Old school Swatch Watches
Sớm yêu trễ cưới

Sớm yêu trễ cưới

Tác giả: Hạ Mạt Thu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324694

Bình chọn: 7.5.00/10/469 lượt.



Hứa Đình Đình lải nhải kể khổ, cho đến khi điện thoại nóng lên, cô mới nói, “Không nói nữa, nói đến nỗi nước miếng muốn khô luôn.”

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, mình trở về đi shopping với cậu.”

“Cậu không ở Bắc Kinh?”

“Mình ở Thượng Hải.” Cô bổ sung, “Anh tới đây công tác.”

Hứa Đình Đình bật cười, cảm khái nói, “Hai người lãng mạn quá, chạy đến Thượng Hải vận động.” mới cắt đứt điện thoại.

Thích Giai vừa mới buông điện thoại, chợt nghe âm thanh mở cửa, cô sợ tới mức ôm chặt chăn, lên tiếng hỏi, “Ai nha?”

“Là anh!” Lâm Tiêu Mặc bước nhanh đến, buông vali hành lý trong tay, giải thích, “Anh đem hành lý của mình qua đây.”

“Lạc Hú đâu?” Cô hỏi.

“Chắc là trở về phòng rồi.” Anh cố ý dặn nhân viên đi giúp cô lấy đồ đạc, mở cửa đi vào mới phát hiện trên giường trống trơn, hơn nữa rõ ràng đã được người ta thu dọn, ngay cả quần áo bị nôn bẩn cũng được đem đi rồi.

“Đói không? Mau dậy đi ăn cơm.” Anh cúi người xuống, hôn lên trán cô, “Cơm nước xong, chúng ta quay về Hàng Châu.”

“Em cũng phải đi sao?”

“Em không muốn đi?”

Thích Giai suy nghĩ một chút, sau đó lắc lắc đầu, “Vẫn nên để lần sau đi, lần này em quay về trước.”

Lâm Tiêu Mặc nhớ lại lời dặn của mẹ lúc trước, cũng đáp ứng, “Vậy để lần sau.”

Hai người ở nhà hàng tùy tiện ăn vài thứ, Lâm Tiêu Mặc liền tiễn cô đến sân bay. Làm xong thủ tục đăng kí, anh dắt tay cô đi qua trạm kiểm an. Cuối tuần người xếp hàng trong trạm rất đông, Thích Giai nhìn hàng ngũ thật dài, lắc lắc cánh tay anh, “Anh đi trước đi, em tự mình vào.”

“Không việc gì, anh nhìn em đi vào.”

Hàng ngũ thong thả di chuyển, rốt cuộc phía trước cô chỉ còn lại một người. Thích Giai nghiêng đầu cười với anh, “Em đi đây.”

“Tới nơi nhớ gọi điện thoại.” Anh đem vé máy bay đưa cho cô.

“Được.” Cô sảng khoái trả lời, vừa định xoay người, lại bị anh gắt gao chế trụ cổ tay.

“Sao vậy?” Cô ngạc nhiên hỏi.

“Chờ anh về, chúng ta đi đăng kí đi.”

Chương 33

“Chờ anh về, chúng ta đi đăng kí.”

Máy bay tiến về bầu trời quang đãng cao vạn thước, Thích Giai mới tỉnh ngộ, mình vừa rồi hình như được cầu hôn, điều quan trọng nhất chính là, cô không chút do dự nói “Được.”. Cô muốn kết hôn lắm rồi a, cho nên mới có thể ngay cả một chút ngại ngùng làm dáng cũng không có, đáp ứng ngay. Chỉ là, lời cầu hôn này không lãng mạn chút nào, nhưng cuộc sống không phải rất giản dị sao? Hơn nữa, nét mặt khi đạt được của Lâm Tiêu Mặc kia, cô không khỏi ngọt từ đáy lòng.

Máy bay đáp xuống Bắc Kinh, Thích Giai vừa ra khỏi khoang, tin nhắn của Lâm Tiêu Mặc đã tới, “Bà xã, tới nói chưa?”

