
hật không chuyện gì ?– Chuyện bơi thi ấy!Quỳnh Như tròn mắt nhìn tôi:– Anh làm sao vậy ?– Tôi có làm sao đâu! – Tôi nhăn nhó và như không kềm được, những cay đắng trong trong lòng bật tuôn ra – Sao Quỳnh Như không chơi với Biền, xuống đây rủ tôi bơi thi làm gì ? Khi nãy Quỳnh Như có thèm nói chuyện với tôi đâu!Khi thốt ra những lời trách móc nặng nề đó, tôi đinh ninh Quỳnh Như nếu không đỏ mặt vì xấu hổ thì ít ra nó cũng tìm cách thanh minh. Nhưng lạ làm sao nó vẫn tỉnh bơ, mặt không hề biến sắc. Ðợi tôi trút xong hờn giận, nó giở giọng tinh nghịch đáp:– Thì Quỳnh Như vẫn đang đứng chơi với anh Biền đó chứ!Trong khi tôi đang ngơ ngác vì câu nói bí hiểm đó thì Quỳnh Như bật cười khanh khách và chỉ tay lên chỗ quầy giải khát:– Anh nhìn kìa!Tôi ngạc nhiên nhìn theo tay chỉ của Quỳnh Như và bất giác rùng mình đưa tay dụi mắt. Trong một thoáng, tôi tưởng tôi đang nằm mê và có ai đó đang áp cả tảng băng lên sống lưng tôi lạnh toát. Bên quầy giải khát, Biền vẫn đứng nguyên chổ cũ, tay vung loạn xạ, đang say sưa trò chuyện với … Quỳnh Như.Sực nhớ ra điều gì, tôi hốt hoảng quay phắt lạị Tôi sợ Quỳnh Như vừa trò chuyện với tôi là ảo giác. Nhưng tôi chỉ lo hãọ Mụ phụ thủy mặc áo tắm đứng bên cạnh tôi đúng là “người thật việc thật”. Nó đang cười với tôi bằng ánh mắt ranh mãnh:– Anh hết giận dỗi rồi chứ ?Giận thì tôi quả đã hết giận rồi, nhưng tôi vẫn không kềm được thắc mắc:– Vậy chứ ai đứng trên đó vậy ?– Ðó là Quỳnh Dao, chị sinh đôi của tôi! – Quỳnh Như nheo nheo mắt, láu lỉnh đáp.Tôi vừa cáu vừa buồn cườị Hèn gì trước đây Quỳnh Dao bảo tên nó là Quỳnh Dao, tôi và Biền cứ tưởng nó chơi trò đố vui để … ghẹọ Hai chị em giống nhau như đúc, từ ánh mắt làn môi đến cả cách ăn mặc hàng ngày, hai đứa tôi có tài thánh mới khỏi trông gà hóa cuốc! Quỳnh Dao và Quỳnh Như chỉ khác nhau ở mỗi chỗ tính nết thì thằng Biền bộp chộp kia không phân nếp tẻ đã vội “quy kết” là do ăn uống khiến bao nhiêu màn kịch diễn ra đầy đủ cả bi hàịTôi nhìn Quỳnh Như, trách:– Vậy là hai đứa tôi bị chị em Quỳnh Như cho vào xiếc dài dài!Quỳnh Như rụt cổ:– Anh đừng trách oan tôi! Toàn bộ chuyện này là do chị Quỳnh Dao bày ra hết!– Nhưng tại sao hai người lại thay phiên nhau đi bơi mà không đi chung như bữa nay ? Cố ý làm cho tụi này hoa mắt chứ gì ?