
g chuyên chú mà ăn.Trong phòng, bàn ăn là hình chữ nhật , cái bàn rất lớn. Tiêu Ý Hàn ngồi ở vị trí chủ tọa, Tô Ninh ngồi ở tay trái bên cạnh, ngồi ở đây chỉ cần Tô Ninh ngẩng đầu liền có thể trông thấy một nữ nhân đầy ưu nhã.Thẳng đến kết thúc bữa ăn chính, Tiêu Ý Hàn kêu món điểm tâm ngọt, hai người mới bắt đầu nói chuyện với nhau, mới đầu đều là Tiêu Ý Hàn hỏi Tô Ninh đáp, về sau Tô Ninh chậm rãi cũng bắt đầu chủ động cùng thị trưởng hàn huyên.“Em học hành chính quản lý, tốt nghiệp không ai quen công tác khó tìm a?” Tiêu Ý Hàn uống một hớp nhỏ rượu đỏ nhìn Tô Ninh hỏi.“Uhm, xã hội chúng ta bây giờ, dân thường muốn tìm công việc có đãi ngộ tốt xác thực không dễ dàng, bất quá không quan hệ, lúc trước báo ngành học thời điểm chính là cảm thấy học cái này có thể học thêm nhiều một ít, tốt nghiệp xong trước tìm không sai biệt lắm công ty theo vị trí dưới chót làm nâng lên từ từ, chậm rãi cũng tốt.” Tô Ninh chăm chú hồi đáp.“Ừ, rất tốt, làm cái gì đều là nên từng bước một chậm rãi bắt đầu , ý nghĩ của em rất chính xác.” Tiêu Ý Hàn hơi cười, đối với Tô Ninh đáp án khẳng định.“Tiêu thị trưởng, hôm nay trong thang máy chính là con trai của ngài sao?” Tô Ninh nhịn không được hiếu kỳ hỏi.Nghe thấy Tô Ninh câu hỏi, Tiêu Ý Hàn nhướng mi cười nói ra:”Bị em nhìn thấy a?” Nói dứt lời nàng cầm lấy bên tay trái ví tiền mở ra đưa tới trước mặt Tô Ninh.“Ừ, con tôi tên Lục Thần nhũ danh Iran, năm nay 6 tuổi .”“Oa, đứa nhỏ rất đẹp trai nha.” Tô Ninh trông thấy đứa nhỏ trên tấm ảnh, nhịn không được kêu lên.Trên tấm ảnh, thằng bé đội mũ lưỡi trai lệch, mặc một bộ áo trắng, quần dài cao bồi màu đen, dưới chân một đôi giầy cứng màu trắng. tư thế nửa ngồi nghiêng, hai tay đặt ở trên đùi nghiêng đầu hướng về phía màn ảnh mím môi cười vô cùng sáng lạng. CHƯƠNG 10 – CHẬM RÃI TỚI GẦN EM (3)Tô Ninh nhìn tấm hình, không khỏi trong lòng cảm thán, cảm khái đứa nhỏ như vậy sau lưng đã có được gia đình cường thế như vậy…Tiêu Ý Hàn thấy biểu lộ của Tô Ninh , nàng cũng đi theo vui vẻ cười rộ lên.“Tiêu thị trưởng, con trai của ngài thật sự rất đẹp trai, quá làm người khác yêu mến .” Tô Ninh chằm chằm vào ảnh chụp nhìn một hồi liền đem ví tiền đưa trả lại cho Tiêu Ý Hàn, cô nhịn không được hướng về phía Tiêu Ý Hàn vẻ mặt háo sắc nói.Tiêu Ý Hàn cất kỹ ví tiền nhìn Tô Ninh khuôn mặt tươi cười, đột nhiên một dòng ấm áp liền tràn vào nội tâm. Nàng là càng ngày càng thích xem cô bé này nở nụ cười, bưng một ly rượu đỏ yêu thích trò chuyện với cô bé này, với nàng mà nói thật sự xem như hưởng thụ lớn lao.