
chính là trong lúc ngủ mơ tiểu Iran căn bản là cảm thụ không đến…Tiêu Ý Hàn hôm nay ăn mặc vô cùng có dáng vẻ nữ vương, áo sơmi màu đen, quần ống rộng, chân mang giày cao gót 5 phân, tóc như trước rất chỉnh tề, mang trên mặt thật to kính râm. Cả người thoạt nhìn khí tràng mười phần, nàng đi ở trên đường thật đúng là không dễ bị người nhận ra thân phận.Tiêu Ý Hàn mới đi vào thương xá, từ xa đã nhìn thấy Tô Ninh cùng bạn nàng, rất nhanh hướng nàng đi tới, mà Giang đại bí thư đáng thương của chúng ta, tay cầm theo cái gói to không ngừng nói gì đó. Xem bộ dáng của các nàng rất hiển nhiên là cô bé cự tuyệt ý tốt của nàng, Tiêu Ý Hàn trông thấy người bình thường rất ít lời – Giang Minh Kiệt đang cố gắng khuyên bảo một cô gái hoàn toàn không để ý mặt mũi của mình, khóe miệng không tự giác hướng lên mở ra một cái thú vị mỉm cười. Tuy đây là lần đầu tiên bị người cự tuyệt, nhưng điểm này nàng cũng không thèm để ý, Tiêu Ý Hàn cười cười giẫm giày cao gót hướng phía mấy người đi tới.Tiêu Ý Hàn đón Tô Ninh phương hướng ngăn cản đường đi của các nàng, nàng dừng bước lộ ra thật to kính râm, khoảng cách gần nhìn trước mắt khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, không biết như thế nào tâm tình của nàng đột nhiên trở nên nhẹ nhàng. Cô bé này quả nhiên rất hợp mắt nàng, Tiêu Ý Hàn cảm thấy nàng mỗi một lần gặp Tô Ninh sẽ có thêm một phần ý nghĩ này, bất luận là tướng mạo cô bé hay là tính cách có chút quật cường của cô. CHƯƠNG 9 – LỜI MỜI NGOÀI DỰ ĐỊNH (3)Giang Minh Kiệt trông thấy thị trưởng xuất hiện, hắn biết vậy nên dễ dàng không ít, cô bé này dầu muối không vào a, hắn nói nhiều như vậy một câu đều không đáp lại. Giờ thì tốt lắm, thị trưởng đại nhân tự mình đến, nhiệm vụ của hắn cũng đã xong. Giang Minh Kiệt hướng về phía thị trưởng nhẹ gật đầu, cầm gói đồ to đưa cho thị trưởng, cũng rất là cung kính đứng qua một bên.Tô Ninh trông thấy người phụ nữ trước mặt, cô sửng sốt một chút, đối mặt người như vậy ngay từ đầu cô thật đúng là không nhận ra. Khi cô nhìn thấy hành động của Giang Minh Kiệt, cô hoàn toàn biết rằng, mỹ nữ khí khái trước mắt này đúng là thị trưởng đại nhân. Kịp phản ứng, Tô Ninh lập tức tan mất giận dữ trên mặt, bất kể như thế nào đối phương là thị trưởng cao quý, đây chính là chức quan lớn nhất thành phố Giang Vịnh, cô – một thường dân nho nhỏ thật sự đắc tội không nổi .“Tiêu…” Tô Ninh “Thị trưởng” Hai chữ còn không có nói ra, liền bị cắt đứt.
“Chào em Tô Ninh, chúng ta lại gặp mặt.” Tiêu Ý Hàn thấy vẻ mặt Tô Ninh, biết là cô muốn hô thị trưởng, liền rất thức thời duỗi ra tay phải của mình cũng lên tiếng cắt đứt lời Tô Ninh.“A..Chào chị.” Tô Ninh có chút đầu óc không thông, cô không biết thị trưởng đây là làm cái gì? Đêm đó trong gian phòng cũng không có thấy nàng muốn cùng chính mình nắm tay a, Tô Ninh có chút vươn tay bắt tay thị trưởng, hơi lạnh xúc cảm làm cho cô có chút khẩn trương, cũng chính vì thân phận của đối phương.Tiêu Ý Hàn tuy mang theo kính râm nhưng từ lúc nàng xuất hiện trên mặt rõ ràng vẫn là tươi cười, nàng nới lỏng tay Tô Ninh, nhìn nhìn hai cô bé bên người Tô Ninh, rồi nói ra:”Bằng hữu của em? Nếu như không có chuyện gì, tôi mời các em đi quán cà phê ngồi một chút a!”
Nghe thấy Tiêu Ý Hàn đề nghị, Tô Ninh lúc này xem như hoàn toàn ngây ngẩn cả người, rốt cuộc là tình huống gì? Thị trưởng mời cô cùng bạn học cùng uống cà phê? Tô Ninh nhìn sang hai cô bạn, Tôn Hồng Na cũng đang dùng ánh mắt cực kỳ thắc mắc nhìn xem cô, mà một bên Dịch Dương, từ lúc thị trưởng xuất hiện, một khắc liền một mực ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm thị trưởng. Tô Ninh hung hăng trừng Dịch Dương, cô biết rõ Dịch Dương là ưa thích phụ nữ, hơn nữa đối thị trưởng như vậy nữ vương khí chất mười phần mỹ nữ không có nửa điểm sức miễn dịch, nhưng nàng cũng không cần như vậy rõ ràng a, vẻ mặt bỉ ổi thiếu điều muốn chảy ra nước miếng. Tô Ninh trong nội tâm không vừa bụng, nghĩ nếu để cho Dịch Dương biết rõ mỹ nữ trước mắt nàng là Giang Vịnh thị trưởng, nàng kia cái cằm mà không kinh hãi rớt xuống mới là chuyện lạ.Bên kia Giang Minh Kiệt ngược lại có vẻ rất lãnh nhạt, không hổ là người trải qua sóng to gió lớn. Hắn thấy đối diện ba cái tiểu cô nương đều các loại biểu lộ không có trả lời thị trưởng vấn đề, liền đối với Tiêu Ý Hàn cẩn thận hỏi:”Lãnh đạo, có muốn hay không ta đi đặt chỗ trước ?”“Ngươi trước trở về đi, có chuyện ta lại gọi ngươi.” Tiêu Ý Hàn không quay đầu lại mà khoát tay, nàng một mực nhìn Tô Ninh chờ quyết định của cô.Giang Minh Kiệt biết mình nên ly khai, hắn đáp lời thị trưởng, hướng Tô Ninh ba người cười cười liền xoay người rời đi.Tô Ninh trông thấy người đàn ông kia đi, mà thị trưởng lại như cũ đứng đối diện nhìn cô, cô chỉ biết vô luận như thế nào cái này cà phê là nhất định phải đi uống, tuy cho tới bây giờ cô chưa từng sợ qua người phụ nữ trước mắt, nhưng nàng thân là Giang Vịnh thị trưởng, cô đương nhiên là nhất định phải nghe , mà thị trưởng đại nhân mời cô cũng là tuyệt đối không dám từ chối…. CHƯƠNG 10 – CHẬM RÃI TỚI GẦN EMNghe thấy người nữ trước mặt nói, Tôn Hồng Na cầm tay Tô Ninh, động tác này rất tự nh