XtGem Forum catalog
Ranh Giới

Ranh Giới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323281

Bình chọn: 9.5.00/10/328 lượt.

hối hận với phút lơ đãng vừa rồi , bỗng nhiên tôi buột miệng :

_Tại Ngọc xinh quá …!

Câu buột miệng của tôi khiến mặt nàng đỏ như gấc và …mặt tôi cũng đỏ ko kém , đó là lần đầu tiên tôi biết khen một người con gái , và cũng có thể nói là một câu tán tỉnh trực tiếp đầu tiên của tôi giành cho nàng , dù chỉ là buột miệng . Không gian im lặng lại một lần nữa bao trùm ,cả 2 chúng tôi đều tránh những ánh mắt nhìn vào nhau , nàng cúi gằm xuống , cầm bút nguệch ngoạc những dòng vô nghĩa , tôi cũng quay mặt đi , ngoáy bút liên tục … bầu không khí trôi qua thật nặng nề . Là người gây ra nên tôi phải mở lời xoá tan bầu không khí yên lặng này :

_Thôi chết , Ngọc viết cái gì vào mục đố vui vậy ?

Nàng sực tỉnh , và tái mặt :

_Thôi chết tớ xin lỗi ..không hiểu sao ..tớ !

Tôi nhanh nhảu :

_Không sao đâu , chỗ này hoạ tiết ko phức tạp , tớ vẽ lại nhanh thôi mà ! Ko vấn đề gì đâu !

Nàng quay sang nhìn tôi mỉm cười , tôi cũng nhìn nàng cười , nhưng anh mắt của chúng tôi khi ấy đã khác hẳn , tôi nhìn thấy một điều gì đó trìu mến trong ánh mắt nàng nhìn tôi ..và tôi tin là tôi đang đi đúng hướng !

Cuối giờ chiều hôm ấy chúng tôi đã hoàn thành tương đối , chắc chỉ còn một buổi nữa là xong .Tôi ra về , nàng tiễn tôi ra cổng … và tôi đã bắt đầu thấy sự lưu luyến trong ánh mắt của nàng … Tôi cứ đứng tần ngần nhìn nàng và nàng cũng vậy . Bỗng có tiếng ho húng hắng của bà nội trong nhà xóa tan những cảm xúc đang nhen nhúm trong lòng 2 chúng tôi , nàng giật mình ,rồi cúi xuống vân vê vạt áo , ngượng ngùng nói :

_Hiếu về đi kẻo muộn !

Tôi gật đầu :

_Ngọc vào nhà đi …à , mai tớ thấy bảo có gió mùa đông bắc thổi về đấy , mai Ngọc đi học nhớ mặc áo ấm vào kẻo lạnh nhé !

Nàng ngước lên nhìn tôi :

_Ngọc biết rồi

Tôi đạp xe phóng đi , rất hài lòng với câu nói thể hiện sự quan tâm của mình với nàng , đi một quãng xa tôi lén quay đầu nhìn lại , thấy bóng nàng vẫn đứng tần ngần nhìn theo dưới gốc bàng đã trụi gần hết lá … một cơn gió lạnh thổi thốc qua …lá bay xào xạc …nhưng tôi thấy lòng vẫn ấm áp vô cùng ..Trong đầu tôi bắt đầu tự tin hơn và có thêm niềm tin vào chiều mai ..Tôi mỉm cười mãn nguyện …

d♥•’¯) ♥♥hg♥♥ (¯’•♥c

Hôm sau trời trở lạnh thật , nhưng tôi cũng chẳng mấy quan tâm nhiều đến chuyện thời tiết lắm , trong đầu tôi lúc này chỉ có nàng mà thôi . Tôi nhanh chân đạp xe đến trường , sao hôm nay trường tôi lại xa thế , tôi chỉ mong mau chóng đến thật nhanh , để được nhìn thấy nụ cười đáng yêu của nàng , đôi mắt trìu mến đầy lưu luyến ấy khiến cho cả đêm qua tôi không thể chợp mắt , chỉ mong trời mau sáng …

Giữa chúng tôi đang tồn tại một cái gì đó thật khó tả , tôi mong chờ gặp nàng là thế , nhưng khi gặp tôi lại thấy một điều rất lạ , chúng tôi đã không được tự nhiên như ngày xưa nữa , chúng tôi chào nhau và cười một cách gượng gạo như để khoả lấp cảm xúc và nỗi ngượng ngùng đang trào dâng , tôi vui vẻ cười đùa với lũ con trai , nàng cũng xúm lại nói chuyện với tụi con gái , nhưng thi thoảng nàng lại quay sang nhìn lén tôi , và tôi cũng vậy , có lúc chúng tôi lại chạm mắt nhau để rồi bối rối , rồi chạy trốn những cái nhìn của nhau . Nhưng tôi biết là tôi luôn quan tâm đến nàng và nàng cũng thế . Có lẽ đó là lần thứ 2 chúng tôi ít nói với nhau đến vậy , có chăng chỉ là những ánh mắt nhìn lén vội vã ….Nhưng khác với lần trước là cảm giác xa lánh , còn lần này , giữa 2 chúng tôi đang tồn tại một cảm xúc gì đấy rất mơ hồ không thể cắt nghĩa được .

Đầu giờ chiều tôi lại đến nhà nàng .Thời tiết kể cũng lạ , sáng thì lạnh là vậy thế mà trưa lại đổ nắng , tôi cũng thầm cám ơn trời vì điều đó , ít ra tôi cũng ko mong muốn ngồi bên nàng với chiếc áo rét to sụ ….

Nàng ra mở cửa cho tôi , ánh mắt ánh nên niềm vui khi nhìn thấy tôi , nhưng lại quay đi vội vã , tôi nhìn lên cây bàng đã trụi gần hết lá . Lòng khẽ dấy lên một cảm xúc bồi hồi , hôm nay có lẽ là buổi cuối cùng tôi đến đây chăng ..tờ báo chỉ hôm nay thôi là sẽ hoàn thiện …khẽ thở dài tôi đi vào …

Chúng tôi lẳng lặng tiếp tục công việc của mình , ko trao đổi sôi nổi như mọi hôm , và tôi để ý thấy nàng ngồi hơi giữ khoảng cách với tôi . Tôi thất vọng và bắt đầu lo lắng … Không lẽ linh cảm của tôi là sai sao ..? Không thể nào như vậy được , tôi tự trấn tĩnh , và tôi bắt đầu trao đổi với nàng về tờ báo sắp hoàn thiện xem cần sửa những gì , chúng tôi lại bắt đầu nói chuyện và bình luận , đánh giá , dần dần tôi cảm thấy bức tường vô hình giữa tôi và nàng đã được dỡ bỏ , tôi nhích lại gần nàng hơn , cũng ko thấy nàng phản ứng gì cả . Chúng tôi lại gần gũi và hồn nhiên như buổi đầu tiên tôi đến đây vậy , xen lẫn những bình luận sôi nổi là những câu chuyện pha trò hài hước của tôi , và nụ cười khúc khích trong trẻo của nàng …

_Cạch !! -Đang lúc vui vẻ thì nàng làm rơi cái bút , chẳng ai bảo ai , cả tôi và nàng cùng cúi xuống nhặt , đầu chúng tôi lại cụng nhẹ vào nhau , tôi và nàng cùng cầm cái bút lên , tay 2 đứa vẫn nắm chạt cái bút , tôi sửng sốt nhìn nàng và bắt gặp anh mắt của nàng cũng sửng sốt không kém . 2 chúng tôi nhìn nhau và thời gian như ngưng đọng lại …Bỗng