làm sai tại sao phải xin lỗi?-Cô còn nói mình không sai? Tôi không ngờ cô lại là loại người như vậy? Ngang bướng không hiểu lý lẽ-Anh không đủ tư cách phán xét tôi…

Nó nói-Cô…-Tôi thì sao?-Ngô Minh Thùy cô giỏi lắm. Vai diễn này quả thật cô lên ngôi rồi đó. Nó nhếch môiChát…..Má nó bỏng rát…

Khóe môi hơi rịn máu…-Tôi không cho phép cô sỉ nhục Thùy… cô mau biến khỏi đây. Nơi này không chào đón cô. Cút về với tên Lâm Gia Khánh của cô đi. Thật không ngờ tôi lại đính hôn với một con quỷ như cô…-Được. Tôi điNó cắn răng cố gắng không để nước mắt rơi…Từng lời nói của anh như những mũi dao đâm thẳng vào tim nó…Đau…Đau biết chừng nào….Nó lao ra khỏi biệt thư…Linh và Phương bị hai tên quái thú nôi đi bây giờ nghe thấy ồn ào mới chạy vào….Phương túm lấy một tên hỏiNghe hắn kể mà cô sôi cả máu …thầm trách bản thân quá vô tâmCô xông vào phòng . Đôi mắt rảo hoạt nhìn Thùy khiến Thùy không khỏi chột dạNhưng cô có Trần Anh Phong che chắn kia mà…-Hội trưởng! Con Vi đâu?-Đi rồi…cô ta không xứng ở đâyChat…-Phan Hồng Phương. … cậu…-Cái tát này tôi thay nó trả lại cho cậu… ngu ngốc . Còn cô. Cứ đợi đấy, tôi sẽ cho cô thấy hậu quả của việc làm hại bạn tôi.Nói xong Phương chạy đi tìm Vi. Không biết giờ này nó ở phương trời nào-Tao thất vọng về mày… Hiếu chán nản nóiLinh còn chả thèm nhìn mặt anh mà nằng nặc kéo Hiếu điTuấn Anh hằn học , phải kìm nén lắm anh mới không sấn tới đấm cho Phong vài phát-Mày quen biết con Vi đâu phải ngày một ngày hai! Mày nghĩ nó sẽ làm vậy sao?Phong nhìn theo bóng lưng Tuấn Anh khẽ thở dài…. anh cũng đâ