80s toys - Atari. I still have
Nước Mắt Bồ Công Anh

Nước Mắt Bồ Công Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323745

Bình chọn: 10.00/10/374 lượt.

hẳng thể nào dứt ra?”

Thực ra, Đan chẳng bao giờ lạm dụng thuốc lá. Cô chỉ cần đến nó khi thật sự bế tắc mà thôi. Không những vậy, cô phải có trách nhiệm trong việc bảo vệ hình ảnh cho chính mình, một hoa hậu, người đại diện cho nét đẹp Việt Nam.

….

Cách đó không xa, cũng trên một ban công rộng lớn, một đôi mắt hướng về phía xa xăm với những tia nhìn dữ tợn và tàn nhẫn…

_ Cuộc chơi chính thức bắt đầu! – Giọng nói đầy hứng thú xen lẫn với sự cay nghiệt và căm hận.

“ Bằng…”

Một động tác bắn giả hoàn hảo, trêu ngươi. Khẽ đưa hai ngón tay trong vai trò chiếc súng giả lại gần miệng, người ấy khẽ thổi nhẹ, vẻ mặt đầy thách thức …

_ Xuất phát thôi nào! Hai con đường khác nhau, để xem ai sẽ là người đến cái đích cuối cùng! Tất cả sẽ phải trả giá… Nợ máu phải trả bằng máu….

To be continue…. Chương NGOẠI TRUYỆN Rating: 17+ ( Cái này mình ko cố ý!!!!)

Một hôm không lâu sau ngày cưới….

Huy đang ngồi trên giường xem tài liệu…

Đan ngồi trước giá vẽ, cô muốn vẽ một bức tranh về thành phố khi đêm về nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nên cứ ngồi thẫn thờ…

Chẳng ai nói với nhau câu nào… Huy ngẩng đầu nhìn vợ rồi bỏ tập tài liệu xuống bước lại ôm ngang eo cô, khẽ hôn lên má …

_ Sao thế em? Không thèm nhìn anh đến một cái nữa à?

Đan bật cười…. Cô chun chun mũi trêu Huy

_ Uhm, em nhớ Thụy Sĩ, nhưng… thật ra nhớ Trax nhiều hơn!

_ Hả??? Sao em có thể ngang nhiên nhớ người khác trước mặt chồng em chớ? – Huy cau mày

Đan quay lại, choàng tay qua cổ Huy rồi kiễng chân đặt một nụ hôn nhẹ vào môi anh.

_ Đúng là, cái tật ghen bậy chẳng bao giờ bỏ cả! À, em hỏi anh cái này?

_????

_ Cái lần anh cứu em ở Lausent ấy – Đan khẽ rùng mình, vòng tay Huy siết chặt cô hơn – sao anh liên lạc được với Trax thế?

Huy cười khúc khích, Đan nhướn mày, không hiểu

+ Anh với Trax đều thích tốc độ, nhất là đua xe! – Gì thế? Chẳng ăn nhập gì cả?

_ …….

_ Bar Sky là anh cùng và Trax cùng nhau mở!

_ Cái gì? Vậy…. không lẽ…. anh và Trax…. hai người quen nhau từ trước, vậy sao em chẳng biết gì cả?

_ Thưc ra là Trax không biết chàng trai em tìm kiếm chính là anh, và anh cũng không biết rằng Trax yêu em! Cho tới khi anh tình cờ đọc tờ báo đấy! Mà lúc đó anh muốn phát điên thật đó. Trax thì biết sau đó ít lâu!

_ Và….

_ Cạnh tranh công bằng! Nhưng cuối cùng em vẫn là vợ anh. – Huy mỉm cười mãn nguyện

_ Hai người, sao lại lừa em? – Đan giận dữ, thoát khỏi vòng tay Huy, tiến về phía giường ngủ lấy gối rồi chăn dứ vào người Huy >___

_ Em…

_ Tối nay anh qua phòng đọc sách ngủ đi! Bên đó có sofa đó!

