XtGem Forum catalog
Phu quân trắng mịn là con sói

Phu quân trắng mịn là con sói

Tác giả: Độ Hàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326950

Bình chọn: 8.00/10/695 lượt.

tốt sẽ thuận buồm xuôi gió, mọi chuyện thuận lợi.

Nhưng mà hắn và Thất huynh đệ, hiển nhiên cũng không dùng ba chữ vận khí tốt mà khái quát, có vẻ đơn giản quá.

Nam nhân của nàng, giống như nàng ở chỗ sâu của biển cả băng sơn, che giấu sâu đậm.

Ngoài mặt một vẻ bình tĩnh không lộ sắc, dưới nước che giấu là sông băng khổng lồ vạn năm không đổi, không tự đụng vào thì vĩnh viễn không thể hiểu.

Đầu tiên nàng sợ nhưng ngay sau đó có may mắn khó nói.

Người nam nhân này là trượng phu của nàng, hơn nữa còn yêu nàng.

Bọn họ cả đời cũng sẽ không là kẻ địch, vĩnh viễn đứng chung chiến tuyến, toàn lực đối ngoại.

Nàng đồng tình với hắn.

Một kín kẽ tự giữ, có thể kiên nhẫn dùng 12 năm, thậm chí bố trí lâu dài một nam nhân vụn vặt, khi hắn nghiêm túc muốn làm gì đó thì chẳng lẽ không đạt được mục tiêu sao?

”Nương tử, tay của nàng toát mồ hôi, có phải lại muốn rồi hay không?” Một câu nghi vấn hèn hạ ti tiện, đem suy nghĩ của nàng trờ về hiện thực.

Trong nháy mắt, sương mù trước mắt nàng chặn lại tầm nhìn, khiến tất cả trở nên mông lung.

Q.2 – Chương 230: Mỹ Kiều Nương Tử Không Mảnh Vải Che Thân (10)

Cái này chờ có cơ hội liền lại gần lúc bận việc, bất cứ nơi nào bất cứ nơi đâu cũng tìm kiếm cơ hội đè nàng, một tháng ba mươi ngày ít nhất động dục bốn mươi lần, thật sự nàng nghĩ trong cái thế gian cường đại đó còn có người tồn tại được sao?

Có phải nàng nghĩ nhiều quá hay không.

Cặp mắt sáng của hắn,giờ phút này mị hoặc, lông mi vểnh lên không ngăn được ánh mắt bén nhọn, mấy đám lửa quen thuộc, đốt sáng cả khuôn mặt hắn.

Ảo giác. Nàng mới nghĩ đến ảo tưởng không thực tế.

Một mặt của cái ác liệt kia, so với nam nhân bình thường thì nghiêm trọng như vậy, hơn nữa da mặt dày hơn thành tường, cường nỏ đâm cũng không ra.

Nàng coi hắn như một dạng thiên thần đáng sợ.

Nếu như hắn biết được tâm tình sùng bái của nàng biến thành nhược điểm, trên mông đít có cái đuôi nhỏ, về sau có thể sống yên sao?

Nam nhân của mình, chung giường chung gối hàng đêm, cái mặt ác liệt kia của hắn, trên đời này không ai rõ bằng nàng.

Nàng hít thở sâu mấy hơi, ép mình tỉnh táo lại, đang định đem tay hắn ra, đuôi ánh mắt lại liếc thấy Tiểu Bắc thở hổn hển ôm một cái rương nữa chen vào cửa.

Trong phòng đồ quá nhiều, thật sự không còn chỗ để, vì vậy không thể làm gì khác là xen kẽ khe hở, né tránh vật dưới chân, tìm tới tìm lui, nhìn trúng một khối đất trống.

Hai vị chủ tử bên kia, muốn không chú ý tới cũng khó.

Có lẽ cái con được điêu khắc trên tủ kia làm cho người ta sáng mắt, nàng hăng hái nổi lên, ”Tiểu Bắc mở rương ra, xem một chút.”

Thị vệ đáp một tiếng, cẩn thận mở nắp…. Nắp hòm chặn lại cả thân hình của Tiểu Bắc, nửa điểm hắn cũng không thấy được.

Nàng cười tủm nhìn sang, chỉ liếc mắt một cái, con ngươi chợt phóng đại.

Q.2 – Chương 231: Đào Nhi Đã Lột Da Trắng Nõn Nà (1)

Đế Tuấn nhìn thấy sắc mặt nương tử thay đổi, mới nhìn theo ánh mắt của nàng…

Âm thanh nhất thời rống giận :”Tiêu Duy Bạch, lăn ra đây cho gia.”

Nàng tức giận nở nụ cười trắng bệch, rõ ràng nàng không muốn xem, nhưng một đôi mắt lại khóa tại cái rương trong cùng, nếu như ánh mắt có thể giết người, trên người nàng sẽ bắn ra băng kiếm lạnh lẽo không gì ngăn nổi, khiến quà tặng bên trong cái rương kia bị đâm thành cái sàng.

Rương khắc hoa Phượng Hồng Mộc đỏ thẫm, một cái chăn mỏng bằng sa tanh đen nháy ở dưới đáy, bên trên có một cô gái dung mạo tuyệt sắc, hô hấp nhẹ nhàng, giống như ngủ say.

Tuyệt nhất chính là, toàn thân nàng không mảnh vài, hai bầu ngực mềm mại, kiêu ngạo dán sát vào nhau, da dẻ trắng nón như đào bị lột da, cho dù ai nhìn thấy đều muốn nuốt nước miếng, vòng eo mảnh khảnh, đầy một nắm tay, cái mông tròn trĩnh, đường cong lả lướt, chỗ sâu thần bí bị kẹp gắt gao ở trung ương giữa hai đôi chân ngọc thon dài, bởi vì nhìn không rõ, ngược lại càng thêm viễn vông mê người.

Đế Tuấn chỉ nhìn một cái liền nổi đóa, không đợi nàng phát giận, âm thanh của hắn còn cao hơn của nàng.

”Tiêu Duy Bạch, gia muốn thiến ngươi đưa vào cung làm thái giám.” Hắn muốn chạy, một cái tay nhỏ lộ ra đúng lúc túm lấy áo hắn.

Không giải thích được sự kích động, làm cho người ta hết sức chú ý.

Thật sự là quá cố ý rồi, nàng muốn không để ý cũng khó khăn.

Nàng đem cánh môi hình thoi mê người đùa cợt, đường cong không tốt làm người ta sinh ra cảnh giác, ”Phu quân! Tiêu Trúc! !”

”Nương tử, chuyện này không liên quan đến ta, mấy cái người Tiêu gia đã uống nhâm thuốc, mới đưa cái đồ chơi như vậy, nàng chờ một chút, ta đi bắt bọn họ đến giải thích.” Hỏng bét, sắc mặt của nàng thật sự không tốt…

Q.2 – Chương 232: Đào Nhi Đã Lột Da Trắng Nõn Nà (2)

Trung ương lông mày nổi lên phong bao, nhìn dáng dấp, chưa tin tưởng lời hắn nói.

Hắn cương cứng một chút suy nghĩ đối sách, chợt hiện ra bộ dáng ngây ngô ngu xuẩn giả bộ cười, ”Vi phu là hạng người gì chẳng lẽ nàng không biết sao? Nương tử nghĩ ta ham mê nữ sắc sao?”

”Phu quan có ý tứ là không gần nữ sắc?” Nàng chăm chú lạnh lùng nhìn hắn thật lâu, sau đó ánh mắt trong trẻo không chút hoang mang nhìn tới nút áo bị