“Đừng gọi Tiêu thị trưởng , cũng đừng ngài ngài , nghe không thoải mái.” Tiêu Ý Hàn có chút mệnh lệnh nói ra.“A, chính là, ta đây như thế nào xưng hô ngài a?” Tô Ninh chăm chú nghĩ nghĩ tiếp theo lại nói nhỏ:”Ngài là chúng ta thị trưởng a, ta nằm mơ đều không nghĩ đến có thể cùng ngài ngồi cùng một chỗ ăn cơm nói chuyện phiếm, không cho ta gọi là ngài thị trưởng, ta biết như thế nào xưng hô đây?” Vừa nói Tô Ninh còn vểnh lên một chút miệng.“Em năm nay 21, tôi hiện 34, aizzz! Tôi so với em lớn hơn một vòng con giáp còn muốn hơn một tuổi.” Đối mặt Tô Ninh, Tiêu Ý Hàn thật thà tháo xuống tất cả phòng bị, lúc này nàng cũng nhịn không được nữa ai thán kêu lên.“Ngươi không phải là muốn để cho ta bảo ngươi là dì chứ?” Tô Ninh có chút kinh ngạc nhìn Tiêu Ý Hàn dùng rất là hoài nghi giọng điệu hỏi.Tiêu Ý Hàn cầm chén rượu tay dừng lại,”dì?” Nàng thật đúng là không có nghĩ qua như vậy.“Ta không gọi, ngài còn trẻ như vậy, chúng ta đi cùng một chỗ người khác nhất định cảm thấy ngài là chị của ta, bằng không, ta gọi là chị a?” Tô Ninh nói xong ngay sau đó đã kêu:” chị Tiêu ” Gọi xong cô lại cảm thấy không ổn, lập tức nói ra:”Chính là, không dễ nghe a…”Tiêu Ý Hàn nhìn Tô Ninh như vậy đáng yêu, thật sự không yêu mến không được, nàng cũng mặc kệ có dễ nghe hay không, chỉ cần không gọi là dì, tên gì cũng được.“Vậy em chậm rãi nghĩ một cái tên dễ nghe a, tóm lại đừng kêu thị trưởng, đừng nói ngài, lại càng không cho phép gọi dì.”Nói xong lời này Tiêu Ý Hàn đưa ly rượu nhẹ nhàng đụng ly nước trái cây trong tay Tô Ninh , một hơi uống hết ly rượu.Tiêu Ý Hàn đặt ly rượu xuống, nàng đưa tay lấy túi đồ bày trên mặt ghế đưa tới Tô Ninh trước mặt.Tô Ninh nhìn túi đồ trước mắt phục hồi lại tinh thần, cô đương nhiên biết rõ trong này đựng điện thoại, xem ra không giống như cô nghĩ, thị trưởng sẽ không quên, cô là nghĩ đến gần hơn quan hệ của hai nàng…“Cầm đi, coi như một đêm kia em theo giúp tôi thù lao.”“Khách sạn đã trả tiền tăng ca, em không thể tùy tiện thu đồ người khác.”“Tô Ninh, tôi muốn tặng người ta đồ còn chưa từng có người cự tuyệt qua.” Tiêu Ý Hàn đột nhiên nghiêm túc lên, nàng lại khôi phục đến bộ dáng lạnh lùng thường ngày.“Nhưng em cũng vậy từ đó đến giờ không có tùy tiện thu nhận đồ người khác.”Tô Ninh thấy thị trưởng sa sầm nét mặt, cô hơi có vẻ vô lực nhỏ giọng nói.“Em, cô bé này như thế nào như vậy? Cho em cầm, cứ cầm đi.” Nói xong Tiêu Ý Hàn lấy túi đồ nhét vào trong ngực Tô Ninh, liền đứng dậy lấy theo túi của mình.Tô Ninh nhìn túi đồ trong ngực một hồi không