_ Sao thế? Em giận ư?

_ Không thèm

Huy nhìn cô vợ mưa nắng thất thường của mình rồi khẽ lắc đầu

_ Nhưng lạnh lắm!

_ Anh ngủ chứ phải em đâu mà lo!

_ Thật không?

_ Anh định làm gì? – Đan nghi ngờ khi thấy Huy tiến về phía mình

Huy bế bổng cô lên

_ Đi ngủ!

_ Ai nói thế, anh qua phòng đọc sách đi!

_ Ừ, thì phòng đọc sách, lâu lâu đổi khẩu vị cũng được mà

_ Hả???Vậy thì buông em ra! Em….

Đan chưa nói hết câu thì môi đã bị “ đức ông chồng” của minh khóa chặt…

Cô loáng thoáng nghe thấy tiếng mở của rồi đóng của, khóa cửa…. Đến ngạt thở mất thôi!

Đan chưa kịp nói tiếng nào, cũng chưa kịp đẩy anh ta ra thì đã thấy cúc áo mình bị cởi từ bao giờ???

…….

Lại một đêm kiệt sức…..

Sáng hôm sau

_ Anh thật quá đáng! Được rồi! Tối nay anh ngủ ở đây đi, đừng hòng bắt được em!

_ Thế sao? – Huy mỉm cười đầy ẩn ý – Thế anh bị phạt bao lâu ta?

_ Một tuần

_ Vậy thì chúng ta sẽ ở đây dài dài

_ Không có chúng ta đâu mà mơ.

_ Ok! Vậy đi, dù gì anh cũng là boss của em! Để rồi xem.

“ Trời ơi! Sao tôi lại chấp nhận một ông chồng như thế nay? Đến chết mất thôi!” Chương 46 : ANH XIN LỖI! “Anh làm tất cả chỉ với một mong muốn duy nhất: Em được bình yên. Vì thế hãy hiểu cho anh, được không em?”

Guồng quay công việc trở nên bận rộn hơn bao giờ hết. Tất cả đang bước vào cuộc đua nước rút cho tuần lễ thời trang áo cưới sắp tới…

Chỉ còn một tuần nữa là đến lễ hội thời trang lớn nhất trong năm. Mọi thứ cơ bản đều đã hoàn thành. Cứ ngỡ rằng sẽ suôn sẻ nhưng mấy ai đoán được chữ ngờ….

_ Trưởng phòng! Không xong rồi… – Sophia vội vã chạy đến, nét mặt hoảng hốt

_ Có chuyện gì sao? – Đan vội đứng dậy

_ Mẫu thiết kế của chúng ta bị lộ ra ngoài mất rồi! – Sophia thở dốc

_ Cái gì? – Đan ngẩn người. Không thể nào, chắc chắn có sự nhầm lẫn. Làm sao có chuyện lộ ra ngoài như thế.

_ Em chắc chứ? – Đan hỏi dồn

_ Vâng!

Cả phòng thiết kế nhộn nhạo cả lên, mọi người ai cũng ngơ ngác và khó hiểu như nhau. Cuối cùng vẫn là Đan trấn an mọi người

_ Các bạn bình tĩnh nào! Tới giờ phút này chúng ta chưa xác định được gì. Tôi sẽ tìm hiểu rõ!

Dứt lời cô bước ra khỏi phòng, đi như chạy về phía thang máy…

….

Huy nhíu mày nhìn những tài liệu trên bàn. Cái quái gì đang diễn ra, tại sao lại có thể lộ thiết kế khi show diễn gần kề hơn bao giờ hết. Chắc chắn đã có kẻ chơi xấu.

Tháo kính ra khỏi mắt, Huy day day sóng mũi. Anh thừa nhận anh lo lắng cho Đan nhiều hơn là việc thiết kế bị lộ. Mọi búa rìu dư luận, nghi ngờ sẽ đổ dồn về phía cô. Mọi chuyện sao cứ lựa thời điểm n