
u gì đó?
Vợ chồng vốn không thể tồn tại bí mật và bây giờ trí tò mò trong Gui đang trỗi dậy. Cô không suy nghĩ mà nhẹ nhàng đi về phòng và lấy chìa khóa trong túi áo của Aaron. Cô biết tất cả chìa khóa điều được Aaron cất giữ không chừng có cả chìa khóa căn phòng đó. Hôm nay, cô phải biết rõ căn phòng đó là gì?Nắm chặt sâu chìa khóa trong tay Gui xoay lại toan bước ra khỏi phòng đi đến nơi cô muốn đến thì…
-A!
Gui la lên và giật mình buông rơi xâu chìa khóa xuống đất khi xoay người lại thì Aaron đứng ngay sau lưng của cô.
-Khuya rồi sao em không ngủ?_Aaron nhìn Gui hỏi sao đó liếc nhìn sâu chìa khóa rơi dướt đất và từ từ cuối xuống nhặt nó lên.
-Em…em…
Gui bỗng dưng ấp úng nói không nên lời, rõ ràng chuyện này là do Aaron giấu cô nên cô mới phải lén lút mà lấy chìa khóa để mở căn phòng. Nhưng sao cô lại có cảm giác như mình đang là kẻ làm việc xấu.
-Anh làm em giật mình sao?_Aaron nắm lấy bàn tay của Gui hỏi han với giọng lo lắng bởi vì phụ nữ mang thai không được giật mình_ Em ổn không? Có cảm thấy khó chịu hay là đau ở đâu?_Aaron lo lắng vì Gui cứ lắp bắp
Gui đưa mắt nhìn Aaron khi cậu lại không hỏi cô lấy chìa khóa để làm gì ?Cậu chỉ quan tâm đến cô và đứa bé mà thôi.
-Hay là chúng ta đến bệnh viện kiểm tra?_Aaron lo lắng hơn khi Gui vẫn im lặng không nói gì mà chỉ cuối mặt xuống. Cậu nắm lấy cánh tay của cô …
-Aaron!_Gui rì tay của Aaron lại ngước nhìn cậu _Căn phòng đó…căn phòng anh không cho em vào…nó…có bí mật gì?
Cuối cùng, Gui cũng đã nói ra điều mà mình muốn hỏi. Aaron nghe xong câu hỏi thì chỉ khẽ mỉm cười khi sâu chìa khóa rơi xuống cậu biết rằng Gui đã bắt đầu tò mò về căn phòng đó.
-Em thật sự muốn biết?
-Phải!_Gui khẽ gật đầu chắc chắn.
-Anh sẽ dẫn em đến đó, cho em biết bí mật của anh_Aaron cười dịu dàng khiến cho Gui cảm thấy rất ngạc nhiên về thái độ đó.
Chap 13
Gui ngạc nhiên khi Aaron lại chịu dẫn cô đến căn phòng đó một cách dễ dàng không phải là đó là bí mật mà Aaron luôn muốn giấu cô. Còn thường căn dặn không được vào vậy mà hôm nay lẽ quá dễ dàng. Gui vừa đi vừa suy nghĩ và cứ cảm thấy thật kì lạ..
-Khoan đã!
Gui nắm lấy tay của Aaron lại khi cậu định mở cánh cửa của căn phòng đó ra, lòng cô có chút lo lắng…
-Bên trong không phải là có mìn đó chứ?_Gui tỉnh queo hỏi
Aaron nghe xong thì bật cười _ Làm gì có chứ?Anh tại sao lại phải cài mìn trong đó?
-Muốn tôi nổ chết anh sẽ dễ dàng cưới nhỏ khác_Gui lại bắt đầu cái trò móc họng Aaron.
-Không phải đâu_Aaron cười nhẹ và đánh nhẹ lên trán của Gui _Em yên tâm đi, bên trong không có mìn, cũng không có khói độc và cũng không có phụ nữ trong đó đâu.
Gui vẫn nhìn Aaron với ánh mắt nghi ngờ cho đến khi Aaron mở cánh cửa căn phòng ra, cậu bước vào và đứng nép sang một bên để Gui tự bước vào. Gui bình thản bước vào bên trong cho đến khi đi qua cánh cửa phòng mọi thứ trong phòng đập vào mắt…
– Không phải là…đã..mất sao…
Vẻ mặt của Gui không thể thoát khỏi sự ngạc nhiên, ánh mắt thì đầy bất ngờ xen lẫn cảm động, nước mắt rươm rướm như sắp rơi xuống. Gui đi đến bức tường có những ngôi sao nhỏ được dán trên đó thành hình chữ tên của cô…nó chính là 1000 ngôi sao mà trước đây cô từng xếp tặng cho Aaron. Chúng vẫn còn nguyên, tình yêu năm nào vẫn còn nguyện đó…Aaron đã cất giữ chúng lại thay vì bỏ đi. Cậu còn cẩn thận dán chúng lên tường tạo thành chữ GuiGui thật lớn…bên bức tường bên kia chính là những khung ảnh với những bức ảnh chụp chung của cô và Aaron vào bảy năm trước…
Hết đưa bàn tay run rẩy và ánh mắt tràn đầy xúc động để sờ lên cảm nhận những thứ tưởng chừng như đã mất đi lại hiện hữu ngay trước mắt cô làm Gui không thể không rơi nước mắt…
-Lọ thủy tinh bể rồi…cũng như tình yêu em giành cho anh năm đó…nó đã tan vỡ ra thành mảnh vụng. Anh đã dùng đủ mọi cách để dán lại nhưng không được…chỉ còn cách dán những ngôi sao đó lên trên đây…bởi vì cái tên của em sẽ mãi khắc sâu vào trái tim của anh…
-Khi xếp những ngôi sao này, mỗi ngôi sao là một lời cầu nguyện của em…em mong chúng ta có thể thiên trường địa cửu ….nhưng mà…_Nước mắt của Gui rơi xuống ướt đẫm đôi môi của cô.
-Aaron bước đến ôm lấy Gui, nước mắt của cô rơi xuống vòng tay của cậu _ Nhưng mà anh đã phá hủy đi thiên trường địa cửu trong em…bây giờ chúng ta vẫn có thể thực hiện thiên trường địa cửu mà…
Xoay nhẹ Gui lại Aaron ân cần lau nước mắt trên gương mặt của cô, đặt một nụ hôn dịu dàng lên môi của Gui để xoa dịu đi tất cả.
-Anh không phải là người tài giỏi trong chuyện tình yêu, cho nên GuiGui hãy ở cạnh anh, hãy bảo vệ anh…hãy cho anh biết thế nào là hạnh phúc…và anh cũng muốn biết thế nào gọi là thiên trường địa cửu…_Aaron cuối nhẹ xuống áp nhẹ trán vào trán của Gui thỏ thẻ nói.
Gui bật cười nhẹ, nụ cười tràn ngập hạnh phúc sau hơn 7 năm đau khổ. Cô choàng tay ôm nhẹ lấy cổ của Aaron nhìn cậu cười thật dịu dàng.
-Được, em sẽ làm cho anh biết tất cả…nhưng anh cũng phải hứa với em…sẽ mãi làm cho em cười…dù cho có khóc cũng là khóc vì hạnh phúc.
-Anh đồng ý, vậy..chúng ta ký giao kèo đi…_Aaron nhìn Gui với ánh mắt say đắm.
-Ký làm sao đây?_Gui thỏ thẻ