Pair of Vintage Old School Fru
Nụ hôn của sói

Nụ hôn của sói

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325525

Bình chọn: 7.00/10/552 lượt.

úng …” Hắn thuận miệng lên tiếng, ánh mắt nhìn trang sách tự nhiên ngẩn ra, ngay sau đó khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, ảo nảo trả quyển sách về bàn, miệng còn rủa thầm một câu: “Mẹ nó, để cho tôi xem cái gì thế không biết.” Cô nhịn cười, nghĩ giải thích với hắn: “Chuyện ngày hôm qua …” “Dừng! Tôi mệt, phiền cô ngày mai quay lại lấy khẩu cung …” Trong tình huống này, cô quyết định rõ ràng trực tiếp tỉnh lược mấy cái kiểu như “Anh hay nghe em nói …”, “Anh hãy nghe em giải thích …” vô nghĩa.

đi thẳng vào vấn đề.

“Anh ấy là bạn tốt của anh trai em, em chỉ coi anh ấy là anh trai …” “Cảnh sát Tư Đồ, tôi đối với chuyện riêng tư của cô không có hứng thú.” “Vậy anh đối với em …

Cũng không có hứng thú sao?” “Không có.” “Anh nói dối!” An Dĩ Phong ngẩng đầu, thái độ lạnh lùng nhìn cô chằm chằm: “Xin cô đừng tự mình đa tình, tôi đối với cô một chút hứng thú đều không có.

Không tin cô có thể thử xem, cho dù cô cởi sạch quần áo đứng trước mặt tôi, tôi cũng không muốn nhìn.” “Thật không?” Cô khẽ cắn môi, từng nút từng nút cởi bỏ cảnh phục, trước mặt An Dĩ Phong ngốc nghếch, cởi ra áo khoác, lại cở cúc áo sơmi.

Làn da trắng ngần theo từng chiếc cúc áo lộ ra, dần dần phơi bày trước mắt An Dĩ Phong.

Mặc dù có chút khó khăn, Tư Đồ Thuần vẫn căn răng đem từng chiếc cúc cởi bỏ.

Khi cô chuẩn bị cởi áo sơmi, An Dĩ Phong nhanh tay giữ lấy cô: “Anh sợ em rồi, anh có yêu em, anh không chịu nổi loại kích thích này đâu!” “Anh không phải nói không có hứng thú sao?” Tay hắn nắm chặt cô có chút run lên, ánh mắt đỏ sẫm như đã muốn biểu lộ là hai chữ “Tính thú”.

“Em rốt cuộc muốn thế nào?” “An Dĩ Phong, em …” Cô nhìn hắn, cố gắng ổn định cảm xúc, bình tĩnh nói: “Em muốn làm tình nhân của anh.” Hắn trừng lớn ánh mắt nhìn cô, biểu hiện đủ thấy hắn thất kinh đến chừng nào.

“Em đã suy nghĩ rồi, em không cần biết anh là sát thủ, cũng không để ý chúng ta có cùng một thế giới hay

[PEMINKI'> NỤ HÔN CỦA SÓI (CHƯƠNG 14) (3)

không.

Chỉ cần không có người nào biết, chúng ta có thể cùng nhau …” “Ý của cô chính là để tôi và cô yêu đương vụng trôm?!” Sắc mặt hắn đanh lại, quát lên, “Cô cho tôi là cái gì?” “Em, ý của em là …

Anh không phải rất muốn em sao? Đêm nay em có thể cùng anh.” “Tư Đồ Thuần!” Hắn đột nhiên ngồi thẳng dậy, bởi vì khẽ động vào miệng vết thương, đau đến khuôn mặt trắng bệch.

Hắn dùng tay giữ lấy phía sau lưng, mồ hôi lạnh trên mặt đầm đìa.

“Cô, cô!” Hắn vươn tay trái chỉ vào cô, tức giận đến ngay cả nói vài lần “Cô”, mới có thể tiếp tục: “Nếu tôi muốn tìm một người phụ nữ ngủ cùng, khắp nơi đều có!” “Em biết!” “Cô nghe rõ đây, An Dĩ Phong tôi thật lòng yêu cô! Muốn cùng cô ăn cơm, nói chuyện, cùng nhau sống.

Tôi muốn mỗi lần mở mắt có thể nhìn thấy cô, về nhà có thể nhìn thấy cô, thậm chí mỗi giờ mỗi phút đều có thể nhìn thấy cô vui vẻ cười! Cô có thể không yêu tôi, nhưng cô có vị hôn phu vì sao không nói cho tôi biết? Luôn miệng nói cho tôi rằng chúng ta không phải cùng một thế giới, làm cho tôi trở thành một thằng ngu cố gắng tiến vào thế giới của cô!” Trời ạ, cô đã nói những gì? Cô che miệng mình, trái tim bị những lời của hắn cứa vào đau đớn.

“Em không phải có ý này …” “Vậy cô có ý gì?” Hắn thật sự yêu cô, mà cô, đáp lại hắn cái gì? Một câu: Để cho tôi làm một cảnh sát tốt …

Yêu tôi, xin đừng làm phiền tôi, đâm thẳng vào tìm hắn.

Cô để cho hắn thấy cô cùng với người đàn ông khác một chỗ.

Cô đuổi theo, hắn cũng chờ cô giải thích, nhưng cô lại vô tình nói một câu, xin lỗi! Hắn không oán cô, không mắng cô, chỉ là im lặng rời đi.

Nhưng là, hôm nay, cô lại dường như chưa xảy ra việc gì đến đây yêu cầu làm tình nhân của hắn.

An Dĩ Phong giành cho cô một tình yêu chân thành như thế, cô lại hèn hạ dẫm nát coi không đáng một đồng.

“Xin lỗi, là em sai, anh tha thứ cho em được không?” Hắn hít sâu một hơi nói: “Tôi biết! Ở trong mắt cô, tôi chỉ là một tên côn đồ.

Nếu cô lấy, đương nhiên sẽ chọn người tiền đồ rộng mở tương lai sáng sủa kia.

Tôi chẳng qua cũng chỉ là làm cho cuộc sống bình thản của cô thêm một chút kích thích …

Cô nên sớm một chút nói thật cho tôi, tôi sẽ không tiếp tục làm phiền cô …” “Không phải! Là em thật lòng yêu anh!” Cô không ngừng lắc đầu, cả người đều bị những gì hắn nói làm cho trống rỗng.

Cô yêu hắn, cô cũng muốn mỗi ngày nhìn thấy hắn cười, nghe hắn nói chuyện.

Nhưng cô cũng không có cách nào, nếu để cho ba cô biết cô muốn cưới An Dĩ Phong, ba cô thà đem cô đánh chết cũng không để cho cô làm chuyện ngu xuẩn đáng cười này.

Vì tình yêu này, cô đã một lần nữa lui bước, những gì có thể buông đều đã buông xuống, vì hắn làm tất cả.

Cô không có cách nào, thực sự không có cách.

“Cảnh sát Tư Đồ, An Dĩ Phong tôi chỉ là nhân vật nhỏ bẻ, không gánh được loại yêu này của cô, làm phiền cô ra ngoài!” “An Dĩ Phong……” “Tôi cần dưỡng thương, không muốn có người làm phiền.” Cô đứng lên, trước mắt một mảnh hỗn độn, miễn cưỡng đứng vững, cười nói: “Xin lỗi, là em ích kỉ! Sau này em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh.” Nói xong, cô ôm cảnh phục, một khắc cũng không dừng lại chạy ra khỏi phòng bệnh, trước ánh mắt