Insane
Nhóc lười…Tôi yêu em

Nhóc lười…Tôi yêu em

Tác giả: Bông hồng thuỷ tinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329544

Bình chọn: 8.5.00/10/954 lượt.

hà giàu có, quyền lực, bố mẹ chàng thì rất yêu con, tư tưởng tiến bộ vô cùng con trai yêu ai và muốn cưới ai đều vui mừng chào đón, chỉ cần con trai mình hạnh phúc suốt đời là được không quan trong “môn đăng hộ đối”.

Đã từ lâu Bích Ngọc với Diệp Phong được coi là cặp Tiên Đồng – Ngọc Nữ mà ai ai cũng đều ngưỡng mộ, mơ ước. Đến mùa xuân sắp tới này hai người sẽ tổ chức đám cưới…vậy mà có ai ngờ…mọi người ai cũng tỏ ra tiếc thương cho cặp đôi trời sinh mà họ đã ngưỡng mộ từ lâu này.

Nhìn cô con gái vẫn gương mặt xinh đẹp rạng ngời, nụ cười trên môi vẫn đẹp quyến rũ, đôi mắt long lanh phẳng lặng như mặt nước mùa thu khiến ai nhìn cũng phải đắm say.

Nhưng chỉ có mẹ của Bích Ngọc cùng em gái mới hiểu được nỗi đau giấu kín sau nụ cười, sau ánh mắt ấy nó đau đớn đến tận cùng như thế nào, không phải ai cũng có thể cảm nhận được. Người đứng trước nỗi đau mà không rơi lệ vẫn có thể mỉm cười trước mặt mọi người tỏ vẻ không có gì, chính là người chất chứa nỗi đau đớn đến mức tan nát tâm can, tâm hồn yếu đuối đến đáng thương.

– Mẹ à, mẹ có thấy chị ấy dạo này có điều gì đó rất lạ không giống như trước đây không? Dù gì anh Diệp Phong cũng đã chết rồi, không lẽ chị ấy định cứ sống cô đơn như vậy cả đời? – Bích Vân nhíu mày khó hiểu.

– Rơi vào biển tình ái là khổ như vậy đó? Bây giờ mẹ chợt phát hiện ra sức mạnh tình yêu đúng là khủng khiếp đáng sợ đến mức không ai có thể tưởng tượng được. – Mẹ của Bích Ngọc thở dài rùng mình

– Nó mạnh đến mức có thể khiến con người ta trở lên mất lý trí, có thể làm những điều điên rồ khó tin, tàn phá linh hồn, gặm nhấm trái tim từng tý một. Haiz, còn có thể khiến người ta sẵn sàng yêu và chờ đợi một người cả đời, hoặc sau khi đã bị tổn thương sẽ không thể mở cánh cửa trái tim đón nhận hạnh phúc từ người khác.

– Đỉnh điểm nhất là khiến người ta sống mà như đã chết rồi, ngẩn ngẩn, ngơ ngơ giống như chị con bây giờ đó.

Mẹ của Bích Ngọc nhìn con gái quỳ trước mộ đã xanh cỏ của Diệp Phong mà lòng thấy xót xa vô hạn.

– Quá khủng khiếp và dã man làm sao, may mà con chưa yêu nếu không con thật không biết tương lai, số phận của mình sẽ đi đâu về đâu nữa.

Bích Vân nghe mẹ nói xong rồi nhìn bóng dáng thẫn thờ như người mất hồn của chị mình không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.

– Có một điều mà trước kia mẹ chưa nói cho nó biết bởi sợ nó sẽ thêm đau lòng đó là trong tình yêu để duy trì được hạnh phúc và sự bền vũng lâu dài nhất định phải.

– Mạnh mẽ, cao thượng, có lòng vị tha, biết tự yêu quý bản thân mình trước khi yêu người khác. Luôn tin tưởng không được nông nổi nghi ngờ người mình yêu, phải có sự đồng cảm, thấu hiểu, quan tâm và sẻ chia. Sự hi sinh tự nguyện mong người mình yêu được hạnh phúc.

– Lòng quyết tâm, cố gắng bền bỉ, niềm tin cùng hi vọng vào tình yêu bất tử, tin rằng nhất định mình và người ấy sẽ mãi được ở bên nhau. Không dễ dàng buông tay bỏ cuộc dù có gặp bất cứ khó khăn nào và đặc biệt không thể thiếu lòng chung thuỷ. Càng không được phép dễ dàng nói lời chia tay khi chưa đến mức bất đắc dĩ, trừ phi hết yêu.

Mẹ của Bích Ngọc tỏ ra từng trải khẽ nói với Bích Vân.

– Tại sao không thể thiếu lòng chung thuỷ, càng không được phép dễ dàng nói lời chia tay khi vẫn còn yêu? – Bích Vân mới có 18 tuổi nên vẫn còn rất ngây thơ ngơ ngác hỏi.

– Một khi không còn sự chung thuỷ, trái tim trót mang đổi thay, dễ yếu lòng và ngã vào vòng tay người khác thì tình yêu ấy sẽ bị tan vỡ dù có ghép lại thành công cũng vẫn sẽ còn vết xướt, những nỗi đau không bao giờ có thể xoá nhoà. Lời chia tay đã nói ra sẽ khó rút lại, dù có quay lại thì tình yêu ấy cũng sẽ không còn đẹp nguyên vẹn như lúc ban đầu.

Mẹ của Bích Ngọc nhìn Bích Vân nở nụ cười trìu mến, năm xưa vì dễ dàng nói lời chia tay mà chưa từng thật lòng muốn níu kéo, cùng cố gắng vượt qua nghịch cảnh với những hiểu lầm vớ vẩn. Mà bà đã để mất người mình yêu mãi mãi phải lấy người mình không yêu để giờ ôm nỗi đau đớn, hối tiếc suốt đời trong tim…

Hoạ Mi lang thang suốt bấy lâu đã chứng kiến từ đầu đến cuối, cảm thấy tình yêu đúng là một điều bí ẩn khó mà khám phá hết được. So với Bích Ngọc mình vẫn còn may mắn hơn nhiều là chưa để mất người mình yêu mãi mãi chỉ vì những hiểu lầm, giận hờn vớ vẩn, cái tôi, lòng tự trọng quá cao…

Oi, nếu không chắc cả đời mình sẽ khóc hết nước mắt mất phải rút ra kinh nghiệm xương máu này mới được. Hic. Ơ vậy bao giờ mình mới được quay lại gặp Nhật Duy đây, thấy nhớ chàng ngốc của mình quá.

Chớp mắt Hoạ Mi đã thấy trước mặt mình là một đám cướp thổ phỉ ánh mắt dữ tợn đang bao vây căn nhà gỗ đơn sơ của mẹ con Bích Ngọc, nhỏ chợt thấy lo lo chẳng hiểu sao trái tim dâng trào cảm giác uất hận có thể cảm nhận được mùi tanh ngọt của máu ở đầu lưỡi, cảm giác đau đớn đến tột cùng khi nhìn thấy mặt tên tướng cướp.

– Bích Ngọc à, Diệp Phong người mà nàng yêu đã chết rồi bây giờ này hãy mau theo ta về làm vợ của ta đi, ta nhất định sẽ cho nàng hưởng mọi vinh hoa phú quý, muốn gì ta cũng chiều hết. – Tên tướng cướp ngồi trên ngựa cười khả ố, đôi mắt dâm đãng nhìn thân thể Bích Ng