“Vừa tới. Anh đang ở đâu?”

“Ở nhà ngồi điều hòa, ăn dưa hấu a.”

“Hâm mộ, ghen tị, hận. Bắc Kinh hiện tại bên ngoài nhiệt độ là 37.8”

“Vậy đừng ra ngoài phơi nắng, ở nhà chờ anh về.”

Thích Giai trả lời được rồi cất điện thoại.

Ra khỏi sân bay, Thích Giai lập tức đi thẳng lên xe buýt. Bởi vì bay đi bay về, hơn nữa hai ngày này kịch liệt vận động, hơi điều hòa mát lạnh thổi tới, cô tựa đầu trên kính cửa sổ mê man ngủ. Mãi đến khi hành khách bên cạnh xuống xe không cẩn thận đụng vào cánh tay cô, Thích Giai mới tỉnh lại, mơ mơ màng màng đưa mắt nhìn tên trạm ngoài cửa sổ, may mắn chưa có ngồi quá trạm.

Cô khẽ dụi mắt, từ túi xách lấy điện thoại ra, hiện lên tất cả đều là cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của Lâm Tiêu Mặc. Đến giờ cô mới phát hiện mình lại không cẩn thận nhấn chọn chế độ yên lặng.

Trượt biểu tượng mở khóa, cô nhìn sơ qua nội dung tin nhắn, trả lời, “Vừa rồi ngủ quên.”

Tin nhắn vừa gửi đi, điện thoại của anh liền đến.

“Còn chưa tới nhà sao?” Anh hỏi.

“Em ngồi trên xe buýt, sắp đến rồi.”

Lâm Tiêu Mặc à một tiếng, chần chừ một lát mới mở miệng, “Bảo bối, anh có thể phải về trễ vài ngày.”

“Sao vậy?”

“Sức khỏe ông ngoại không được tốt, mẹ anh muốn anh chăm sóc ông thêm hai ngày.”

“Không sao, nên chăm sóc ông nhiều chút.” Miệng cô mặc dù nói vậy, trong lòng đã có sự bối rối khó hiểu, nhất là khi nghĩ đến thái độ của Lâm mẫu khi biết họ muốn kết hôn, cô liền lo lắng bất an.

“Ừ, bất quá anh sẽ cố gắng về sớm.”

Ngữ điệu anh ôn nhu như sợi lông vũ lướt qua trái tim, một cỗ xúc động trào dâng. Đè xuống, rồi lại bay lên, cứ lặp lại vài lần như thế, rốt cuộc làm cho cô cắn môi, đưa ra quyết định, “Tiêu Mặc, chuyện đăng kí của chúng ta nếu không thì hoãn lại đi?”

“Sao vậy?”

“Anh xem cha mẹ hai bên cũng chưa biết, sau lưng họ đi đăng kí như vậy, có vẻ không tôn trọng. Hơn nữa…” Cô dừng một chút, cố lấy dũng khí mà nói, “Có chút chuyện, em muốn nói rõ với anh.”

“Nói cái gì?” Lâm Tiêu Mặc khẩn trương hỏi.

“Nói trong điện thoại không được rõ ràng lắm, chờ anh về nói sau.” Cô luống cuống nói.

Thái độ cô mập mờ khiến thần kinh Lâm Tiêu Mặc phút chốc căng thẳng, thăm dò, “Em có việc gạt anh?”

“Không có.” Cô ngập ngừng đáp.

“Nhất định phải gặp mặt nói sao?” Anh áp sát từng bước, “Bây giờ anh sẽ về.”

“Không cần.” Thích Giai vội lên tiếng ngăn cản, thuận miệng tìm đại một lý do, nói rõ, “Cũng không có gì, chỉ là tình hình nhà của em, chuyện em nợ anh trước đây muốn nói cho rõ ràng với anh.”

Sợ anh không tin, cô lại bổ sung, “Nếu như kế