XtGem Forum catalog
Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324352

Bình chọn: 8.00/10/435 lượt.

đụng một cọng tóc gáy của cô ta.

– Đi đi đi, đừng ở chỗ này mù quáng quấy rối, quấy nhiễu đến Dean, cẩn thận tôi đưa cô đi tây thiên! – Người đàn ông chuyển động dưới cổ, trong giọng nói mang theo một chút khí phách và âm trầm, đây chính là tấm gương của hỗn hắc đạo.

Quan Hi nhìn lại Diệc Tâm Đồng ở chỗ đứng, cô thật sự đã tính sai! Một mình cô hoàn toàn không có cách nào giải quyết mười người nhân, mà ở cửa còn hai người đàn ông đứng đấy, thế này bảo Đồng Đồng làm sao đi vào!

Cô đang gấp rút nghĩ biện pháp giải quyết, đột nhiên điện thoại người đàn ông đứng trước mặt cô vang lên. Người đàn ông liếc nhìn hiển thị gọi tới, giọng nói thấp bé nói:

– Dean có mệnh lệnh gì?

Mắt Quan Hi liếc điện thoại trên tay người đàn ông, nghĩ thầm: “Hiện tại có phải anh ta đang nói chuyện với ‘Mạc thiếu gia’”. Cô thừa dịp người đàn ông không chú ý giành lấy điện thoại trên tay người đàn ông, quát lên với người ở bên kia điện thoại:

– Mạc thiếu gia, anh mau ra đây, Đồng Đồng tới gặp anh!

– Cô gái đáng chết, cô lại có thể cướp điện thoại của tôi! – Người thuộc hạ nhắm vào mặt cho cô một cái tát, Quan Hi bị một tát hoa mắt, sau đó thân mình khẽ nghiêng ngã vào vách tường.

Diệc Tâm Đồng trốn ở xa thấy một màn như vậy, bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch, cũng không băn khoăn được nhiều nữa, cô vội chạy thật nhanh tới, quỳ gối trước mặt Quan Hi, khóc nói:

– Hi, cậu sao không? Thật xin lỗi. . . . . .

Quan Hi lau khóe miệng một cái, phun một miệng máu vào người thuộc hạ, mắng:

– Cái tên đàn ông cặn bã này, không có phẩm chất, ngay cả phụ nữ cũng đánh. Thứ hèn nhát anh, mẹ anh biết anh đánh phụ nữ, nhất định hận mình không thể bóp chết anh!

Thuộc hạ làm bộ muốn giải quyết xong họ, chẳng qua còn chưa kịp ra tay, cửa phòng bao đột nhiên mở ra, người đàn ông mặt mang mặt nạ nửa bên xuất hiện ở trước mặt mọi người, tất cả người áo đen đều nhìn khuôn mặt tràn đầy sức quyến rũ của anh kêu lên:

– Dean!

Ánh mắt sắc bén như chim ưng của người đàn ông bắn về phía bọn họ, lại nhìn hai cô gái vì họ vây ở giữa, ánh mắt ngừng ở trên mặt của cô, khóe miệng nâng lên một nụ cười khêu gợi:

– Đây là xảy ra chuyện gì?

– Hai cô gái điên! – Người thuộc hạ vội trả lời.

Toàn thân Diệc Tâm Đồng mềm nhũn, không biết hơi sức ở đâu ra đẩy người áo đen ra đi tới trước mặt của anh ta, hai chân mềm nhũn, ngồi xổm trước mặt của anh ta, đôi mắt đẫm lệ nhìn anh ta khóc nói:

– Mạc thiếu gia! Mạc thiếu gia anh thật sự không có chết! – Tay của cô duỗi ra phía trước một cái, bắt lấy quần tây của anh ta, dịch nữa người dưới tới, ôm chặt bắp đùi của anh ta, mọi người hít vào một ngụm khí lạnh. (thật là mất mặt!!)

Thuộc hạ đứng đầu sờ tới súng bên hông, đang muốn rút ra, lại bị một ánh mắt của người đàn ông ngăn lại.

Dean cúi cơ thể xuống cao lớn tiến tới trước mặt cô, nâng cằm của cô lên, con mắt đen như mực lướt qua mặt cô, trên ngón tay dính nước mắt của cô, khóe miệng của anh chứa đựng nụ cười làm cho người ta nhìn không thấu. Một giây kế tiếp, cả người cô bị bắp đùi anh gạt ra, nói năng có khí phách với đám người:

– Cần mở phòng cho mọi người chơi phụ nữ thất tốt không?

Sắc mặt mọi người cứng đờ, không hiểu Dean đang có ý đồ gì.

Toàn thân Diệc Tâm Đồng và Quan Hi chấn động, khó có thể tin nhìn người đàn ông mang mặt nạ, Diệc Tâm Đồng hoàn toàn không tin tưởng lỗ tai mình nghe được. Mạc thiếu gia không thể nào nói ra những lời này, Mạc thiếu gia sẽ không đối với cô như vậy. Anh ta hẳn không phải là Mạc thiếu gia, anh ta chỉ có bộ dạng giống như Mạc thiếu gia, hơn nữa hơi thở trên thân người đàn ông này không giống như Mạc thiếu gia một chút nào, anh ta không phải Mạc thiếu gia, anh ta nhất định không phải Mạc thiếu gia.

Khóe miệng người đàn ông mang theo nụ cười đùa giỡn, sau đó xoay người vào trong phòng, cửa cũng không đóng. Diệc Tâm Đồng từ dưới đất bò dậy, bước chân lảo đảo vài bước, Quan Hi vội dìu cô, khuyên nhủ:

– Đồng Đồng, chúng ta đi, người đàn ông đó căn bản là người điên. Sao anh ta có thể là Mạc thiếu gia, Mạc thiếu gia so với anh ta tốt hơn gấp trăm lần, anh ta ngay cả một sợi tóc của Mạc thiếu gia cũng không sánh nổi.

– Dẫn các cô ta vào đi! – Giọng người đàn ông kia đột nhiên vang lên, dọa đến Quan Hi và Diệc Tâm Đồng liếc nhau một cái.

– Đi vào, không nghe thấy lão đại của chúng tôi ra lệnh sao? Lo lắng cái gì? Đi vào! – Một người đàn ông đi lên đẩy các cô vào.

Quan Hi quay đầu lại nhìn chằm chằm người đàn ông đó:

– Tên thô lỗ, không học thức không có tư cách!

Diệc Tâm Đồng tái mặt, cùng Quan Hi vào trong phòng.

Người đàn ông đó đưa lưng về phía họ ngồi ở trên ghế sa lon, cũng không quay đầu lại nói:

– Cởi quần áo!

– Cái gì? – Diệc Tâm Đồng và Quan Hi trăm miệng một lời kêu lên.

Khóe miệng của anh bất chợt gọi lên một nụ cười làm cho người ta phát rét:

– Không cởi quần áo, làm sao tôi biết hai người các cô ai hấp dẫn tôi hơn? Cởi đi, đừng làm mất thời gian!

Nước mắt Diệc Tâm Đồng trong nháy mắt hiện ra ngoài. Cô không tin Mạc thiếu gia sẽ tàn nhẫn như vậy, anh ta nhất định không phải Mạc thiếu gia. Cô xã định rõ trong lò