XtGem Forum catalog
Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325280

Bình chọn: 9.5.00/10/528 lượt.

cuộc ai đã sai khiến Lăng Xảo Xảo hại cô?

– Xảo Xảo, là ai sai khiến cậu làm như vậy?

– Cái này. . . . . . tớ không thể nói ra tên của hắn, tớ sẽ mất mạng , Đồng Đồng, cậu tha cho tớ đi! Tớ thật sự là không dám đắc tội với đối phương. . . . . . – Lăng Xảo Xảo ra sức lắc đầu.

– Thôi! Không sao! – Cô khoát tay áo, dù sao Mạc Duy Dương cũng sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, cô chỉ cần học tập tốt là được rồi.

******

Không biết có phải vì cô bị mất lần đầu tiên, hơn nữa liên tục thực hiện vận động với người đàn ông kia hai ngày hay không, hạ thân của cô có hiện tượng ra máu, mà vừa lúc kinh nguyệt tới, bụng của cô rất đau.

Bởi vì quản gia bị Mạc Duy Dương sa thải rồi, cho nên hiện tại có lái xe mới nhận đưa đón cô đi học. Mà thái độ của lái xe mới đối với cô không tốt như quản gia trước kia được, cô không thể mở miệng nói với anh ta, bảo anh ta đưa cô đến bệnh viện, nên chịu đựng đau đớn quay về biệt thự.

Cho đến khi nữ giúp việc tới gọi cô dùng bữa tối, cô đau đớn lăn lộn trên giường. Nữ giúp việc sợ hết hồn, vội gọi điện thoại cho Mạc Duy Dương, Mạc Duy Dương vội vã kết thúc lịch trình hôm nay chạy về nhà.

Đẩy cửa phòng ngủ của cô ra, liếc mắt lập tức thấy cả người Diệc Tâm Đồng run rẫy trên giường, vội khom người tới trước mặt cô hỏi:

– Xảy ra chuyện gì?

– Bụng của em đau! – Cô đau đến sắc mặt tái nhợt, trán toát ra mồ hôi, hàm răng luôn không ngừng cắn môi dưới, ngón tay đè bụng lại.

Mạc Duy Dương khẽ nguyền rủa một tiếng, ngồi xuống bế lấy cô từ trên giường lên, sau đó sải bước ra khỏi phòng ngủ.

Anh thay cô đăng kí khám khẩn cấp, đợi ở ngoài cửa, chờ kết quả của bác sĩ.

Rèm bị vén lên, Diệc Tâm Đồng đi ra.

– Thế nào? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Diệc Tâm Đồng ngượng ngùng nhìn anh, không biết mở miệng như thế nào.

Nhưng bác sĩ trực tiếp nhắc nhở:

– Chuyện giữa vợ chồng, không nên sinh hoạt quá thường xuyên! Sau này hai người vẫn nên phải chú ý. Tôi kê cho cô ấy đơn thuốc uống là hết chuyện thôi!

Vẻ mặt Mạc Duy Dương lúng túng nói cảm ơn một câu, sau đó dẫn cô đến hiệu thuốc bốc thuốc.

Diệc Tâm Đồng cảm thấy rõ ràng anh đang tự trách.

Anh cầm lấy thuốc, nhìn cô nói:

– Thật xin lỗi, anh nên tiết chế lại mới đúng!

– À. . . . . . không phải lỗi của anh, là kinh nguyệt của em đến!

– Kinh nguyệt tới? – Trên mặt anh không tự chủ có chút đỏ ửng.

– Uh! Chúng ta đi thôi! – Cô sắp mắc cỡ chết rồi.

Anh đuổi theo, nắm lấy tay của cô, kéo cô lên xe của anh.

******

Tối qua Diệc Tâm Đồng uống thuốc, thật sự ngủ mê man không tỉnh, đến khi buổi sáng tỉnh lại, dưới lầu truyền đến tiếng động “cạch cạch”. Cô nghi ngờ nheo mắt, thời điểm này, anh hẳn đã rời giường, có điều dưới lầu đang làm gì, sao lại ầm ĩ vậy?

Cô đứng dậy mở cửa phòng ngủ của mình ra, nhìn xuống dưới lầu.

Lại thấy giữa phòng khách bày một cái vali lớn, còn là vali màu hồng, chẳng lẽ Mạc thiếu gia đi công tác, nhưng cái ý nghĩ này lập tức nhanh chóng bị cô bỏ qua, bởi vì cô nhìn thấy Mộ Dung Tuyết.

Mà Mộ Dung Tuyết cũng nhìn thấy cô, Mộ Dung Tuyết cười với cô nói:

– Ngại quá, quấy rầy đến giấc ngủ của cô, tôi đang bảo người chuyển đồ!

Chuyển đồ? Diệc Tâm Đồng thấy rất nhiều nhân viên khiêng một cái giường lớn đi lên lầu, sau đó mở cửa phòng Mạc Duy Dương ra, mang giường vào.

Cô mau chóng kịp phản ứng, Mộ Dung Tuyết muốn chuyển đến nơi này ở?

Không biết vì sao, nghĩ đến cô ấy muốn chuyển đến đây ở, cô cảm thấy trong lòng rất không thoải mái, giống như món đồ chơi yêu thích của mình bị người khác đoạt đi.

Hai chân Mộ Dung Tuyết bắt chéo ngồi trên ghế sa lon uống trà, sau đó giơ cổ tay lên liếc nhìn đồng hồ nổi tiếng, nhìn về phía nhân viên trên lầu kêu lên:

– Các anh ổn chưa?

– Tiểu thư, đã sắp xếp xong!

– Rất tốt! – Cô đặt cốc trà xuống, nhìn về phía Diệc Tâm Đồng trên lầu hiện ra nụ cười coi như là thân thiện – Tiểu thư Diệc, tôi còn phải đi làm, không quấy rầy cô nữa, bái bai!

Diệc Tâm Đồng sững sờ tại chỗ, đây xem là cái gì?

Mộ Dung Tuyết, ngay cả giường của cô ấy cũng chuyển vào phòng của Mạc Duy Dương, vậy có phải nghĩa là, bọn họ sẽ chung giường chung gối?

Đến khi các nhân viên đi khỏi, Diệc Tâm Đồng không nhịn được ngắm nhìn phòng của Mạc Duy Dương. Giường và bày biện trong phòng đều bị đổi mới lại, xem ra Mộ Dung Tuyết vốn muốn chuyển vào đây rồi!

******

Một người đàn ông mặc âu phục mang kính râm màu đen lấy điện thoại di động ra, nói với người bên đầu kia điện thoại:

– Mạc thiếu gia, thuộc hạ đã tra được chỗ ẩn nấp của Dư Uy mấy ngày nay, hiện tại có chỉ thị gì?

Mạc Duy Dương nâng mày đẹp, môi mỏng nhếch lên:

– Ở đâu?

Một giờ sau khi cuộc điện thoại kết thúc, một chiếc xe McLaren màu đen lái về hướng cửa biển.

Dư Uy đang cùng vài tên thuộc hạ xách theo hộp cơm đi tới bờ biển, mấy tiếng súng đột nhiên vang lên, mười mấy người bén nhạy lui một bước, khẽ ném hộp cơm trên tay, rút súng mang theo trên người từ bên hông ra, sau đó chạy thật nhanh về phía trước, nhưng chạy chưa được mấy bước, đột nhiên ngừng lại, bởi vì trước mặt có vài chục cây súng trường hướng về bọn họ.

Kể cả Dư Uy và thuộc hạ của hắn đều lui