– Không phải đâu! – Quỳnh Như mỉm cười – Hai chị em đều đi học thêm ngoại ngữ vào buổi chiềụ Nhưng khác trung tâm. Chị Quỳnh Dao học ba năm bảy, tôi học hai tư sáu, làm sao đi bơi chung với nhau được!Tôi không hỏi nữạ Và cũng không cần hỏi, một khi với những gì vừa biết được, tôi đã có thể tự tay vén lên bức màn nghi vấn vẫn bao phủ con người Quỳnh Như trước nay, từ việc “nó” ngang nhiên nhận thư tỏ tình của cả hai đứa đến việc “nó” bị cả một sư đoàn serotonin trong hai đĩa chè chuối của Biền tấn công mà không hề suy suyển. Vâng, hỏi làm gì một khi tỉ số 4-3 đang nghiêng về phía Biền bỗng dưng biến thành một trận hòa 1-1 tuyệt diệu và nhất là từ nay về sau tôi đã có thể yên tâm Quỳnh Như của tôi chẳng quan tâm gì đến cái bản mặt của Biền.Thằng Biền không biết tất cả những điều đó nên vừa từ trong phòng thay đồ lơn tơn bước ra nó đã đứng ngay cán cuốc, miệng há hốc, khi nhìn thấy con nhỏ Quỳnh Như mới trò chuyện tình tứ với nó đằng căng-tin kia giờ đã lại sát cách bên tôi mười phần âu yếm.Hòa bình đã được vãn hồi, các bản tin thời sự thường nói vậy để chỉ những lò lửa chiến tranh vừa bị dập tắt. Qua sự kiện vừa rồi, tôi và Biền đã trở lại là những người bạn vô cùng tốt. Tốt đến mức Lưu Bình Dương Lễ sống lại cũng phải xám mặt vì ghen tị.Và khi mọi người đã sống tốt đẹp với nhau thì chẳng còn chuyện gì để kể nữạ Nhưng kẹt một nỗi, sau tuần lễ hòa bình đầu tiên được lập lại thì chị em Quỳnh Như đùng một cái kết thúc luôn khóa học tiếng Anh. Kể từ hôm đó, hai chị em dung dăng dung dẻ dắt tay vào hồ bơi mỗi ngày khiến tôi và Biền tha hồ lẫn lộn. Chẳng thà hai người đẹp xếp lịch để phân phối tình cảm như trước đây thì dù mỗi tuần tôi và Biền chỉ hưởng hạnh phúc có ba ngày nhưng phần đứa nào ra phần đứa đó.Ðằng này, ngày nào cũng gặp nhưng lại phải đứng xa xa nhìn chăm bẳm vào mặt một hồi mới xác định được con nhỏ xinh xinh đó có phải là “người yêu” của mình hay không. Gặp như thế thật khổ hơn là không gặp. Cứ như các bà nội trợ đứng nghiên cứu tấm bảng giá ngoài chợ để đoán định xem mình có sẽ bị hớ hay không.Nhưng tỉ mỉ tẩn mẩn như thế mà nào có chắc ăn. Tôi và Biền thi nhau nhầm lẫn lung tung. Chết một nỗi dạo này tình cảm giữa tôi và Quỳnh Như cũng như giữa Biền và Quỳnh Dao đã tiến tới chỗ có thể cầm tay nhau một cách thân mật. Thế là chuyện đẻ ra chuyện. Lắm hôm thằng Biền bị Quỳnh Như “sửa gáy” đến ê mặt vì cái thói nhanh nhẩu đoảng. Còn tôi cũng không ít khi sém bị Quỳnh Dao cho ăn guốc vào đầụMãi mấy ngày sau, tôi mới tình cờ khám phá ra điểm dị biệt giữa hai tỉ muội nhà nàỵ Hôm đó, tôi bơi phía sau Quỳnh Như. Hai đứa tôi vẫn “bơi thi” như thế. Thường thì mỗi khi chúi đầu xuống nước tôi đều nhắm tịt mắt lại, sợ caỵ Hên làm sao, bữa đó có một thứ vảy bẩn nào đó chui vào mắt tôi, xốn quá thể. Tôi buộc phải m